Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1254: Yêu ma chỉ loạn, tứ giai thu...

Chương 1254: Yêu ma chỉ loạn, tứ giai thu...Chương 1254: Yêu ma chỉ loạn, tứ giai thu...
Minh Thủy Chân Quân có chút hiểu lầm đối với Cảnh Vô Phong, nhớ thương lợi ích thật lớn liên quan tới Thính Hải Các.
“Cảnh Thiên chân quân này hẳn là hạng người khí vận, vừa mới ra mắt đã trở thành tiêu điểm của Trung Vực.”
“Ừm, có Cảnh đạo hữu hấp dẫn hỏa lực, ta mới có thể phát triển thoải mái như vậy.”
Lục Trường An yên lặng ấn một cái khen ngợi.
Hai ngày sau, Tử Hà tiên tử rời khỏi Vân Đình phong. Lục Trường An bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, tra thu thư từ mười năm trước.
Phong Ma ước hẹn tới gần, Cảnh Vô Phong trở lại Trung vực, hẳn là sẽ chủ động liên hệ hắn.
Không bao lâu, thần thức Lục Trường An ở trong rất nhiều thư tín tìm được một viên ngọc bối bậc ba đặc thù. Nhìn như là hạ lễ, trên đó lại có cấm chế chữ Thiên mà Lục Trường An quen thuộc.
Lục Trường An dựa theo thủ pháp ước định trước kia, phá vỡ cấm chế ngọc bối. Ông!
Mặt ngoài ngọc bối tạo nên một màn sáng nước màu lam, trên đó hiện ra thân ảnh Cảnh Thiên Chân Quân hào hiệp không bị trói buộc.
“Chúc mừng Hạng đạo hữu, đã bước vào hàng ngũ Nguyên Anh. Tương lai hành trình phong ma, có thể tăng lên mấy thành.”
Cảnh Thiên chân quân đứng chắp tay, tự mình nói.
“Trung vực sắp phát sinh yêu ma náo động, đối với kế hoạch ước định của chúng ta cũng không phải là chuyện xấu. Như vậy, có lợi cho việc tìm được tiết điểm mấu chốt ma khí tiết ra, dễ dàng chữa trị phong ấn.”
“Cảnh mỗ trở về Đại Uyên Trung Vực, vốn chuẩn bị trước tiên liên lạc Hạng đạo hữu, tiếc rằng bị một đám gia hỏa khó giải quyết để mắt tới. Ngoại trừ Kim Khôn lão quái, còn có bà nương Minh Thủy Chần Quân mạc danh kỳ diệu kia... “
Cảnh Vô Phong nói ra điều kiện khách quan không tiện gặp mặt, tránh liên lụy đến Lục Trường An và Vân Hà tông. Nghe đến đó, Lục Trường An có chỗ tán đồng đối với nhân phẩm Cảnh Vô Phong, có lẽ có thể như lão Trương, tương lai trở thành bạn bè đáng tín nhiệm.
“Cảnh mỗ đi đến cấm địa Trung Vực trước, tìm kiếm lỗ hổng trọng yếu để ma khí tiết ra. Trong hỗn loạn chi địa ma khí tàn phá bừa bãi kia, có lợi cho thoát khỏi những phiền toái đó.”
“Đợi yêu ma náo động tiến vào kết thúc, Hạng đạo hữu lại theo Cảnh mỗ tiến đến cấm địa Trung Vực, hoàn thành ước hẹn phong ma năm đó.” Nói đến đây, bóng dáng Cảnh Vô Phong ảm đạm, một khắc cuối cùng sắp biến mất, lại bổ sung một câu:
“Đúng rồi, Đông Vực gần biển có một con Hư Không Kình cấp bốn, có được Chân Linh huyết mạch mỏng manh. Con cá voi này có thần thông không gian, nghe nói là có rất nhiều không gian bảo khoáng, Cảnh mỗ không thể bắt được nó. Nếu Hạng Chân Quân có hứng thú, ngày sau có thể hợp tác săn giết, đi hải vực một chuyến.”
Nghe được tin tức vô ý này, trong lòng Lục Trường An bỗng nhiên khẽ động.
Hắn nhớ kỹ Cảnh Vô Phong tỉnh thông trận pháp không gian, từng bày ra Huyễn Không đại trận cấp bốn, săn giết Ma Hóa Thạch Tâm Long. Người này ít nhất là chuẩn cấp bốn trận pháp đại sư.
Lục Trường An cũng thiếu không gian bảo tài chữa trị không gian truyền tống trận còn sót lại của Thính Hải Các.
Sát Hải Chân Quân chính là một vị trận pháp sư cấp bốn, đáng tiếc cắn nuốt Nguyên Anh của người này, chỉ thắp sáng một phần mười kiếp thứ năm, không đủ để chuyển hóa thành kinh lịch luân hồi một kiếp.
Nếu không, Lục Trường An có thể trực tiếp trở thành trận pháp tông sư cấp bốn, mà không phải trận pháp đại sư cấp ba.
May mắn là, Sát Hải Chân Quân có phương án đại khái chữa trị, chủ yếu thiếu tài liệu không gian.
Tương lai nếu đạt được không gian bảo tài, thỉnh giáo Cảnh Vô Phong, có lẽ có thể thuận lợi chữa trị trận pháp không gian còn sót lại của Thính Hải Các. Sau khi Lục Trường An xuất quan, nơi đầu tiên đến thăm là đạo trường địa cung.
Không phải đi vấn an Địa Nham Quần, cũng không phải Huyền Thủy Quy tấn thăng tam giai hậu kỳ.
Lục Trường An bước vào dưới địa cung, tiến vào một gian điện thất cấm chế ngăn cách.
“Lục đạo hữu, ngươi đã đến.”
Thanh giáp khôi lỗi ngồi xếp bằng tĩnh ngộ mấy năm, chậm rãi mở mắt, lục u quang diễm trong hốc mắt đã bớt đi vài phần âm trầm của quỷ khí, nhiều thêm vài phần quang mang cơ trí.
Lục Trường An và khôi lỗi đối mặt, trên người phát ra linh áp Nguyên Anh Chân Quân, mà người sau lại tản mát ra khí thế linh áp tương tự, không rơi xuống hạ phong chút nào.
Sắc mặt Lục Trường An đại hỉ, thân hình mơ hồ một cái, biến mất tại chỗ.
Bành!
Thoáng chốc, cự lực của chuẩn Tứ giai gia trì, bàn tay hoa văn màu vàng to lớn như lôi đình chụp về phía Thanh Giáp khôi lỗi.
Thanh giáp khôi lỗi hời hợt nâng bàn tay sắt lên, đem cự lực phá hủy ngọn núi kia ngăn cản dỡ xuống.
Thân hình lão ngồi tại chỗ, không có chút lắc lư nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận