Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1519: Uy chấn Đông Vực, Thú Vươ...

Chương 1519: Uy chấn Đông Vực, Thú Vươ...Chương 1519: Uy chấn Đông Vực, Thú Vươ...
Kim Nguyệt Chân Quần bị "bầy châu chấu" đầy trời vây quanh, vốn không địch lại bà lão Nguyên Anh của Thú Vương cốc.
“- Sở minh chủ! Thiếp thân ngăn không được...”
Giờ phút này một đánh hai, Kim Nguyệt Chân Quần cực kỳ nguy hiểm, không để ý cái giá phải trả thiêu đốt huyết nguyên, tế ra bản mệnh chân hỏa, đốt cháy xua tan đàn châu chấu xung quanh.
Ngay cả như vậy, yêu thú cấp bốn cuồng hóa tấn công, làm cho thần hình Kim Nguyệt Chân Quân lảo đảo, mặt không có chút máu, chật vật không chịu nổi.
Xoetl
Bên trong pháp váy màu vàng hoa lệ vỡ tan, trên da tuyết trắng noãn xuất hiện một vết thương máu chảy đầm đìa, có thể thấy được xương.
Nhưng mà, phe mình không có tu sĩ Nguyên Anh có thể rảnh tay trợ giúp, riêng phần mình đối mặt kình địch, đầu áp lực khá lớn.
“Lục Ô Quy...”
Kim Nguyệt chân quân một đôi mắt phượng băng lãnh, phiếm tơ máu, oán hận trong lòng đối với Lục Trường Thanh, tăng thêm vài phần.
Trước khi chiến đấu, Lục Trường An từng hứa hẹn, sẽ kiêm chế một vị Nguyên Anh trung kỳ của Thú Vương cốc.
Nếu quả thật có thể làm được, cho dù đại chiến Nguyên Anh gặp phải biến cố, cũng không rơi vào cục diện nguy cấp như thế.
Hung hiểm biến số, không giới hạn ở hai con chuẩn cấp bốn yêu thú cuồng bạo.
Bổn mạng Thiên Tàm của đại trưởng lão Thú Vương cốc, sau khi phục dụng Huyết Sát Thú thần đan, pháp lực thần thông cũng tăng trưởng hai ba thành.
“Trả giá nhiều như vậy, trận chiến này nên kết thúc.”
Đại trưởng lão thì thào, hai con ngươi vốn bình tĩnh không gợn sóng bỗng xuất hiện một tia máu quỷ dị.
Pháp lực linh áp của Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong kéo lên đến cực hạn, che đậy toàn bộ Nguyên Anh Chân Quân.
Trên đỉnh đầu hắn, pháp lực vân hoàn phương viên hai dặm, nhiễm lên một mảnh huyết quang sát khí.
Hưu hưu hưu —— Đại trưởng lão giang hai tay ra, mấy chục sợi tơ tằm mờ ảo màu máu tỏa ra khí tức nguy hiểm, chúng không ngừng xuyên thẳng trong hư không, vô cùng quỷ dị khó lường.
“Hạ tiên tử cẩn thận!”
Sắc mặt Trương Thiên Phong trầm xuống, điều khiển pháp bảo, chủ động ngăn trở đại bộ phận tỉnh ti huyết sắc hơi mờ.
Định định định...
Pháp bảo Cự Hóa Kim Kiếm hộ ở trước người bị liên tiếp đánh trúng, linh quang cấp tốc ảm đạm.
Nhưng mà, hộ thể pháp tráo bị tinh thể tơ tằm khó lòng phòng bị đánh thủng hai cái lỗ thủng.
Trong lòng Trương Thiên Phong phát lạnh, pháp bào tổn hại, mặt ngoài thân thể bị cọ sát được, dát lên một tầng kim loại sáng bóng, tia lửa bắn tung tóe.
Nếu không phải Tàn Linh Bảo có ý thức, tự động hộ thể, chỉ sợ lần này đã bị thương.
Tuyết bay đầy trời quanh thân Hạ tiên tử, chia ra làm bảy bông hoa sen băng tinh, nở rộ ánh sáng xanh, xoay tròn hộ thể, quả thực là linh hoạt, ngăn trở từng sợi tơ tỉnh thể.
Nhưng lúc này pháp lực thần thông của Đại trưởng lão tăng trưởng, những sợi tơ tằm tinh thể nhuốm máu kia gần như đạt tới cực hạn ngăn cản của Huyền Băng Phi Liên.
OanhI!
La bàn pháp bảo bao phủ đỉnh đầu hai người, ngưng tụ vòng xoáy không hình, đột nhiên bộc phát ra một đạo gợn sóng hình quạt, ẩn chứa lực trường mạnh mẽ, trong nháy mắt quét ngang khu vực chỗ hai người.
Bành! Bành!
Thân hình Trương Thiên Phong và Hạ Văn Nguyệt bay rớt ra ngoài, pháp quang hộ thể tan vỡ.
Hạ tiên tử kêu lên một tiếng đau đớn, má lúm đồng tiền tuyệt mỹ trắng bệch, trong nháy mắt hiện lên một vệt đỏ thầm, khóe miệng tràn ra vết máu.
Huyền Băng Phi Liên quay xung quanh người, quang mang ảm đạm, run rẩy gần như muốn rơi xuống.
Hưu! Một sợi tơ tằm màu trắng xám linh động ẩn hiện trong hư không, như hình với bóng cuốn lấy một mắt cá chân của Hạ tiên tử.
“Không tốt!”
Trong lòng Hạ tiên tử rung động mãnh liệt, chỗ mắt cá chân truyền đến một cảm giác cứng đờ quỷ dị, pháp lực vận chuyển ngăn cản, như đá chìm đáy biển.
Nàng chỉ có thể để một tầng băng sương bao trùm chân, ngăn cản sự xâm thực của tơ tằm xám trắng. Trương Thiên Phong thấy thế, trong tay áo vung ra một phi tiêu hình quả táo lập loè ánh sáng kim loại, xẹt qua sợi tơ tằm xám trắng trần trụi quấn lấy chân Hạ tiên tử.
Nhưng tơ tằm xám trắng kia dị thường cứng cỏi, vậy mà bắn bay phi tiêu dạng táo ra.
Không thể giải vây, sắc mặt Trương Thiên Phong khó coi.
Hạ tiên tử trong lòng lo lắng, pháp lực bộc phát, các loại thủ đoạn công kích đầu không làm gì được tơ tằm xám trắng.
Thân thể tiên nhân uyển chuyển như băng tuyết phấp phới, bị những sợi tơ tằm màu xám trắng quấn quanh, kéo về phía Đại trưởng lão.
“Ha ha! Chờ bắt sống nàng này, Lục Trường Thanh cho dù có thể đột phá Thanh Mộc Chân Quân chặn giết, đến lúc đó cũng phải ném chuột sợ vỡ bình.”
Trên mặt Đại trưởng lão lộ ra vẻ tươi cười, lấy tình huống một chọi hai vừa áp chế Trương Thiên Phong, vừa điều khiển tơ tằm xám trắng kéo Hạ tiên tử lại.
Chỉ là, nụ cười của Đại trưởng lão không duy trì được mấy hơi, sắc mặt rất nhanh ngưng tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận