Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1449: Đại Thanh đã định kế hoạch...

Chương 1449: Đại Thanh đã định kế hoạch...Chương 1449: Đại Thanh đã định kế hoạch...
Lúc còn trẻ, khai quật Tiên Thiên đạo thể, cải biến thể chất ốm yếu của nàng, bước lên tu hành, đầy là ân tái tạo.
Lần đầu tiên của nàng, [Thái Âm Ngọc Dịch] trân quý nhất, tình cảm mến mộ lúc còn trẻ đầu thuộc về Lục Trường An.
Mà ở trong Ngạo Nguyệt cung, nàng bị cô lập trên trăm năm, cuộc sống cũng không dễ chịu.
“Nếu như không phải có phu quân, Văn Nguyệt cả đời này vô duyên kết anh, rất có thể đã chết trong tâm ma kiếp rồi. Ân tình như thế, đáng để thiếp thân hầu hạ cả đời.” Hạ Văn Nguyệt chủ động dựa sát vào Lục Trường An, giọng điệu kiên quyết, giống như là đang biểu lộ trung thành.
“Ta nhớ được, Văn Nguyệt vừa đi Ngạo Nguyệt cung hơn một trăm mấy chục năm, được trọng dụng vun trồng.” Lục Trường An khách quan nói một câu.
“Còn không phải vì ngươi!”
Hạ tiên tử liếc hắn một cái, để cho mình gặp tội trăm năm.
May mắn, sau trăm năm dày vò, rốt cục khổ tận cam lai. “Lúc vừa đi Ngạo Nguyệt cung, sư tôn đối đãi ta còn có thể. Điều kiện tiên quyết là, Văn Nguyệt phải nghe lời, thậm chí làm lợi ích của nàng.”
Hạ Văn Nguyệt nói đúng sự thật.
Ở Ngạo Nguyệt cung, dù sao nàng cũng đã tu hành hai trăm mấy chục năm, tình cảm khẳng định là có.
“Linh mạch cấp bốn của Kim Vân cốc có quy mô nhỏ bé, không đủ để chịu tải nhiều tu sĩ Nguyên Anh hơn.” Lục Trường An đề cập sự thật khách quan.
“Chẳng lẽ phu quân định để cho ta về Ngạo Nguyệt cung tu tiên?”
Hạ Văn Nguyệt kinh ngạc nói.
Nàng biết Lục Trường An và sư tôn có quan hệ không hợp nhau, cho nên vừa rồi tỏ thái độ, lựa chọn đi theo phụ quần.
“Không sai! Ta đề nghị ngươi tiếp tục ở lại Ngạo Nguyệt cung tu hành.”
Lục Trường An đề nghị. Hạ Văn Nguyệt giật mình, nghi ngờ nói: “Thiếp thân không nên cùng phu quân tu hành? Vì sao an bài như thế?” Lục Trường An cười phân tích nguyên do với nàng: “Một là vấn đề đạo nghĩa truyền thừa, nếu như Thiền Nhược rời khỏi Ngạo Nguyệt cung, thuộc về bất nghĩa.” Tuy nói Kim Nguyệt Chân Quân lạnh nhạt trước nhưng cũng không đuổi Hạ Văn Nguyệt khỏi tông môn. Ơn bồi dưỡng, đạo thống đầu ở. “Thứ hai, sản nghiệp của Ngạo Nguyệt cung phong phú. Là Nguyên Anh Chân Quân, Văn Nguyệt ngươi cũng có một phần. Chờ sư tôn ngươi già nua hoặc là đi về cõi tiên. Đến lúc đó, ngươi chính là người khống chế Ngạo Nguyệt cung thực tết”
Nghe đến đó.
Hạ tiên tử trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, ánh mắt hoài nghi nhìn về phía Lục Trường An:
“Phu quân bồi dưỡng Văn Nguyệt kết anh, không phải là muốn thông qua thiếp thân tính kế, chấp chưởng Ngạo Nguyệt cung chứ?”
“Nói cái gì vậy! Phu quần ngươi há lại là loại người ham quyền thế, an bài như thế còn không phải là vì tốt cho ngươi.”
Lục Trường An tức giận, giơ bàn tay lên "Ba" một tiếng vang.
Sau đó, hắn làm một số công việc tư tưởng:
“Văn Nguyệt ngươi bây giờ tấn thăng Nguyên Anh, làm Nữ Chân Quân ảnh hưởng vận mệnh tu tiên giới, nên độc lập tự chủ, có được sự nghiệp của mình, ở trên tu hành không thể ở lại phu quần.”
“Huống hồ, sau khi tấn thăng Nguyên Anh, ta đã không có đủ tài nguyên bồi dưỡng ngươi.”
Lục Trường An dứt lời, thở dài một tiếng, thần sắc có vẻ tịch liêu.
Hạ tiên tử bừng tỉnh hiểu ra, thầm nghĩ:
“Trước đó phu quân vì tài bồi ta Kết Anh, chỉ sợ đã hao hết của cải. Hắn còn nuôi một con yêu vương bậc bốn, không có cách nào gánh vác nhiều hơn.”
Sau khi hiểu rõ "chân tướng" Hạ Văn Nguyệt, không khỏi có chút áy náy. Nàng quả thật nên độc lập tự chủ, không thể tăng thêm gánh nặng kinh tế cho phu quân.
“Được, ngày sau thiếp thân tiếp tục tu hành ở Ngạo Nguyệt cung.”
Hạ Văn Nguyệt bị Lục Trường An thuyết phục.
An bài này nàng có thể tiếp nhận, không cần đeo trên lưng cái danh bất nghĩa.
Vốn dĩ, sau khi nàng kết anh đi theo Lục Trường An, chuẩn bị bồi thường cho Ngạo Nguyệt Cung, bao gồm cả lời hứa nhân tình. “Văn Nguyệt về Ngạo Nguyệt cung tu hành, có thể thu chút đệ tử môn đồ. Mặt khác, ngươi phải ở trên chức vị tổng đà Vệ Đạo Minh, cùng chiến tuyến với ta và Sở minh chủ.”
Lục Trường An lại bổ sung.
“Thiếp thân đầu nghe lời chàng, nhưng có một thỉnh cầu, hy vọng phu quân đáp ứng.”
“Văn Nguyệt mời nói.”
Lục Trường An nhìn về phía nàng, thầm nghĩ không phải là muốn đỡ chính làm vợ chứ? Đối với việc này, hắn đã sớm có lý do để ứng đối.
Hạ tiên tử nhìn thẳng hắn, giọng điệu sâu kín nói: “Phu quân lần tới chạy trốn, có thể mang thiếp thân cùng đi hay không?”
Lục Trường An:...
Sau khi Hạ Văn Nguyệt xuất quan, ở trong phủ chính thức tiếp kiến nguyên lão Vệ Đạo Minh.
Kim Nguyệt Chân Quần thay đổi thái độ nhiệt tình, ôn chuyện với Hạ Văn Nguyệt đệ tử, thậm chí đưa lên pháp bảo mà mình từng dùng làm lễ vật sau khi kết anh.
Hình ảnh thầy trò hòa thuận ấm áp, khiến mấy vị nguyên lão cảm thấy xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận