Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1399: Thiên Ma huyễn cảnh, tiên t...

Chương 1399: Thiên Ma huyễn cảnh, tiên t...Chương 1399: Thiên Ma huyễn cảnh, tiên t...
Một phần cơ duyên Kết Anh hoàn chỉnh hiếm có, trong tông môn cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Nếu không, lẫy tư chất của nàng, không đến mức sau khi bị cung chủ không thích, liền mất đi tư cách thuận vị thứ nhất.
Tiếc nuối là, một người cạnh tranh khác đạt được cơ duyên Kết Anh, cuối cùng tấn thăng thất bại.
Kim Nguyệt Chân Quân tính cách cường thế, tác phong bá đạo, cũng sẽ không thừa nhận mình làm sai cái gì.
Huống hồ, Hạ Văn Nguyệt cũng không thể cam đoan thành công, nhất là sau khi Lục Trường An đạt được thân thể của nàng và Thái Âm Ngọc Dịch rồi chạy trốn, sẽ có quấy nhiễu tâm cảnh.
Lúc này, nếu Hạ Văn Nguyệt đáp ứng điều kiện của Lục Trường An, có thể nói là vẹn toàn đôi bên.
Ngoại trừ một phần cơ duyên Kết Anh gần như hoàn chỉnh.
Nàng có thể thực hiện tâm nguyện ban đầu, trở thành nữ nhân của Lục tiên sinh, có trợ giúp hóa giải khúc mắc.
Bản chất của Hạ Văn Nguyệt là một người phụ nữ truyền thống, hướng tới có đầu có cuối.
Người đầu tiên thích, tấm thân xử nữ đều thuộc về Lục Trường An, trở thành nữ tử của hắn, xem như một loại kết cục mỹ mãn.
Trở thành tiểu thê, nhìn như có chút khuất phục, nhưng đối tượng là Nguyên Anh Chần Quân, hơn nữa không phải Chân Quân bình thường, địa vị tôn quý.
Hơn nữa cơ duyên kết anh hứa hẹn, không biết bao nhiêu nữ tu Kết đan kỳ tha thiết ước mơ. Một lát sau, Hạ Văn Nguyệt khôi phục lại vẻ lạnh lùng, trên má chỉ còn lại chút tàn vận đỏ nhạt.
Nàng quay người lại, nhìn Lục Trường An thật sâu, nhẹ nhàng thi lễ:
“Trước đó, thiếp thân muốn hỏi rõ một chuyện --- đạo lữ của chính thê Lục chân quân là ai?”
Sự thay đổi cách xưng hô và thái độ của Hạ Văn Nguyệt khiến Lục Trường An âm thầm khen ngợi.
Nàng cũng hiểu chuyện, còn chưa qua cửa, trước thăm dò thân phận đạo lữ chính thê, có dễ ở chung hay không? Để ngày sau xử lý quan hệ tỷ muội.
Trải qua tư tưởng (Tâm Ma ảo cảnh) tẩy lễ dạy bảo, cộng thêm thần phận chênh lệch, cơ duyên Kết Anh hấp dẫn, dù là tiên tử đóng băng cũng bị hòa tan, nguyện ý khuất phục, khom lưng làm thiếp.
“Bản Chân Quân còn chưa có đạo lữ chính thê, ít nhất phải là nữ tu Nguyên Anh mới có tư cách này.”
Lục Trường An cười nhạt một tiếng, nói ra tình hình thực tế. “Thiếp thân hiểu.”
Hạ Văn Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không khỏi vui mừng.
Lục tiên sinh không có chính thê?
Nàng thầm nghĩ, Lục tiên sinh giữ lại vị trí chính thê đạo lữ, tất có thâm ý.
Thứ nhất, để Ngạo Nguyệt cung cùng thế lực bên ngoài cho rằng, địa vị Hạ tiên tử ở trong lòng Lục Trường An cũng không cao, đây là bảo hộ vô hình đối với nàng.
Nếu như là chính thê đạo lữ, Ngạo Nguyệt cung chủ có thể sẽ sư tử há mồm, thế lực đối địch sẽ càng nhằm vào nàng.
Thứ hai, đây là khích lệ đối với nàng, tương lai tấn thăng Nguyên Anh kỳ, có hi vọng phù chính.
Lục tiên sinh thật sự là một mảnh dụng tâm lương khổi
“Lục tiên sinh, sư tôn bên kia bàn giao như thế nào...”
Hạ Băng Nguyệt Nga mặt hiện lên một tia sầu lo.
Với sự hiểu biết của nàng đối với sư tôn tuyệt đối sẽ không dê dàng buông tha, hai người được rồi. Lục Trường An ôm eo sen Hạ tiên tử, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, không để ý lắm nói:
“Chỉ là một vị Nguyên Anh sơ kỳ, không cần nhìn ánh mắt của nàng.”
“Ngươi hãy nghe theo sắp xếp của ta..."
“Cái này... Như vậy thật tốt sao?”
Hạ tiên tử chần chờ, má lúm đồng tiền bỗng nhiên nóng lên, kêu khẽ một tiếng, thân thể mềm mại cứng đờ. Dáng vẻ thanh lãnh như tuyết của nàng không khỏi giận trách, bàn tay trắng nõn trượt tới mép váy, nắm chặt tay Lục Trường An.
Lục Trường An lại dặn dò:
“Đúng rồi, ngươi nhớ kỹ môn Long Phượng Song Đỉnh Pháp này, có thể đi tìm tòi tu hành trước. Trước khi ngươi vận dụng cảnh giới thấp thu lợi lớn, có thể khiến pháp lực chân nguyên càng thêm tinh thuần.”
Sau nửa canh giờ.
Kim Nguyệt chân quân nhận được tin của Lục Trường An, trở về Nghênh Tân điện.
Trong điện, hai người quần áo ngay ngắn, ngồi đối diện nhau, bầu không khí có chút áp lực.
Hạ Văn Nguyệt khẽ chau mày, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tầng sương lạnh, răng trắng hơi cắn.
Lục Trường An ngồi nghiêm chỉnh, nhíu mày, trên khuôn mặt có vẻ không lo lắng.
Ánh mắt sắc bén của Kim Nguyệt chân quân đảo qua hai người.
Trước đây, Lục Trường An và Hạ Văn Nguyệt ôn chuyện trong điện, thiết lập cấm chế, ngoại giới không cách nào do thám biết.
“Lục chân quân, thứ cho vẫn bối không làm được, không thể đáp ứng yêu cầu của ngài.”
Hạ Văn Nguyệt đứng dậy xin lỗi, lại thi lễ với sư tôn một cái, tựa như được đại xá vội vàng rời khỏi đại điện.
“Lục chân quân và đệ tử của bản cung dường như trò chuyện không vui, có chuyện gì vậy?”
Kim Nguyệt Chân Quân ngồi xuống, mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận