Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1444: Văn Nguyệt kết anh, tuyệt ả...

Chương 1444: Văn Nguyệt kết anh, tuyệt ả...Chương 1444: Văn Nguyệt kết anh, tuyệt ả...
Càng quan trọng hơn là, nàng tự biết không phải đối thủ Lục Trường An chủ sủng, không thể cường ngạnh cưỡng bức.
Mấy năm trước, Lục Trường An chỉ dựa vào linh sủng, đã bất phân thắng bại với Ấn Nguyên Hải đệ tử của Sở minh chủ.
Kim Nguyệt Chân Quân tấn chức Nguyên Anh sớm hơn, tuy tu vi thâm hậu hơn nhưng cũng mạnh hơn một bậc so với Ấn Nguyên Hải, không có khác biệt quá lớn.
Kim Nguyệt chân quân lòng có tính toán, việc này từ sư thừa đạo đức vào tay, mình chiếm cứ đạo nghĩa.
Bất kể nói thế nào, Hạ Văn Nguyệt cũng là đệ tử do Ngạo Nguyệt cung bồi dưỡng.
Lục Trường An vòng qua sư trưởng nạp thiếp, hành vi không chính thống, vi phạm quy tắc chủ lưu của Tu Tiên giới, thuộc về một bên đuối lý.
“Ngươi chú ý động tính bên tổng đà Vệ Đạo Minh. Chờ vi sư thay phiên xong, lại đi Vệ Đạo Minh chất vấn.”
Ánh mắt Kim Nguyệt Chân Quân lạnh thấu xương, lại phân phó Nạp Lan sư tỷ. Nửa năm sau.
Kim Nguyệt Chân Quân rốt cục hoàn thành thay phiên, trở về Ngạo Nguyệt cung.
Lúc nàng trấn thủ tiền tuyến, vừa vặn Lục Trường An nạp thiếp. Kim Nguyệt chân quân không thể không hoài nghi, đây có thể là Sở minh chủ yểm hộ cho Lục Trường An.
“Sư tôn, tình huống không đúng!”
“Hơn nửa năm trôi qua, Hạ sư muội hình như vẫn luôn bế quan, chưa từng lộ diện. Mà gần đây, Vệ Đạo Minh tổng đà truyền đến kết anh dị tượng.”
Nạp Lan sư tỷ trước tiên báo cáo tin tức cho sư tôn.
“- Cái gì! Kết anh? Nghiệt đồ kia thật sự định trùng kích Nguyên Anh?”
Kim Nguyệt chân quân khẽ biến sắc, kinh nghi bất định.
Lục Trường An và Ân Nguyên Hải, đầu thuộc về Nguyên Anh mới tấn thăng mấy chục năm gần đây.
Lục Trường An, càng là tán tu, nào có dễ dàng lấy được một phần cơ duyên Kết Anh hoàn chỉnh như vậy?
Kim Nguyệt Chân Quân cùng Nạp Lan sư tỷ trước tiên chạy tới tổng đà Vệ Đạo Minh.
Cách xa nhau mấy trăm dặm.
Kim Nguyệt chân quân kinh ngạc nhìn dị tượng kết anh trên bầu trời.
Trên không tổng đà Vệ Đạo Minh, thiên địa linh khí gào thét hội tụ, hình thành vòng xoáy triều tịch linh khí to lớn.
Cỗ dị tượng kết anh kia vững bước khuếch trương, đâu vào đấy.
Một cỗ linh áp pháp lực băng hàn mơ hồ đột phá cực hạn Kết Đan kỳ, chạm đến cánh cửa Nguyên Anh kỳ.
Tâng mây trên bầu trời dần dần hiển hiện một ít kiếp khí màu xám.
“Xem dấu hiệu này, bước đầu tiên "Toái Đan Hóa Anh" đã thuận lợi hoàn thành, so với trong dự liệu còn nhanh hơn.”
Tu sĩ cấp cao của Vệ Đạo Minh tọa trấn Nguyên Anh Chần Quân, chú ý dị tượng Kết Anh trên bầu trời. “Sư tôn, khí tức pháp lực kia giống như Hạ sư muội, chẳng lẽ thật sự là nàng...”
Nạp Lan sư tỷ lớn hơn Hạ Văn Nguyệt không ít, bây giờ là bộ dáng của một bà già như Từ mâu.
Nàng há miệng, trong lòng đã chắc chắn.
Nếu không Hạ sư muội sao dám chọc giận sư tôn, cam nguyện làm thiếp của Lục Trường An.
Tâm tình Nạp Lan sư tỷ phức tạp, ngoại trừ hân hoan, hướng tới còn có một tia chua xót. Mỹ mạo của Hạ sư muội, tư chất Tiên Thiên đạo thể, được tuổi trẻ tài tuấn đứng đầu Vệ Đạo Minh theo đuổi. Điều này từng làm cho nàng hầm mộ, thậm chí đáy lòng còn ẩn giấu một tia ghen ghét.
Sau đó, Hạ Văn Nguyệt bị đày vào lãnh cung, không được trọng điểm vun trồng, nàng ta cũng có chút tiếc hận, đồng tình.
Không ngờ, Hạ sư muội bầy giờ còn có cơ hội xoay người.
Kim Nguyệt Chân Quân là tu sĩ Nguyên Anh, thông qua dấu hiệu kết anh có thể nhìn thấy được nhiều hơn.
Quá trình kết anh của Hạ Văn Nguyệt, so với nàng năm đó còn ổn hơn, tình thế càng mạnh hơn.
Cái này ý nghĩa, vị nữ đồ đệ này đạt được cơ duyên Kết Anh, linh vật Kết Anh thượng thừa.
Kim Nguyệt Chân Quân sắc mặt lộ ra khó coi, độn quang ngưng trụ, xa xa ngừng chân, không có tiếp tục bay về Vệ Đạo Minh tổng đà.
Đứng ở điểm cao đạo nghĩa, nàng vốn chuẩn bị tới chất vấn, đòi một lời giải thích. Nhưng khi nhìn thấy khí tượng Hạ Văn Nguyệt kết anh, khí thế rào rạt của nàng giảm mạnh, sức mạnh không đủ.
Hơn trăm năm qua, nàng vắng vẻ Hạ Văn Nguyệt, không bồi dưỡng cho người sau Kết Anh.
Các nguyên lão khác của Vệ Đạo Minh nguyện ý dốc tài nguyên, nâng đỡ Hạ Văn Nguyệt kết anh, chẳng lẽ vi sư như nàng còn có thể ngăn cản?
Nếu là như vậy, sẽ trở thành điển hình của ghen ghét hiền tài, lòng dạ nhỏ mọn. “Hạ Văn Nguyệt, ngươi bội ân vong nghĩa, cho dù có thể toái đan hóa anh, thì làm sao có thể bảo đảm vượt qua Tâm Ma kiếp?”
Kim Nguyệt chân quân nhíu chặt lông mày lăng lệ ác liệt, thần sắc âm tình bất định.
Giờ khắc này, ở sâu trong nội tâm nàng có một ý niệm ẩn giấu, không muốn nhìn thấy đệ tử của mình kết anh thành công.
Năm đó, Kim Nguyệt chân quân đem tài nguyên nghiêng về một hạt giống kết anh của Địa linh căn khác, kết quả thất bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận