Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1382: Cuối cùng duyên phận, giao...

Chương 1382: Cuối cùng duyên phận, giao...Chương 1382: Cuối cùng duyên phận, giao...
Lão giả mặt tròn mặc trang phục viên ngoại, trên mặt tươi cười, chắp tay thở dài, cho người ta một loại cảm giác hiền lành khéo đưa đẩy.
Năm đó Tống Hi có được viên Ngưng Tinh Đan hơi có tỳ vết kia, lại ở trấn Vô Dạ sưu tập tài liệu linh vật, may mắn kết thành giả đan.
“Thưởng cho một khối trung phẩm linh thạch.”
Quản gia lão Đông lại lấy ra một viên linh thạch.
“Vấn bối Thích Xương, người cầm lái nhất mạch của Trường Ủy Vệ Cục Vụ Nghệ Sơn, tổ phụ 'Thích Phong' vài năm trước qua đời, suốt đời thủ hộ Tiểu Quy Sơn 'Quan Xảo Chỉ' Tằng tổ mẫu chỉ mộ. Vãn bối thay mặt tổ phụ, đặc biệt tới bái lạy Lục chân quân.”
Một gã tráng hán Trúc Cơ trung kỳ mặc ngần giáp cung kính chúc mừng.
“Vãn bối Đỗ Phúc, đan sư nhị giai Hoàng Long Tiên thành, đan sư "Đỗ Uy" tằng gia gia...”
“Vãn bối Diệp Vân, chính là hậu nhân của Diệp Phi ở Tiểu Đan Phong Vu Nghệ Sơn...”
“Vấn bối là Trịnh Ương của Thiết Hạnh sơn trang, tổ tiên Trịnh Vũ từng lui tới với Lục chân nhân thời kỳ Tiểu Quy Phong...”
“Văn bối Lâm Phong, thiếu chủ Lâm thị quận Hành Thủy, con trai Quảng An Hầu của tổ tiên Lâm Dịch, chấp sự Trúc Cơ của Kim Vân cốc Lâm Lục chính là...”
Cuối cùng, đến phiên hai ông cháu Luyện Khí kỳ.
“Tiểu lão nhi Mộ Tòng Đức, tổ tiên là Phỉ Nguyệt hồ Mộ gia... Hôm nay mang cháu gái Mộ Nhã Đình đến bái Hạ Lục Chân Quân.” Lão gia tử lôi kéo cháu gái Luyện Khí sơ kỳ, quỳ lạy hành lễ.
Cháu gái Mộ Nhã Đình, dung mạo tú lệ, có vài phần dung nhan của Mộ Tú Vân, Mộ Băng Vần trước kia. Nhưng con mắt nàng ta hơi đổi, thanh âm rụt rè, khí chất tổng thể kém không ít.
“Thưởng cho linh thạch.”
Quản gia lão Đông hơi chần chờ, cho hai khối trung phẩm linh thạch, hai ông cháu Luyện Khí kỳ một khối, đối với tu vi của bọn họ xem như có chút ân huệ. Mấy trăm năm qua, Mộ gia hoàn toàn xuống dốc.
Vị tu sĩ Trúc Cơ cuối cùng chính là Mộ Trường Tú con trai của Mộ Băng Vân, người này không giỏi kinh doanh, vài thập niên trước đã bệnh chất.
Mộ gia tu tiên vẫn còn, chưa hoàn toàn cắt đứt hương khói.
Nhưng "Phong Nguyệt Hồ Mộ gia" năm xưa hưng suy chập chùng, cuối cùng người tan tác, danh hào không còn.
Bởi vì tu sĩ Trúc Cơ bị cắt đứt, Mộ gia tự nhiên không giữ được Phỉ Nguyệt hồ tộc địa.
Bây giờ hồ Phỉ Nguyệt đã bị Du gia khống chế.
Sau lưng Du gia có một vị nữ tu Chân Đan tên là Du Ngữ Phù, xuất thân từ Kim Dương Tông, chính là đạo lữ của Mộ Cửu An.
Mộ Cửu An giả đan tu vi thọ nguyên sớm hết, lại ở thời đại tuổi già, chết trận trong Ma đạo chiến tranh.
Nể tình tầng quan hệ này, Du gia thu lưu Mộ gia nghèo túng, trở thành gia tộc phụ thuộc Phỉ Nguyệt hồ Du gia. Biết được năm đó Trường Thanh Chân Quân trở về, hiện nay gia chủ Mộ gia kích động đến đây bái kiến.
Chỉ cần Lục chân quân nói một câu, Mộ gia sẽ quật khởi trong tầm tay!
Nhưng mà, hiện thực tàn khốc.
Cách xa nhau nhiều đời như vậy, ân tình duyên phận hao hất.
Cấp độ của Nguyên Anh Chân Quân quá cao, đến mức bọn họ như con kiến đứng dưới chân, cũng khó có thể tiến vào tâm mắt. Đừng nói bọn họ là một gia tộc Luyện Khí.
Coi như là Kết Đan Chân Nhân "Chu Thiên Trì" cao cao tại thượng, muốn gặp mặt Lục Chân Quân, đầu là ngàn khó vạn trở.
Lục Trường An đạp độn quang, đổi vào Thiên Phong đạo tràng, gặp mặt Trương Thiết Sơn.
Hành vi của Địa Nham Quân, kỳ thật nằm trong tính toán của hắn. Như thế cũng tốt, hắn không muốn lưu lại cho ngoại giới một hình tượng Chân Quân niệm tình cũ, nếu không đối với thế lực của những cố nhân kia, chưa chắc là chuyện tốt.
Sau khi những người này rời đi, Lục Trường An không ngại truyền ra tin tức nho nhỏ sau khi Trường Thanh Chân Quân thành tựu Nguyên Anh, nhần tình nhạt nhão.
“Vãn bối Hoắc Chân, bái kiến Lục Chân Quân.”
Trong đạo tràng Thiên Phong, một thanh niên khuôn mặt rộng rãi, cường tráng đi ra đón.
Hoắc Chân, Chân Đan trung kỳ, đương nhiệm tông chủ Kim Vân cốc.
Hắn cũng là đệ tử của Trương Thiết Sơn, trước kia không có cảm giác tồn tại. Lục Trường An rời khỏi Đại Thanh không lâu, Hoắc Chân tấn thăng Kết Đan, mới trở thành cao tầng tông môn.
“Hoắc hiền chất.”
Lục Trường An gật đầu đáp, người này đâu ra đấy, ăn nói có ý tứ, phong cách hành sự ngược lại là giống Trương Thiết Sơn trước kia. Hoắc Chân mời Lục Trường An đến chủ điện động phủ, sau đó liền khom người lui ra, đi xử lý sự vụ tông môn.
Trương Thiết Sơn bào chế linh trà cho Lục Trường An, chủ khách nhập tọa.
“Sở minh chủ mời Lục mỗ đã nhận được. Chờ ở Kim Vân cốc ổn định lại, Lục mỗ sẽ đi tổng đà Vệ Đạo Minh một chuyến, bái kiến Sở minh chủ, đổi tài nguyên.”
Lục Trường An nói ra kế hoạch hành trình của mình.
Tổng đà Vệ Đạo Minh ở Phong Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận