Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1138: Nghe đồn về Linh bảo (5)

Chương 1138: Nghe đồn về Linh bảo (5)Chương 1138: Nghe đồn về Linh bảo (5)
Vũ Nguyên Tấn cũng là một trong những tu sĩ tiến vào Cổ U điện, thương thế chưa khỏi hẳn.
Có thể đoán được, Tử Hà Chân Quân từ Vũ Nguyên Tấn biết được tình huống đạo lữ ở Cổ U điện, xác định đại khái hạ lạc.
Vũ Nguyên Tấn ở Vân Hà tông không có dừng lại quá lâu, cũng không có nhân cơ hội lôi kéo Lục Trường An, nếu không sẽ tỏ ra hoàng thất khó coi.
Nửa tháng sau, nhiều vị tu sĩ Kết Đan của Vân Hà tông điều động ra ngoài, trong đó bao gồm thủ hạ tâm phúc của Tử Hà Chân Quân.
Ngay cả Tuyết Phong chân nhân trẻ trung khoẻ mạnh tọa trấn tiên thành cũng lặng yên ra ngoài, bí mật hành động.
Lục Trường An vững vàng, không hỏi thăm Tử Hà Chân Quân nguyên do sự tình.
Thông qua thuật bói toán, hắn suy tính ra một hình dáng đại khái, bởi vì liên quan đến Chân Quân quá nhiều, không đủ chính xác.
Trong nửa tháng này, thông qua khôi lỗi tứ giai ra ngoài, Lục Trường An không ngừng thu hoạch tin tức có liên quan đến Cổ U điện.
Chủ yếu là tin tức của Cảnh Vô Phong và Vân Đình Chân Quân.
Vân Đình Chân Quân chưa biết sống chết, xác định là pháp thể bị hủy, Nguyên Anh bỏ chạy.
Cảnh Vô Phong, sau chiến dịch Cổ U Điện, vậy mà dương danh ở Trung Vực.
Tục truyền, Cảnh Vô Phong là một trong vài tu sĩ Kết Đan còn sống sau Cổ U điện hiện thế.
Bảo vật cơ duyên mà hắn lấy được đủ để cho Nguyên Anh Chân Quân đỏ mắt.
Không chỉ có như thế, Cảnh Vô Phong ở trong Cổ U Điện liên thủ với Nguyên Anh Chân Quân, dẫn đến hai tu sĩ Nguyên Anh trực tiếp hoặc gián tiếp ngã xuống.
Sau khi Cổ U điện kết thúc, tu sĩ trong đó được ngẫu nhiên truyền ra mấy vạn dặm xung quanh.
Sau đó, Cảnh Vô Phong mất tích ở Đại Uyên Trung Vực.
Mấy vị Nguyên Anh Chân Quân kết thù, bao gồm cả thế lực Nguyên Anh đang theo dõi hắn, đang truy tìm tung tích của Cảnh Vô Phong. “Không hổ là Cảnh Thiên chân nhân, ở Cổ U điện nhất chiến thành danh! Bất quá cũng chọc cái sọt...”
Lục Trường An tâm tình vui sướng, đồng thời có chút vui sướng khi người gặp họa.
Nguyên nhần vui sướng là, Cảnh Vô Phong ở Cổ U Điện thu hoạch càng cao, Lục Trường An "Phân Hồng" càng nhiều.
Hơn nữa, bảo tài trân quý Cảnh Vô Phong mang ra từ Cổ U điện, Lục Trường An có quyền ưu tiên mua. Lục Trường An gần như có chút hối hận, ngày đó nếu như mượn khôi lỗi cấp bốn, sẽ thu được ba phần lợi ích, càng thêm khả quan.
May mà, hắn chỉ là ngồi thu hoa hồng, không cần gánh chịu nguy hiểm, cho dù là một thành, cũng đã thấy đủ.
Trong tình báo, còn có tin tức của "Xích Xà Chân Quân”, bản thân hắn bị trọng thương, dưỡng thương ở Đại Xà Sơn, bế quan không ra.
Nửa đêm ba ngày sau. Địa cung đạo tràng linh mạch cấp bốn, Lục Trường An đang hoàn thiện chế tạo dị linh khổng tước, chờ mong Cảnh Vô Phong mang bảo tài phù hợp và.
Bỗng nhiên, Tử Hà Chân Quân bí mật tới thăm địa cung, truyền âm Lục Trường An đừng rêu rao.
Địa cung bí điện.
Lục Trường An đón Tử Hà tiên tử mặc váy tím, dung nhan hơi tiều tụy lên ghế đầu.
Lục Trường An và Địa Nham Quân ngồi ở dưới tay, quan tâm nhìn về phía Tử Hà Chân Quân.
Nhìn một người một chuột đối với mình vẫn tôn kính, Tử Hà tiên tử lòng có an ủi.
Dường như trong cơn sóng lớn kinh thiên, nhìn thấy một gốc cổ mộc vững chắc đáng tin cậy.
“Tử Hà tiền bối đêm khuya bí trình, có gì phân phó?”
Lục Trường An khiêm tốn khách khí nói.
Tử Hà tiên tử đang ngồi ngay ngắn, dải lụa váy bay phấp phới, đường cong chập trùng, dáng vẻ đoan trang nhã nhặn, chỉ là gương mặt xinh đẹp khó giấu vẻ u sầu.
Con ngươi nàng như ngôi sao màu tím, ngóng nhìn một người một chuột dưới tay, tâm tình phức tạp, cân nhắc từ, thanh âm réo rắt như mộng truyền đến:
“Đại Long không cần khách khí như thế, xưng hô thiếp thân tiần bối.”
“Nếu như sư huynh không về được, Vân Hà tông ngày sau, cần ngươi cùng Địa Nham Quân gánh vác, cùng chống chọi sóng gió tương lai.”
Lời vừa nói ra, trong lòng Lục Trường An hơi chấn động, không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía vị Tử Hà Chân Quân mỹ danh truyền xa này.
Xưng hô Tử Hà tiên tử thay đổi, có loại kéo gần quan hệ thân cận, đặt ở bình thường, liền đủ để cho người giật mình.
Càng kinh người hơn là, nghe giọng điệu của Tử Hà Chân Quân, tình huống của Vân Đình Chân Quân không lạc quan, có khả năng không cách nào thuận lợi về tông trùng tu.
“Tử Hà sư tỷ, vì sao nói như thế, rốt cuộc là tình huống gì?
Lục Trường An thuận theo sửa lại xưng hô, kinh nghi bất định nói.
“Trong tông môn hiện giờ, chỉ có ngươi mới có thể khiến thiếp thân thương lượng chuyện cơ mật đại sự nhưữ thế...”
Tử Hà Chân Quân thở dài, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bức họa nhân vật rất giống Vân Đình Chân Quân, sau đó êm tai nói ra chân tướng nguyên nhân.
Lục Trường An dò xét bức tranh nhân vật trong tay Tử Hà tiên tử. ¬ _
Bạn cần đăng nhập để bình luận