Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1299: Thế cục kịch biến, thu hoạc...

Chương 1299: Thế cục kịch biến, thu hoạc...Chương 1299: Thế cục kịch biến, thu hoạc...
Rầm rầm!
Cờ biển cổ xưa đón gió bay ra, nhấc lên gió bão thiên tai, dẫn dắt sóng lớn nước đen ngập trời, hình thành một thế giới màu đen nhạt.
Trong khoảnh khắc, biển gió bão tàn sát bừa bãi hình thành Hắc Thủy Hải giới bao phủ phạm vi mười dặm, nuốt chứng cả Cảnh Vô Phong, Nam Cung Hưu.
“Hải Thiên Thánh Kỳ, một trong những pháp bảo truyền thừa Hải Kỳ của Thính Hải Các.”
Dù món pháp bảo cờ biển kia, trải qua hậu thế chữa trị cải biến, Lục Trường An vẫn nhận ra lai lịch truyền thừa của nó.
Trong Hắc Hải giới vực do Hải Thiên thánh kỳ hình thành.
Sóng nước màu đen rít gào quét qua, từng cơn sóng lớn màu đen hóa thành long mãng, nhanh chóng cuốn về phía Cảnh Vô Phong.
Cảnh Vô Phong dường như không cam lòng, mắt thấy sắp bị trọng thương, thậm chí uy hiếp tính mạng Nam Cung Hưu, lại có thể cứng rắn chống đỡ sóng lớn Hắc Thủy, muốn ra tay giết.
“Làm càn!”
Minh Thủy Chân Quân khàn khàn, mặt lạnh sầm xuống, cũng không ngờ Cảnh Vô Phong lại vô lễ như vậy, rơi vào thuỷ vực cờ biển của mình.
Nếu Cảnh Vô Phong kịp thời thu tay lại, với thần thông không gian của hắn còn có thể tránh đi vùng thủy vực này.
Như thế rất tốt!
Mục tiêu rơi vào vùng thủy vực này, bị quản chế khắp nơi. Các loại pháp thuật thần thông của Minh Thủy Chân Quân, lại có thể được tăng phúc.
Vù vùi
Minh Thủy Chân Quân khống chế Hải Thiên Thánh Kỳ, xoay tròn từng đoàn từng đoàn lốc xoáy xám đen thật lớn, phát ra âm hàn chỉ khí, bốn phương tám hướng vây Cảnh Vô Phong.
Nam Cung Hưu rốt cục thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lui lại, lấy ra mấy viên linh đan phục dụng, khôi phục thương thế cùng pháp lực.
Vù vùi Bá Võ Chân Quân bị đuổi giết, cũng xông vào thuỷ vực hải kỳ âm u tối tăm.
“Hắc Thủy đạo hữu rốt cuộc đuổi tới.”
Bá Võ Chân Quần bị thương không nhẹ, nguyên khí hao tổn rất lớn, vội vàng đi qua tập hợp với Minh Thủy Chân Quân và Nam Cung Hưu.
“Tới vừa hay! Ba người chúng ta mượn nhờ hải kỳ thuỷ vực, đủ để vây khốn Cảnh Vô Phong, kéo đến khi bọn Kim Khôn đạo hữu chạy đến.”
Minh Thủy Chân Quân Nguyên Anh trung kỳ pháp
lực linh áp, mang theo sóng biển ngập trời, áp đảo toàn
trường.
Một mảnh bọt nước màu đen nổi lên, hóa thành viên đài màu đen mềm mại, nâng ba người Minh Thủy Chân Quân, Nam Cung Hưu, Bá Võ Chân Quân.
Bá Võ Chân Quân nhân cơ hội phục dụng đan dược, điều tức khôi phục.
Nam Cung Hưu đã hấp thu linh đan, pháp lực khôi phục vững vàng, đứng ở phía sau hai người.
“Nam Cung đạo hữu, sau đó ngươi...”
Minh Thủy Chân Quân phân phó nói đến một nửa, dị biến phát sinhl
Sưu Sưu sưu sưul
Nam Cung Hưu nắm chặt chuôi đao trong tay, đột nhiên thi triển Bạt Đao Thuật, chém ra một đạo đao cương màu xanh kinh thế như sét đánh, trong nháy mắt xẹt qua Minh Thủy Chân Quân và Bá Võ Chân Quân.
Phụt!
Xương thịt bay ra, cổ đao nhuốm máu. “Nam Cung Hưu...”
Thanh âm lạnh lẽo tức giận vang vọng khắp hải kỳ thuỷ vực.
Đao cương bá đạo cương liệt, dài đến mấy chục trượng, đồng thời chặt ngang Minh Thủy Chân Quân và Bá Võ Chân Quân.
`
Phách Võ Chân Quân kêu thảm một tiếng. Vốn gã đang dùng đan điều tức vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đao cương bá đạo bằng với Nguyên Anh trung kỳ chém trúng hoàn toàn. Đao cương nhập thể, trong nháy mắt vỡ nát tạng phủ, luyện thể chuẩn cấp bốn dễ như trở bàn tay, hoàn toàn không gánh được.
Trong khoảnh khắc, thân thể Bá Võ Chân Quân bị hủy, còn có đao ý vô hình thẩm thấu thần hồn Nguyên Anh của hắn ta.
Ý thức Bá Vũ Chân Quân băng lãnh rung động, tốc độ linh thể Nguyên Anh bỏ chạy chậm lại một nhịp.
Vèol
Linh thể Nguyên Anh vừa thoát ra khỏi thân thể bị hủy.
Vài tia sáng bạc lóe lên như tia chớp lướt đến, khiến không gian hiện ra những vết nứt chằng chịt, phong tỏa đường ởi của hắn, trói chặt Nguyên Anh của Bá Võ Chân Quân.
Bái
Cảnh Vô Phong dịch chuyển tới, lấy ra một cái bình màu trắng bạc.
Phong hà màu bạc cuốn một cái, hút Linh thể Nguyên Anh đã bị trói thành bánh chưng vào trong bình, dán lên thân bình một tấm phù lục phong ấn. Từ khi Bá Võ Chân Quân bị chém, đến khi Nguyên Anh thoát ra bị bắt, trước sau bất quá chỉ một hai hơi.
Vù vùi
Minh Thủy Chân Quân đồng thời bị chém thành hai đoạn, hóa thành một dòng nước màu đen, tại chỗ bắn ra một vết máu.
Ở một góc khác xa nhất của hải kỳ thủy giới.
Hắc sắc sóng nước hiện lên. Hiện ra dáng người mỹ lệ, tóc dài tới thắt lưng của Minh Thủy Chân Quân.
Dung nhan nàng này lãnh diễm hiện bạch, váy lam hắc pháp bị chém ra một vết rách, lộ ra mảng lớn da tuyết màu trắng lạnh lùng.
“Nam Cung Hưu! Ta có ý phản bội ước định...”
Minh Thủy Chân Quân cắn chặt răng ngà, sắc mặt âm trầm, con ngươi u sáng lạnh lẽo, gắt gao nhìn chằm chằm Nam Cung Hưu vừa ra tay tập kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận