Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1122: Ám lưu mãnh liệt! (1)

Chương 1122: Ám lưu mãnh liệt! (1)Chương 1122: Ám lưu mãnh liệt! (1)
Làm tu sĩ Nguyên Anh tuổi trẻ nhất, thiên tư cao nhất của Vân Hà tông, Tử Hà tiên tử bị đạo lữ áp chế quá lâu, quyền nói chuyện trong môn quá thấp.
Bây giờ, Địa Nham Thử tấn thăng Hóa Hình, trở thành một biến số lớn.
Động tác không chút để ý của Tử Hà Chân Quân vừa rồi, tăng thêm cảnh giác địch ý của đạo lữ, ngăn chặn Lục Trường An bị Vân Đình lôi kéo, chỉ có thể một lòng quy về nàng.
Lục Trường An trong lòng cười khổ, Địa Nham Thử vừa tấn thăng tứ giai, liền đem Nguyên Anh đại phái truyền thừa vạn năm này, tạo thành thế cục nghiêng về phía trên.
Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp lực ảnh hưởng của Địa Nham Thử khi tấn thăng Yêu Vương cấp bốn.
Trên đám mây sinh ra một vị Nguyên Anh cấp mới lại có thêm một bóng người.
Điều này đối với thế cục Đại Vũ quốc khổng lồ, đều có ảnh hưởng vô hình, thậm chí mở màn cho thời đại gió nổi mây phun.
Tin tức Vần Hà tông, sơn môn sinh ra Yêu Vương cấp bốn chấn động nhanh chóng truyền ra khắp tông môn.
Tường vân dị tượng độ kiếp thành công, thậm chí là uy áp kinh khủng do Yêu Vương hóa hình phát ra cũng khó có thể giấu giếm đối với bên ngoài.
“Trời ban điềm lành, Thánh thú xuất thế, bản tông có xu thế hưng thịnh!”
Không ít tu sĩ trung cao tầng cảm xúc bành trướng, dừng chân ở đỉnh núi tiếp cận linh mạch cấp bốn.
Một ít tu sĩ trung tầng, đơn thuần hiếu kỳ, muốn chiêm ngưỡng phong thái Yêu Vương hóa hình, cũng ở vòng ngoài cung kính chờ đợi.
Động phủ trên Thanh Loan Phong, Tiêu Thanh Sơn cách xa nhau thật xa, nhìn thấy thiên tượng độ kiếp ở nơi xa.
Lúc đầu, hắn giống như ngoại giới, cho rằng Hạng trưởng lão là cố gắng hết sức, thành thật ở chủ phong trông nom động phủ, không có suy nghĩ nhiều.
Mãi đến sau khi lôi kiếp tầng sáu kết thúc, Tiêu Thanh Sơn mới ý thức được chuyện này không đơn giản.
Vừa mới không lâu, một cỗ yêu phong sát khí làm cho da đầu hắn tê dại, từ phụ cận linh mạch cấp bốn Vân Hà tông cuốn tới.
Tiêu Thanh Sơn còn chưa tỉnh hồn, còn chưa kịp suy nghĩ tìm kiếm chân tướng, mấy đạo độn quang đã bay thẳng đến Thanh Loan Phong.
Trong đó có hai người là quản sự Trúc Cơ hậu kỳ và Giả Đan chân nhân có quan hệ tương đối gân.
“Tiêu sư đệ, thật đáng mừng! Linh thú của quý Phong Hạng trưởng lão, độ kiếp hóa hình thành công!”
Giả Đan chân nhân dẫn đầu chắp tay chúc mừng, tươi cười chân thành.
Mấy tên hảo hữu tới chúc mừng, đều khó nén vẻ vui sướng.
Yêu Vương hóa hình, đầy chính là sinh linh khủng bố sánh ngang với Nguyên Anh Chân Quân!
Từ đó, Hạng trưởng lão chủ nhân thánh thú, thân phận địa vị cơ bản ngang hàng với Nguyên Anh Chân Quân.
Với tư cách là đại quản gia của Thanh Loan Phong, Tiêu Thanh Sơn chắc chắn sẽ trở thành nhân vật quyền thế như mặt trời ban trưa trong môn phái. “Thử chân nhân trở thành Yêu Vương hóa hình? Việc này là thật?”
Tiêu Thanh Sơn giật mình, trong lòng chấn động mạnh.
Tên chân nhân linh thử kia, ngày bình thường ngẫu nhiên tương tác với Tiêu Thanh Sơn, giờ phút này tin vui, để hắn giống như đặt mình trong mộng ảo, có loại cảm giác không chân thực.
Sau khi xác nhận lại nhiều lần, Tiêu Thanh Sơn mở cờ trong bụng, phấn chấn không thôi. Trước đây, hắn làm đại quản gia của Kết Đan Đại Tu Chủ Phong, thần phận cao hơn người trong môn phái một bậc.
Hoàn toàn không ngờ, ngọn núi chính hắn quản lý, thế mà sinh ra thánh thú tông môn cấp bốn.
Tiêu Thanh Sơn cảm giác mình giống như đứng trên đầu gió, hơi dùng sức một chút là có thể cưỡi gió bay lên.
“Tiêu sư huynh, chuyện đại hỉ bực này, nhất định phải trước tiên chúc mừng trưởng lão.” Tiêu Thanh Sơn dặn dò chuyện trên núi, dưới sự vầy quanh của mấy vị hảo hữu, đi tới phúc địa sơn môn.
Tại một ngọn núi tiếp cận trung tâm Tứ giai Linh Mạch, hội tụ đông đảo tu sĩ Vân Hà tông đang quan sát.
Ở hàng đầu tiên đều là Kết Đan Chân Nhân, tu sĩ Trúc Cơ bình thường không có tư cách tiếp cận.
“Tiêu quản gia, thật đáng mừng.”
Ở đây có không ít Chân Nhân Kết Đan, tươi cười thân thiện, chủ động lấy lòng Tiêu Thanh Sơn, chào hỏi, trong đó không thiếu trưởng lão nội môn.
Ở Vân Hà tông mọi người đầu biết, Tiêu Thanh Sơn là tâm phúc duy nhất của Hạng trưởng lão.
Đám người bên ngoài tự động tách ra.
Tiêu Thanh Sơn là một tu sĩ Trúc Cơ, dưới rất nhiều tiếng chúc mừng, đi tới hàng đầu của ngọn núi, chào hỏi với mấy vị Chân Đan trưởng lão.
“Thanh Sơn, Mai di đã sớm nhìn ra, ngươi phúc duyên thâm hậu, ngày khác tất có tạo hóa.”
Trong đó có một vị nữ trưởng lão Chân Đan, ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, khuôn mặt gầy gò, tóc mai xen lẫn hoa tóc, tuy có vẻ già nua, nhưng ngũ quan xinh đẹp, có loại khí chất cao thượng như trúc xanh trăng sáng.
“Ngọc Mai chân nhần quá khen, Thanh Sơn chỉ là vận khí tốt mà thôi.”
Tiêu Thanh Sơn không kiêu ngạo không tự tỉ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận