Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1083: Tử Hà mời (4)

Chương 1083: Tử Hà mời (4)Chương 1083: Tử Hà mời (4)
Lục Trường An thầm nghĩ, chỉ sợ thương thế Vân Đình Chân Quân chưa khỏi hẳn, cho nên lần này để Tử Hà Chân Quân đi Vân Thiên Tiên Thành.
Nói đến mức này, Lục Trường An thức thời đáp ứng:
“Tử Hà tiền bối mời, Hạng mồ vinh hạnh vô cùng.”
Ba tháng sau, sơn môn Vân Hà tông.
Một pháp bảo Vân Văn Mạt màu từ từ mở ra trên không trung, hóa thành một đám mây màu rực rỡ rộng mấy chục trượng, chở theo năm sáu bóng người bay vào Cửu Nghi Thiên.
Tử Hà tiên tử ngồi ở phía trước nhất tường vân, tóc mây búi cao, một bộ váy tiên tím nhạt, thân thể yếu điệu duyên dáng, lưu lại bóng lưng tựa như ảo mộng.
Phía sau là mấy tu sĩ Kết Đan của Vân Hà tông. Lục Trường An hói đầu mặc áo bào màu lam, ngồi ở cuối cùng.
Trên pháp bảo Tường Vân còn có một vị đại tu Kết Đan hậu kỳ, tên là Tuyết Phong chân nhân, mày rậm mắt hổ, trường bào tóc trắng, bộ dáng ước chừng bốn mươi tuổi.
Tuyết Phong chân nhân là đại tu Kết Đan bên ngoài Vân Hà tông, phần lớn thời gian tọa trấn tiên thành cao giai Vân Hà tông khống chế.
Ở trước khi Lục Trường An gia nhập liên minh, người này là Vân Hà tông đệ nhất Kim Đan tu sĩ.
Bởi vì thân phận Khôi Lỗi Sư, có chút người hiếu sự nghị luận, Hạng trưởng lão đấu pháp có lẽ không thua Tuyết Phong chân nhần, có sức tranh giành.
Lục Trường An và Tuyết Phong chân nhân chỉ gặp mặt vài lần, trò chuyện không nhiều lắm. Người này trầm ổn lão luyện, không quá để ý tới việc nghị luận hư danh ở ngoại giới.
Tuyết Phong chân nhân chủ yếu là tới mua sắm vật tư, các Chân nhân khác hoặc là kết bạn đồng hành, hoặc là có nhiệm vụ tương ứng.
Trong đội ngũ, còn có một gương mặt trẻ tuổi tương đối đột ngột, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, ngồi bên cạnh Tử Hà một chút.
Lấy tu vi Trúc Cơ, đi theo Nguyên Anh Chân Quân ra ngoài gặp gỡ, tự nhiên không phải tu sĩ xuất thân bình thường.
“Khương Hạo Viễn, hạt giống Kim Đan. Chính là Tử Hà tiên tử huynh trưởng khi còn sống lưu lại hậu duậệ, bởi vì tư chất cực giai, tướng mạo cùng huynh trưởng rất giống nhau, Tử Hà Chân Quân đem thu làm nghĩa tử, quan môn đệ tử.”
Trong đầu Lục Trường An hiện lên tin tức liên quan đến người này.
Đến cấp độ sinh mệnh Nguyên Anh kỳ, rất khó sinh hạ con nối dõi. Tử Hà Chân Quân cùng Vân Đình Chân Quân những năm này quan hệ lãnh đạm, riêng phần mình tu hành, tự nhiên không có con nối dõi.
“Hạo nhi, mời Hạng chân nhân đến bên này ngồi.”
Tử Hà Chân Quân ấm giọng nói.
Nàng phát hiện Hạng Đại Long ngồi ở phía sau cùng có loại cảm giác bị cô lập, cùng mấy người Kết Đan của bổn tông khác có chút không hợp nhau.
“Vâng, thưa sư tồn.”
Trong lòng Khương Hạo Viễn vui vẻ. Sư tôn trước kia đã từng nói, sẽ mời Hạng trưởng lão hỗ trợ, đặt riêng cho hắn một con rối tỉnh phẩm hộ đạo.
Lục Trường An hợp thời hiện ra biểu tình thụ sủng nhược kinh, ngồi ở một bên khác của Tử Hà tiên tử.
Trên tường vân, Tuyết Phong chần nhần cùng ba gã tu sĩ Kết Đan lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lục Trường An biết, đây là thủ đoạn thu mua lòng người của Tử Hà Chân Quân.
Nhưng có thể được đãi ngộ coi trọng như vậy, trong lòng chung quy thoải mái dễ chịu, ít nhất sẽ không để cho người sinh ra bài xích.
Hai thầy trò Lục Trường An nói chuyện phiếm một lát, hiểu rõ công pháp của Khương Hạo Nhiên, sau khi am hiểu thần thông pháp thuật, đáp ứng tương lai sẽ vì hắn mà chế tạo một bộ khôi lỗi hộ đạo cấp cao.
Hai ngày sau, Tử Hà Chân Quân nhắm mắt chạy đi, cao nhã rụt rè, không nhiều lời nữa.
Thải Hà Tường Vân chở một đoàn người, bay về phía Đông Nam, dần dần rời khỏi phạm vi Đại Vũ Quốc, tốc độ hơn xa tu sĩ Kết Đan. Bay ra khỏi biên cảnh Đại Vũ Quốc không lâu.
Một đạo độn quang màu đỏ thâm, giống như Cầu Long, sương mù đen giương nanh múa vuốt, lấy tốc độ nhanh hơn, đi qua tường vân chỗ đám người Lục Trường An.
“Xích Xà Chân Quân!”
Người đến là một lão giả gầy còm Nguyên Anh kỳ, trán, cổ, trên cánh tay có xà văn màu đen quấn quanh, tản ra khí tức lành lạnh.
“Tử Hà tiên tử tự mình dẫn đội đi xa, cũng là hiếm thấy.”
Xích Xà Chân Quân nheo lại một đôi mắt hẹp dài, đánh giá Tử Hà tiên tử mỹ mạo vô song, lại nhìn quét mấy người khác của Vân Hà tông.
Giống như bị rắn độc nhìn chăm chú, tu sĩ Kết Đan trên tường vân không rét mà run.
“Đầu là tông môn Đại Vũ quốc, trên đường gặp nhau, coi như là duyên phận. Tử Hà tiên tử nếu là không ngại, lão hủ cùng tiên tử kết bạn đồng hành, trên đường chắc chắn hộ giá hộ tống.”
Xích Xà Chân Quân tuy nghiêm trang đề nghị, lại ẩn hàm một tia ngữ khí trêu tức.
“Không cần! Thiếp cùng các tu sĩ Nguyên Anh khác có ước định khác.”
Tử Hà Chân Quân lạnh nhạt cự tuyệt, biểu lộ nghiêm túc yên tĩnh, trên thân thể uyển chuyển duy mỹ, tràn ra tử quang hơi mờ, bảo vệ Trúc Cơ kỳ Khương Hạo Viễn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận