Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1019: Phong Quốc Băng Tiên (4)

Chương 1019: Phong Quốc Băng Tiên (4)Chương 1019: Phong Quốc Băng Tiên (4)
“Khương đạo hữu, chớ có lộ ra. Chỉ là Kết Đan hậu kỳ, không đáng nhắc đến.”
Lục Trường An mỉm cười, khiêm tốn nói.
Bóng người áo trắng đứng chắp tay kia, ở trong tầm nhìn của Khương Dạ Thần, giống như đỉnh mây đứng lặng cao không thể chạm, quan sát giới tán tu Lương quốc, đánh vỡ kỷ lục ba ngàn năm!
Trong vòng ba ngàn năm, lấy xuất thân tán tu, thành tựu đại tu giả Kết Đan, chỉ có một mình Lục Trường An.
Giờ khắc này, Khương Dạ Thần đã chắc chắn, người thần bí kết đan đại tu giết đến tận cửa năm đó, người thật sự muốn tìm chỉ sợ là Lục Trường An.
Quá khứ có suy đoán tương tự, chỉ là không thể hoàn toàn khẳng định.
“Khiến Khương đạo hữu chịu khổ, mấy năm trước chiếu cố tuổi xế chiều đã đầy đặn.”
Nhìn về phía Khương Dạ Thần khuôn mặt cay đắng, Lục Trường An lên tiếng an ủi, đưa tay vỗ nhẹ bờ vai của hắn.
Một hai mươi năm cuối cùng của sinh mệnh Sư Mạn Dung, cùng Chu Thanh Tuyền lúc đó, dung nhan đã tàn lụi, thậm chí càng thêm già yếu.
Khương Dạ Thần có thể làm bạn đến cuối cùng, có thể nói là cực kỳ chân thành.
Lục Trường An cũng có vài phần khâm phục, cho nên trước khi Sư Mạn Dung lầm chung, không có tới.
Sau đó, Lục Trường An đi theo Khương Dạ Thần, ở hậu hoa viên động phủ, tế điện lăng mộ của Sư Mạn Dung.
Sau nửa canh giờ.
Lục Trường An dưới sự yếm hộ của đêm khuya, rời khỏi phạm vi thế lực trấn Vô Dạ.
Trong tay hắn nhiều ra một ngọc giản, trong đó ghi lại một phần truyền thừa chuẩn cấp bốn.
Trận pháp truyền thừa này, ban đầu được lẫy từ di tích, trải qua Sư Mạn Dung nghiên cứu chỉnh lý mà thành.
Theo Khương Dạ Thần nói, đây là lời dặn dò trước khi Sư Mạn Dung lâm chung. Nếu như Lục Trường An tới, liền giao cho hắn.
Lục Trường An hiểu được, đây là phản hồi của Sư Mạn Dung khi mình tặng cho Diên Thọ Đan cấp ba đối với chuyện này trước đây.
Viên Diên Thọ Đan cấp ba kia, hoàn thành tất cả tiếc nuối của Sư Mạn Dung khi còn sống, có đạo lữ con nối dõi làm bạn... Mà không phải cô lão cả đời.
Với hắn mà nói, phần truyền thừa này có ý nghĩa không lớn. Trong trí nhớ của Sát Hải Chân Quân, có truyền thừa tứ giai hoàn chỉnh, càng cao minh hơn.
Trước khi chia tay, Lục Trường An cho một hứa hẹn, bù đắp cho Khương Dạ Thần nhiều năm vất vả cùng khiêng sét. Nào ngờ, Khương Dạ Thần rất ngông nghênh, không cần nhân tình của Lục Trường An.
Nếu như Lục Trường An có lòng, liền hứa hẹn này cho nghĩa tử của sư tiên tử, Sư Tiểu Xuyên.
Sư Tiểu Xuyên, chính là thượng phẩm linh căn, đồng thời thiên phú trận pháp rất cao.
Khi Sư Mạn Dung còn sống, đã bồi dưỡng ông ta như con ruột. Khương Dạ Thần cũng dốc hết tinh lực dạy dỗ.
Lục Trường An đồng ý, ghi phần hứa hẹn này lên đầu Sư Tiểu Xuyên.
Ba tháng sau.
Tu tiên giới ở Phong quốc, ở phía sau chiến trường ma đạo, có một tòa tiên thành trọng trấn, tên là "Băng Nguyệt bảo".
Băng Nguyệt bảo là một cứ điểm trọng yếu mà Ngạo Nguyệt cung xây dựng trong phạm vi thế lực để ứng đối với xâm lấn của ma đạo, do pháp thuật hệ băng cao cấp phụ trợ xây dựng mà thành.
Phối hợp với đại trận hệ băng đặc thù, năng lực phòng thủ của Băng Nguyệt bảo chỉ đứng sau đại trận cấp bốn của tông phái Nguyên Anh.
Mặc dù tên là bảo, quy mô của Băng Nguyệt bảo, vượt qua phần lớn Tiên thành.
Băng Nguyệt bảo cũng không ở tiền tuyến chiến trường, nhưng khoảng cách không tính xa, gánh vác vật tư trung chuyển, hậu phương có tác dụng tính dưỡng.
Nơi đầy khi thì bị trinh sát ma đạo quy mô nhỏ xâm nhập, quấy rối, thậm chí bị Nguyên Anh ma đạo của Thú Vương cốc tập kích một lần. Cho nên, Băng Nguyệt bảo thường xuyên có Nguyên Anh Chân Quân tọa trấn, tiến có thể đi tiền tuyến trợ giúp, lui có thể trở về phong quốc bản thổ.
Hôm nay, một đội tu sĩ Trúc Cơ thay quân trở về Băng Nguyệt bảo.
Vèol
Trong băng bảo bay ra một pháp bảo đài hoa sen ba màu, trên đó đứng lặng một vị nữ tu Kết Đan kỳ khí chất băng thanh như tuyết.
Nhìn như trên dưới hai mươi tuổi, dương liễu eo nhỏ, tuyết nhan điềm tĩnh như vẽ, mày ngài như có khói nhẹ ưu sầu nhàn nhạt, phảng phất cô thanh tiên tử trong Băng cung.
“Huyền Băng Tiên Tử của Ngạo Nguyệt Cung!”
Đội tu sĩ tuần du trở về thành, mấy tên nam tu khó nén được vẻ kinh diễm, ánh mắt chiêm ngưỡng nhìn bóng dáng xinh đẹp băng lệ kia.
Làm trọng trấn tới gần chiến trường ma đạo, tu sĩ Kết Đan ra vào là bình thường, nơi này lại là phạm vi thế lực thuộc về Ngạo Nguyệt cung.
“Huyền Băng tiên tử" Hạ Văn Nguyệt nhíu mày, khống chế pháp bảo Liên Hoa đài bay ra mấy trăm dặm quanh Băng Nguyệt bảo.
“Văn Nguyệt, thương thế của ngươi mới khỏi, một mình trở về Ngạo Nguyệt cung là có chuyện gì?”
Phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng xé gió, nương theo pháp lực dao động của Kết Đan trung kỳ đỉnh phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận