Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1127: Đại điển vơ vét của cải (2)

Chương 1127: Đại điển vơ vét của cải (2)Chương 1127: Đại điển vơ vét của cải (2)
Lần giao dịch đó, Vũ Nguyên Tấn chẳng những không thiệt thòi, quan hệ với Tử Hà tiên tử cũng đến gần hơn một ít.
Vũ Nguyên Tấn đối với Tử Hà tiên tử, càng nhiều là thưởng thức, cũng không có ý muốn chiếm hữu.
Ở trong cảm nhận của hắn, kiếm đạo mới là đệ nhất.
Bất quá, Đại Vũ hoàng thất rất là hi vọng hắn cùng với Tử Hà tiên tử đến gần.
Tình huống lý tưởng nhất là: Vân Tụ chân quân sớm một chút tọa hóa, để Vũ Nguyên Tấn cùng Tử Hà tiên tử kết làm đạo lữ, đem đạo thống Vân Hà tông thay đổi một cách vô tri võ giác quy hóa.
“Đây cũng là một cơ hội.”
Vũ Hoàng cười sang sảng, cũng không truy cứu sự thật Vũ Văn Tấn tạo thành.
Vũ Nguyên Tấn là thiên tài Tiên Thiên đạo thể của Tử Hà tiên tử đồng thời kỳ, hai người đã sớm quen biết.
Bầy giờ có cơ hội [ Hóa Lôi Châu], Vũ Nguyên Tấn và Hạng chân nhân, Địa Nham Quân, kết thiện duyên.
“Nguyên Tấn, khi Vân Hà tông tổ chức Hóa Hình đại điển, ngươi đại biểu hoàng thất tham gia.”
Vũ Hoàng phân phó.
“Nguyên Tấn lĩnh mệnh.”
Hư ảnh Vũ Nguyên Tấn ngồi trên ghế khom người thi lễ.
Nửa năm sau.
Sáng sớm, bên trong nội điện trên đỉnh Thanh Loan.
Một con chuột yêu hình thể mạnh mẽ, người mặc pháp bào màu đỏ tím, đang gặm ăn Thổ Linh Chi cấp bốn trong hộp ngọc. Sau khi Địa Nham Thử hóa hình xong, tứ chi của nó dần dần biến đổi giống người, phần lớn trong tông môn chỉ duy trì hình thái nửa người nửa yêu mà thôi.
Nhưng trong lúc bí mật, thậm chí là lúc chui xuống đất, Địa Nham Thử càng thích duy trì hình thái nguyên thủy của Thử Yêu hơn.
Lục Trường An không có ý gì với chuyện này. Sở dĩ yêu thú hóa hình là bởi vì hình người càng không bàn mà hợp với ngọn nguồn của đại đạo.
Một ít Chân Linh hậu duệ huyết mạch mạnh mẽ, dù cho không yêu hóa hình, vẫn pháp lực thông thiên.
“Được rồi, đợi lát nữa tham gia khánh điển, nhìn nhiều ít nói ít, chớ trúng bẫy những lão quái Nguyên Anh kia nói.”
Lục Trường An đi tới, theo thói quen vuốt một túm lông tóc màu tím vàng trên đầu Địa Nham Thử.
Thổ linh chỉ cấp bốn mà Địa Nham Thử gặm ăn, thiên địa bảo tài bực này, là Vân Đình Chần Quân tặng cho đêm trước đại điển hóa hình.
Pháp bào màu tím đỏ trên người, là Tử Hà Chân Quân tự tay bện, lấy tài liệu từ tàm tỉ cấp bốn, thủy hỏa bất xâm, phi thường cứng cỏi.
Đãi ngộ hậu đãi như vậy, Lục Trường An hâm mộ không nổi.
Dù sao, Địa Nham Quân bây giờ là thánh thú của Vân Hà tông, địa vị cao thượng, một khách khanh trưởng lão thúc ngựa không kịp.
Đạo tràng tu luyện của Địa Nham Thử, trong một cung điện có bốn linh mạch cấp bốn ở ngoài mấy chục dặm, đường hầm được đào móc có thể thông tới Thanh Loan Phong.
Lục Trường An hiểu được tính toán của hai vị Chân Quân, lại là vui mừng nhìn thấy.
Như thế, tài nguyên tu hành của Địa Nham Thử, Vân Hà tông có thể chia sẻ một bộ phận, không cần dựa hoàn toàn vào chủ nhân Lục Trường An này.
Sau nửa canh giờ.
Ngoại phong của đại điển hóa hình hội tụ đại biểu không ít thế lực xung quanh Đại Vũ Quốc.
Hồ tông chủ phụ trách trù tính chung cho Hóa Hình đại điển, nghênh đón đưa đi tới.
Địa Nham Quân là nhân vật chính của đại điển, ngồi ở giữa thượng thủ, đặt song song với Vân Hà Song Quân.
Lục Trường An ngồi ở hàng ghế phía dưới, thuộc về đãi ngộ bình thường của đại tu Kết Đan.
Mặc dù hắn là chủ nhân của Địa Nham Quân, nhưng tu tiên giới thực lực vi tôn, chênh lệch đại cảnh giới, tự nhiên thấp hơn người một bối.
“Lão tổ Tiêu gia Đại Vũ, đến đầy ăn mừng...” Lúc này, một cỗ pháp lực linh áp cấp Nguyên Anh hùng hồn từ ngoài sơn môn áp sát tới gần.
Lễ mừng đại yêu hóa hình rất hiếm thấy ở Đại Vũ tu tiên giới.
Cho nên, đại điển lần này khiến cho một số Nguyên Anh Chân Quân tò mò, không thiếu người đích thân tới xem.
Lục Trường An và Địa Nham Thử là nửa đường gia nhập Vân Hà tông, tồn tại khả năng bị lôi kéo, cũng là một nguyên nhân quan trọng. Giờ phút này, tu sĩ Nguyên Anh trên Hóa Hình đại điển đã đến vài vị.
Chỉ là người Lục Trường An biết, đã có Xích Xà Chân Quân của Đại Xà Sơn, cùng với Nhạc đại sư của Đan Minh.
Đại Xà Sơn, là địch nhân hàng xóm của Vân Hà tông, thái thượng trưởng lão kia tới thăm dò hư thực, cũng không kỳ quái.
Lục Trường An bất ngờ là, Nhạc đại sư của Đan Đạo Minh, từ xa chạy đến chúc mừng.
Nếu như nhớ không lầm, năm đó sau khi Vân Đình Chân Quân bị tập kích bị thương, quan hệ giữa Vân Hà tông cùng Nhạc đan sư xuất hiện vết rách.
“Hạng chân nhân, năm đó ở Vân Thiên Tiên Thành một hồi, lão phu đã nhìn ra ngươi không phải vật trong ao.”
Nhạc Đan Sư ánh mắt bễ nghễ, chủ động cười ha ha nói chuyện với Lục Trường An.
Lục Trường An thụ sủng nhược kinh, đứng dậy chào, hàn huyện với Nhạc đại sư một lát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận