Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1337: Cảnh tỉnh kiếp trước, đừng ...

Chương 1337: Cảnh tỉnh kiếp trước, đừng ...Chương 1337: Cảnh tỉnh kiếp trước, đừng ...
Lục Trường An và Cảnh Vô Phong bị hai con Hư Không Kình một đường truy kích mấy ngày, cho đến tiếp cận đường ven biển.
Rốt cục, hai con Hư Không Kình thả chậm tốc độ, phát ra tiếng kình hống chấn nhiếp Thiên Hải, hình như có ý cảnh cáo.
Chúng nó biết, phụ cận là địa bàn của Trấn Hải mười sáu tông, có được rất nhiều pháp bảo trận khí nhằm vào Hải Thú Yêu Vương.
Trở về lục địa, hai người rốt cuộc an toàn, nhìn qua bóng hai con cá voi khổng lồ quay đầu ẩn độn hư không. “Không ngờ Trung Vực Song Long chúng ta liên thủ từ trước đến nay đều thuận lợi, nhưng trận chiến gần biển Đông Vực lại là trụi lông mà về.”
Cảnh Vô Phong mệt mỏi không chịu nổi, đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt hậm hực nói.
Lục Trường An ngồi xếp bằng điều tức, sau khi suy nghĩ sâu xa, như có hiểu ra nói:
“Quả nhiên, Tu Tiên giới không có lấy nhầm danh hiệu.” “Hạng đạo hữu chỉ giáo cho?”
Lục Trường An vẻ mặt nghiêm túc phân tích:
“Cái gọi là "Trung vực song long " là chỉ chúng ta ở Trung vực liên thủ, tung hoành ngang dọc, chưa hề thất thủ. Nhưng ởi địa giới khác, thì không có năng lực bực này.”
Cảnh Vô Phong nghe vậy - sững sờ, chợt cười ha ha, võ đùi:
“Lời ấy không sai! Hạng đạo hữu không hổ là Tông sư Bói Toán cấp bốn!" “Xem ra, kế hoạch lần này thất bại, là bởi vì khí hậu không hợp. Ngày khác chúng ta lại có hợp tác gì, tận lực lựa chọn ở Trung Vực.”
Hai người nhìn nhau cười to, cảm xúc buồn bực bị truy sát chật vật cũng theo đó tan thành mây khói.
Sau một lúc lâu, pháp lực hai người đã khôi phục không ít.
“Hạng đạo hữu, đây là một ít bảo tài linh vật Cảnh mỗ thuận tay lấy được ở trong sào huyệt Hư Không Kình, sau đó cùng nhau phân phối.”
Cảnh Vô Phong đưa tay, vẽ ra một đống linh bối, trân châu, quáng tinh các loại vật phẩm.
“Địa Nham Quân cũng thuận tay lấy chút hải sản.”
Lục Trường An vừa dứt lời, Địa Nham Quân hiện ra thân hình, há mồm phun ra vài thứ.
Số lượng Địa Nham Quân thu hoạch không bằng Cảnh Vô Phong, trong đó lại có một quả trứng linh thú có hoa văn xanh sâm. “ỒI Trứng linh thú của Mặc Thủy Kỳ Lân.”
Cảnh Vô Phong giám định xong, hai mắt sáng ngời, không khỏi có chút động tâm.
Lục Trường An có được linh sủng cường đại, hắn tự nhiên có chút nóng mắt. Chỉ là linh thú bình thường hắn không coi trọng, cũng khó có thể tấn thăng tứ giai.
Mặc Thủy Kỳ Lân, là Thủy hệ thiên phẩm linh thú, tiềm lực trưởng thành, thần thông đấu pháp đầu là thượng thừa.
Trải qua thương nghị, lần này thu hoạch ở trong sào huyệt Hư Không Kình, trứng linh thú của Mặc Thủy Kỳ Lân nhường cho Cảnh Vô Phong, Lục Trường An lẫy được tất cả thu hoạch khác, bao gồm mấy loại khoáng thạch loại không gian.
Linh thú không trưởng thành, giá trị không cao như trong tưởng tượng, đào tạo đến Kết Đan, Nguyên Anh, cần lượng lớn tài nguyên, không thua gì nhân loại.
Nếu như muốn trưởng thành nhanh hơn, tài nguyên cần thiết càng là gấp mấy lần nhân loại.
“Cảnh mỗ còn có một viên Thọ Quả cấp ba, là tổn thất của Hạng đạo hữu trong lần săn kình này.”
Cảnh Vô Phong sau khi nhận được trứng Mặc Thủy Kỳ Lân, lại bồi thường.
Lúc chạy trốn, Lục Trường An giảm thọ sử dụng độn thuật. Một quả Thọ Quả cấp ba làm chủ dược, phối hợp với những loại phụ dược khác, có thể luyện chế ra ba viên Duyên Thọ Đan cấp ba.
Chân muỗi cũng là thịt, Duyên Thọ Đan cấp ba của Lục Trường An còn chưa có đủ dược tính. Mấy ngày sau.
Lục Trường An và Cảnh Vô Phong mỗi người đi một ngả ở Đông Vực, đều tự mua tài nguyên cần thiết.
Cảnh Vô Phong ấp trứng cho Mặc Thủy Kỳ Lân, mua linh vật hệ Thủy tương ứng.
Trước khi chia tay, Lục Trường An chủ động đề nghị, lấy Trường Thanh công uẩn dưỡng trứng Kỳ Lần, rót sinh cơ vào, có thể thúc đẩy nó trưởng thành khỏe mạnh hơn.
Bầy giờ tu vi cao hơn, dù cho chỉ giảm thọ mấy ngày, hiệu quả không thua gì năm đó rót vào trứng Huyền Thủy Quy sinh cơ uẩấn dưỡng.
Đối với việc này, Cảnh Vô Phong biểu thị cảm kích, nói tương lai chờ Mặc Thủy Kỳ Lân trưởng thành, miệng nói tiếng người, nhận Lục Trường An làm nghĩa phụ.
Lục Trường An cười mà không nói, không biết lần này từ biệt, bao nhiêu năm sau mới đến gặp nhau.
“Thiên Nhất Môn, Cảnh Thiên chân quân, Thiên Nhất Cửu Đồ trong truyền thuyết...” Sau khi tách ra, trong lòng Lục Trường An nỉ non nói.
Nguyên lai, sau khi trở về từ cuộc chiến phong ma, Lục Trường An tìm đọc cổ tịch và tình báo, bao gồm trí nhớ tương quan mấy Nguyên Anh cấp, sàng lọc thế lực đỉnh cấp truyền thừa cổ lão của Thiên Hành đại lục.
Những thánh địa đỉnh cấp của một giới kia, cũng không thể cam đoan đời đời có Hóa Thần Thiên Quân, một số thời đại cũng sẽ lâm vào thung lũng, phập phồng.
Nhưng mà, có một truyền kỳ "tiểu môn phái" lại là một ngoại lệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận