Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1201: Con đường Nguyên Anh (2)

Chương 1201: Con đường Nguyên Anh (2)Chương 1201: Con đường Nguyên Anh (2)
Tử Hà tiên tử lẳng lặng lắng nghe, khuôn mặt đoan trang tuyệt mỹ nổi lên nét ngượng ngùng nhàn nhạt hồng hà, thân thể cùng nội tâm cô tịch rất nhiều năm, vậy mà dâng lên một tia xao động đã lâu không thấy.
Nàng xuất thân Thiên Linh Căn, thành tựu Nguyên Anh cao cao tại thượng, mỹ danh truyền xa Trung Vực.
Nàng lần đầu ôn tồn với nam tu cảnh giới thấp như vậy, lại ngầm đồng ý đối phương tùy ý chơi đùa.
“... Cuối cùng, sư đệ đắc tội đại phái Nguyên Anh, lọt vào Chân Quân đuổi giết, dưới tuyệt cảnh xâm nhập một chỗ cấm địa. May mắn thông qua vết nứt không gian, ngoài ý muốn xuyên qua đến Đại Uyên. Sư đệ có thể thề, đối với Vân Hà tông tuyệt không dị tâm, chỉ cầu một cái an ổn tu hành, đột phá hoàn cảnh Nguyên Anh kỳ.”
Lục Trường An ẩn giấu rất nhiều chỉ tiết, chỉ nói một bối cảnh phù hợp với lẽ thường.
“Quả nhiên Đại Long trải qua không tầm thường, khó trách ý chí cường đại. Ngày đó ứng đối với tu sĩ Nguyên Anh đuổi giết, lâm nguy không loạn.”
Tử Hà tiên tử trong lòng không ít nghi hoặc, đạt được đáp án, an tâm không ít.
Quả thật, qua mấy chục năm từng chút một chứng minh, Hạng Đại Long một lòng khổ tu, cũng là vì tấn thăng Nguyên Anh kỳ, không có hứng thú đối với sự vụ khác.
“Tử Nghiên còn có nghỉ hoặc gì khác không?”
Lục Trường An nói nửa ngày, miệng có chút khô khốc.
Hắn một tay ôm eo sen của Tử Hà Chân Quân, tay kia đặt ở đầu gối của người kia, xác định vết thương ở đùi đã khỏi hẳn, dưới tác dụng của Trường Thanh công cùng ngoại thương bí dược, da tuyết khôi phục lại cảm giác nhẫn nhụi bóng loáng.
“Tử Nghiên còn có một vấn đề cuối cùng.”
Tử Hà Chân Quân tỉnh mâu chớp động, hình như có tò mò nói:
“Nhìn tiến độ tu hành của Đại Long, tuổi tác hẳn là không nhỏ, lại dốc hất toàn lực giành lấy Nguyên Anh. Xin hỏi, đại long có mấy thành nắm chắc kết thành Nguyên Anh?”
Đối mặt với vấn đề này, Lục Trường An hơi trầm ngâm, đáp: “Kỳ thật, nội tình cơ duyên của sư đệ không thua gì đệ tử chân truyền của đại phái Nguyên Anh, phẩm chất thành đan cũng là nửa bước Kim đan. Cộng thêm mưu đồ mấy năm nay, hắn chắc chắn sẽ có ba bốn thành trùng kích Nguyên Anh.”
“Ba bốn thành?”
Tử Hà tiên tử thầm nghĩ, nắm chắc này đã không thấp, vượt qua hơn phân nửa tu sĩ Kết Đan.
Cho dù là bất hủ Kim Đan, công pháp cơ duyên thượng thừa, xác xuất Kết Anh thành công cũng chỉ chừng năm thành.
Huống hồ, tuổi tác Lục Trường An cũng không nhỏ, đã vượt qua ba trăm bảy mươi tuổi.
Xem ra, sau khi đột phá quan hệ, Hạng Đại Long đã thật sự nắm chắc về nàng.
Sau khi nói thẳng.
Hai người tựa hồ mở rộng nội tâm, quan hệ cảm tình vừa mới ấm lên, tựa hồ trở nên càng thêm kiên cố.
Sau đó mấy ngày, Lục Trường An ôn dưỡng chiếu cố Tử Hà tiên tử, càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Khương Tử Nghiên một nửa thời gian ở vào nhập định, toàn lực hóa giải anh độc trong Nguyên Anh; túi da pháp thể trong hiện thực, toàn quyền giao cho Lục Trường An chăm sóc.
Một nửa thời gian khác, hai người ôn tồn lẫn nhau, hoặc trời cao biển rộng nói chuyện, luận đạo.
Khiến Tử Hà tiên tử vui mừng là, tầm mắt, nhận thức của Lục Trường An, hoàn toàn theo kịp chính mình Nguyên Anh kỳ. Ở chung với nhau không có ngăn cách, còn có thể ở trong luận đạo, xúc tiến lẫn nhau.
Nhật nguyệt thay đổi chăm sóc bên trong.
Lục Trường An quen thuộc với túi da pháp thể của Tử Hà Chân Quân đến mức không thể quen thuộc hơn, nhưng còn chưa đến mức đối đãi thẳng thắn.
“Mặc dù Tử Nghiên đã chặn lại được Anh Độc xâm lấn tầng sâu, nhưng muốn trừ tận gốc, khôi phục trạng thái viên mãn, có lẽ cần ba năm.” Trong lúc chăm sóc, Tử Hà tiên tử tiết lộ tình huống chân thật của mình.
So với dự tính của Lục Trường An thì tốt hơn nhiều.
Một mặt, nhờ Tử Hà tiên tử chuẩn bị, có được [Âm Dương Sinh Tử Đan], kịp thời bảo vệ Nguyên Anh bản nguyên, sau đó giải độc, lại động nhiều loại bảo tài bí dược.
Tiếp theo, Trường Thanh công của Lục Trường An chăm sóc săn sóc ân cần, để thân thể khôi phục càng nhanh, khiến cho Tử Hà tiên tử có thể toàn lực đối kháng anh độc. “Tử Nghiên ngươi đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm, ba năm sau, sư đệ cứ bảy ngày lại đến Tử Hà Phong một chuyến, sẽ không ảnh hưởng đến căn cơ.”
“Từ sau khi trở về, sư đệ còn chưa làm bạn với Địa Nham Quân.”
Lục Trường An thật vất vả, tìm một cái cớ, thoát khỏi sự ÿ lại của Tử Hà tiên tử, giữ lại.
Hắn còn muốn tu hành, chuẩn bị kết anh.
Không có khả năng ba năm thời gian ngày đêm chiếu cố Tử Hà tiên tử, dù cho đây là rất nhiều người ngưỡng mộ cầu còn không được cơ hội.
“Hạng trưởng lão xin đi thong thả.”
Thị nữ quỳ xuống hành lễ, giống như đối đãi với Vân Đình Chân Quân trước kia, nhìn theo hắn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận