Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1440: Ma đạo ẩn nhẫn, Trường Th...

Chương 1440: Ma đạo ẩn nhẫn, Trường Th...Chương 1440: Ma đạo ẩn nhẫn, Trường Th...
“Ngươi...”
Nhan sắc của nàng thoáng chốc đỏ bừng, trong con ngươi mát lạnh toát ra một tia khiếp sợ, có loại cảm giác sỉ nhục khó có thể nói rõ.
Đường cong phong nhuận phía sau truyền đến cảm giác đau đớn.
“Tâm ma lớn nhất của Hạ tiên tử, chính là Lục mỗ. Chỉ cần qua được cửa ải của bản Chân Quân, vượt qua huyễn cảnh tâm ma tất nhiên không khó.”
Lục Trường An ôm eo mông Hạ tiên tử, mỉm cười một tiếng, cúi người ở khuyên tai trong suốt đỏ thấu của nàng, thấp giọng hỏi:
“Âm Dương Song Đỉnh Pháp hôm đó giao cho ngươi, có thể bí mật nghiên cứu thật tốt không?”
Nghe vậy, Hạ Văn Nguyệt nghĩ đến chỉ tiết cụ thể trong Song Đỉnh Pháp, trái tim nàng rung động, không khỏi vừa thẹn vừa giận.
Nhưng làm tiểu thiếp, đây là hành động nên làm.
Huống chỉ, khi tu vi của nàng thấp, Song Đỉnh pháp có thể giúp tu vi và tinh khí thần viên mãn. “Ừm, thiếp thân đã...”
Hạ tiên tử ngượng ngùng vừa ứng tiếng, thân thể bỗng nhiên cứng đờ, bắp đùi khẽ run, kêu khẽ một tiếng, liền mềm nhữn trong ngực Lục Trường An.
Lục Trường An không qua loa như trăm năm trước.
Hắn cầm má tuyệt mỹ khoảng cách không xa, cảm nhận được đôi môi thơm thanh nhuận của Hạ tiên tử, hàm răng trắng như ngọc, mũi ngọc tinh xảo động đậy mùi hương của sen xanh...
Hai người ôm nhau hôn, bồng bềầnh giữa không trung.
Cấm chế quang mang đem gian phòng ngăn cách, khóa lại đêm đó xuân tiêu mỹ cảnh.
Trên cửa sổ giấy phác họa ra tiên tử thanh ảnh cổ điển duy mỹ.
Trong lúc nhảy múa, những sợi tơ như váy tiên tựa như là cánh hoa, vẻ đẹp thê lương bong ra bay lượn, mùi thơm lan tỏa. Tóc mây như cành liễu rủ xuống, đường cong băng cơ ngạo cốt uyển chuyển, uốn lượn trái phải, trên dưới nhấp nhô, mông lung như ảo. Sáng sớm hôm sau.
Lục Trường An mở to mắt, tỉnh thần sảng khoái duỗi lưng một cái.
Một căn phòng vốn bừa bộn, bị người ta thu dọn không nhuốm bụi trần, ngay cả mùi lạ cũng không còn.
“Nàng ta có chút thích sạch sẽ?
Lục Trường An cười cười, nhìn về phía giai nhân cách đó không xa.
Hạ tiên tử thay một bộ váy trắng, ngồi xếp bằng trên đài sen, hàn khí dị tượng vờn quanh như sen băng. Túc mục tu hành, phảng phất như một vị nữ tiên đoan trang hoa sen xanh.
Liên tưởng đến buổi luận đạo tối hôm qua, trong lòng Lục Trường An nóng lên.
Hai người cùng tu Âm Dương Song Đỉnh Pháp ), linh nhục hợp nhất, tư thái thiên kỳ bách diệu, khiến Hạ tiên tử mở rộng tầm mắt, có chút chấn kinh!
Ở nơi cao nhất của sóng triều, Lục Trường An và Hạ Văn Nguyệt mở rộng cửa lòng, tiến vào trạng thái thần giao, hiểu rõ nội tâm lẫn nhau, lấy được sự tín nhiệm sâu sắc.
“Một đêm hôm qua, thiếp thân thu hoạch không ít, pháp lực đình trệ nhiều năm càng thêm tỉnh thuần, tâm cảnh càng thêm khoáng đạt. Lục tiên sinh thật không lừa ta, thiếp nhận thì ngại.”
Sắc mặt Hạ Văn Nguyệt hồng nhuận, thần khí rất tốt, nàng ta nói ra tiến triển của mình.
“Ngươi là tiểu thê của bản Chân Quân, lẽ ra phải nhận lấy.”
Lục Trường An ổi tới trên đài sen, từ phía sau ôm Hạ tiên tử không dính bụi trần sau khi tắm rửa.
Hôm nay, Hạ Văn Nguyệt ăn mặc tương đối bảo thủ, giữa những chiếc chân xếp bằng chỉ lộ ra bắp chân nhỏ nhắn tinh tế trắng noãn, cùng với chân sen như tuyết ngọc.
Có lẽ đêm qua tương đối càn rỡ. Trên bắp chân và chân của Hạ tiên tử có chút bầm xanh.
Lục Trường An thương tiếc nâng lên một chân sen, xoa bóp trị liệu cho nó.
Trên mặt tuyết lạnh lùng của Hạ tiên tử lộ ra cầu xin, “Lục lang, có thể bỏ qua cho thiếp thân hay không, nghỉ ngơi trước mấy ngày...”
Thân thể Lục Chân Quân quá cường tráng, cho dù nàng là Tiên Thiên đạo thể, đêm qua vừa tốt đẹp vừa thống khổ, bị giày vò kém chút tan thành từng mảnh.
Thỉnh thoảng không cẩn thận, da thịt bị ngoại thương, công pháp Mộc hệ của Lục Chân Quân nhẹ nhõm khép lại như lúc ban đầu.
Trên lý thuyết mà nói, nếu như Lục Chân Quân không vừa lòng, thông qua y thuật xuất chúng, có thể khiến cho nàng không ngừng trầm luân cầu xin tha thứ.
“Nghĩ cũng hay đấy! Để Âm Dương Song Đỉnh Pháp làm chủ đỉnh, Lục mỗ bồi dưỡng cảnh giới cao, sẽ hao tổn tinh nguyên. Loại chuyện tốt này, chỉ giới hạn một hai lần trước Kết Anh.”
Sau khi Lục Trường An chữa khỏi thương thế, thu ngón tay về, cười nhạo một tiếng.
Hạ tiên tử lúng túng, ngượng ngùng cúi đầu.
Nàng thầm nghĩ, khó trách có ích đối với tu hành, cơ hội như vậy cũng có hạn chế. “Được rồi, bắt đầu từ hôm nay, bản Chân Quân sẽ cho ngươi rèn luyện thật nhiều trong Thiên Ma Huyễn Cảnh.”
Lục Trường An nghiêm mặt nói.
“Lục lang cho mời.”
Hạ tiên tử lòng có chờ mong, nhắm mắt lại.
Loại cơ duyên có thể thể nghiệm Tâm Ma kiếp bản yếu hóa này, ở tu tiên giới khó gặp.
Ít nhất thì ở Vệ Đạo Minh, Hạ Văn Nguyệt cũng không nghe nói vị Nguyên Anh Chân Quân nào có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận