Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1173: Tiên tử ngợi khen (4)

Chương 1173: Tiên tử ngợi khen (4)Chương 1173: Tiên tử ngợi khen (4)
Ở một trận chiến ở hầm mỏ, Hạng Đại Long đánh lui truyền nhân Thiên Kiếm Các Diệp Phàm Trần, càng thêm chói mắt, cộng thêm hắn có được linh sủng cấp bốn, tương lai tất nhiên sẽ bị các thế lực lớn của Trung Vực đào chân tường.
Xét đến cùng, Hạng Đại Long là khách khanh nửa đường gia nhập Vân Hà tông, có "khởi" để đào.
Cục diện trước mắt, Tử Hà tiên tử kỳ thật biết, có một phương án giải quyết gần như hoàn mỹ.
Chỉ cần nàng và Hạng Đại Long kết làm đạo lữ, những nan đề này sẽ được giải quyết dễ dàng.
Đấn lúc đó, Hạng Đại Long và Địa Nham Quân trở thành người một nhà, cùng Vân Hà tông chân chính ràng buộc, không lo lắng bị đào chân tường.
Sau khi kết thành đạo lữ, Đại Vũ hoàng thất sẽ không tác hợp nàng và Vũ Nguyên Tấn, Vân Hà tông bớt đi một sơ hở quan trọng.
Tính cách, tài nghệ, nhân phẩm của Hạng Đại Long, nàng vẫn luôn thưởng thức, chỉ là không có loại tình cảm ái mộ kia. Không có gì hoàn mỹ, điểm thiếu sót này, không ảnh hưởng toàn cục.
Nhưng mà, nàng làm Nguyên Anh Chân Quân, trung vực nổi tiếng bễ nghễ Tử Hà tiên tử, khó có thể buông xuống rụt rè, hướng một cái cảnh giới thấp tu sĩ, biểu lộ loại này tâm ý.
Nhỡ đầu Hạng Đại Long từ chối, sau này hai người ở chung như thế nào, xấu hổ biết bao?
Vì vậy, trừ khi Hạng Đại Long chủ động theo đuổi, hoặc thổ lộ với nàng, việc này mới có thể thực hiện. Nửa tháng sau.
Lục Trường An vẫn ở quặng mỏ dưỡng thương, không rời khỏi Ấn Trúc Các nửa bước.
Vài ngày trước, hắn đề phòng Nguyên Anh Chân Quân tọa trấn gia tộc, điều tra hành tung "Ngũ Sắc Khổng Tước", tra đến bên này, bởi vậy vẫn không để cho dị linh Khổng Tước trở về.
Cũng may, tộc trưởng Nguyên Anh của Diệp gia chỉ điều tra tượng trưng trong phạm vi thế lực của Diệp gia mấy ngày, không có đột phá mang tính thực chất, cuối cùng không giải quyết được gì.
Loại kết quả này, ở trong dự liệu của Lục Trường An.
Linh hạm bậc ba gặp phải tai nạn, tổn thất hai vị tu sĩ Chân Đan, nam tử mặt quái trong đó là thân phận khách khanh.
Trên thực tế, bản tộc Diệp gia chỉ tổn thất một vị Kim Đan trung kỳ, cùng với một đám tu sĩ trung hạ tầng.
Đối với thế lực như Kim Vân cốc mà nói, xem như thương cân động cốt. Đối với loại thể lượng như Diệp gia mà nói, cũng không phải là tổn thất thảm trọng khó có thể tiếp nhận.
Nếu vì một con Khổng Tước tứ giai thiên phẩm thần bí mà đối địch, được không bù mất.
Cho dù hai vị Nguyên Anh của Diệp gia liên thủ, cũng không làm gì được ngũ sắc khổng tước tứ giai thiên phẩm, chỉ luận tốc độ liền đuổi không kịp.
Đối với Ngũ Sắc Khổng Tước ly kỳ xuất hiện, thế lực khắp nơi có đại khái phỏng đoán. Hoặc là Vân Hà tông ẩn giấu át chủ bài.
Hoặc là linh cầm cấp bốn từ phụ cận đi ngang qua, thuận tay ăn một bữa, thuộc loại hành vi ngẫu nhiên.
Độ tán thành của người sau tương đối cao.
Bởi vì vực thẳm gần biển, đôi khi có đại yêu đến lục địa gây án, bắt đi nuốt chửng một vài thú hai chân.
Loại tình huống này ở vùng duyên hải, phụ cận hòn đảo càng thường thấy.
Xác định Diệp gia không có tiếp tục truy cứu, Lục Trường An lặng yên ra ngoài, mang theo cả dị linh khổng tước và chiến lợi phẩm.
Hai tháng sau.
Kết quả điều giải của Vân Hà tông và Diệp gia ở hoàng thất truyền đến.
Đằng Lĩnh quặng mỏ thuộc về Vân Hà tông, Diệp gia tổn thất không nhỏ, không có chia cắt lợi ích sản nghiệp như mong muốn.
Hôm đó, Lục Trường An đang lĩnh hội khôi lôi hợp kích truyền thừa, bông nhiên cảm ứng được một cỗ khí tức Nguyên Anh kỳ khổng lồ, ép thẳng tới Đằng Lĩnh quặng mỏ.
Rất nhanh, một mảnh hào vân độn quang từ trên cao hạ xuống quặng mỏ.
“Bái kiến thái thượng trưởng lão!”
Hào quang mờ mịt quanh quấn, dáng người yếu điệu như mộng như ảo của Tử Hà tiên tử rơi xuống khu vực trung tâm rừng trúc của quặng mỏ.
Lục Trường An và Tú Ngọc chân nhân tiến lên chào, nghênh đón Tử Hà Chân Quân.
“Một trận chiến trước đây, Đằng Lĩnh quặng mỏ biểu hiện đáng khen. Bản Chân Quân từ hoàng thất đàm phán trở về, cố ý tới xem một chút.”
Sau khi Tử Hà Chân Quân hơi tán thưởng, vây lui mọi người, đơn độc nói chuyện với Lục Trường An.
Trong Ấn Trúc Các. “Khương sư tỷ lực áp Diệp gia, đàm phán ở hoàng thất giành thắng lợi, thật đáng
mừng.”
Lục Trường An mời Tử Hà tiên tử đến thượng tọa, chuẩn bị pha trà đãi khách.
“Hạng sư đệ mới là công thần chân chính.”
Tử Hà Chân Quân nhoẻn miệng cười, ngăn cản động tác của Lục Trường An.
Nàng lẫy ra linh trà cấp bốn, chầm chậm đứng dậy, tựa như một tiểu thư khuê các, tự mình pha trà cho Lục Trường An.
Rửa tay, pha trà, phong ấm, ngửi hương... Cả quá trình tao nhã tự nhiên, làm cho người ta cảnh đẹp ý vui.
“Mời sư đệ thưởng thức trà.” Một lát sau, Khương Tử Nghiên dâng lên một chén trà xanh, môi son khẽ mở, thổi tan hơi nóng nóng hổi, khiến cho má lúm đồng tiền của Minh Động nhiễm lên màu đỏ như ánh bình minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận