Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 836: Mua bán có giá (4)

Chương 836: Mua bán có giá (4)Chương 836: Mua bán có giá (4)
Vân Linh vẫn còn nghỉ hoặc, cái hiểu cái không rời đi.
Lầu ba của cửa hàng chỉ còn lại một mình Vân bà bà.
Gợn sóng vô hình ngăn cách lầu các tầng ba, cấm chế trận pháp ẩn giấu ở nơi đây đạt tới tam giai.
"Kỳ quái, huyết mạch Linh Nhi tăng lên mấy, cũng không có Kết Đan Chân Nhân phù hợp."
Vân bà bà cũng rất nghi hoặc, bấm ngón tay suy tính.
Kỹ nghệ bói toán của nàng, mấy năm nay mới bước vào nhị giai, vân là năm đó học được từ phu quân.
Ở tu tiên giới, tu sĩ huyết mạch tương cận gặp nhau, có thể xuất hiện cảm giác thân cận, hợp ý.
Nhưng cũng bởi vì tùy người mà khác nhau, có vài người cảm giác rõ ràng, có vài người không cảm giác được.
"Xem ra, chỉ có thể chờ nhìn thấy vị Từ Chân Nhân kia, rồi phân tích tiếp."
Trầm tư thật lâu, Vân bà bà thở dài một tiếng, không có suy tính được kết quả.
Bái Ánh đèn tầng ba trong cửa hàng tắt, Vân bà bà đưa tay lau lên mặt.
Dưới bóng tối, gương mặt già nua đầy nếp nhăn kia được lau sạch, như lau sạch mặt gương.
Đó là một dung nhan thanh nhã tuyệt luân, võ cùng mịn màng, dáng vẻ cao quý ung dung, hai con ngươi thâm thúy, giống như sao đêm thần bí, làm cho tâm thần người ta không hiểu sao trầm luân.
Nhìn qua, mỹ phụ thuần thục ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, giơ tay nhấc chân hiển thị rõ ưu nhã quý khí.
Ba ngày sau.
Lục Trường An dựa theo ước định, đi tới "Kỳ Trần lâu” chỗ huynh muội Vân thị.
Cửa hàng này, chỉ bán vật tư, đan dược, phù lục, pháp khí, đồ cổ, kỳ vật nhị giai đầu có.
Mỗi một loại phẩm chất đều chỉ hơn một chút, nhưng giá cả lại đắt hơn rất nhiều, nên chưa có người ghé thăm.
Chưởng quỹ Kỳ Trân lâu là một Bà Bà tóc bạc mặt đầy nếp nhăn, chống quải trượng, người ngoài gọi bà ta là Vân bà bà.
"Làm phiần Từ Chân Nhân ra tay."
Được huynh muội Vần thị làm bạn, Vân bà bà tập tễnh bước tới nghênh đón, chắp tay hành lễ nói.
Đôi mắt đục ngầu của nàng đánh giá vị trung niên nho nhã mặc áo xanh kia, trong lòng nổi lên một tia cổ quái.
Từ Chân Nhân trước mắt, nàng thoạt nhìn thuận mắt, thoải mái, theo bản năng sinh ra tín nhiệm. Vân bà bà xác nhận, khuôn mặt này là lần đầu tiên trong cuộc đời này nhìn thấy.
"Vân chưởng quỹ quá khách khí."
Lục Trường An cười đáp lễ.
Khi tới gần Vân bà bà, hắn cảm thấy một tia ràng buộc cực kỳ bé nhỏ, so với Vân Linh càng yếu ớt hơn.
Đồng thời, gương mặt già nua này, để hắn xác định thân phận của đối phương.
"Vân Yên, lúc Ly Hỏa thượng nhân còn sống, là chính thê đạo lữ của hắn."
Lục Trường An có được ký ức đời thứ tư, lập tức nhìn ra lai lịch của Vân bà bà.
Trước khi Ly Hỏa cung bị công phá, Ly Hỏa Thượng Nhân từng sắp xếp kế sách cho nàng giả chết.
Vân Yên không thiếu Trú Nhan đan, giỏi về bảo dưỡng, làm tu sĩ Chân Đan, chí Ít còn có hai trắm năm thọ nguyên, nên dùng dị thuật làm già đi khuôn mặt mình.
Hắn thầm than trong lòng: Ly Hỏa Thượng Nhân chết quá sớm, quá đột ngột, ném lại thê tử và con nối dõi lẻ loi hiu quạnh.
Huynh muội Vân thị là con nối dõi của Ly Hỏa Thượng Nhân, vốn nên họ Đoạn, nhưng đổi thành họ Vân.
"Mời Từ Chân Nhân vào."
Vân bà bà khàn giọng, nghênh đón Lục Trường An đến hậu viện cửa hàng, nơi đó có một gian phòng luyện đan đơn độc.
"Những thứ này là nguyên liệu luyện đan, mời Từ Chân Nhân kiểm tra."
Tiến vào phòng luyện đan, Vân bà bà mở ra một cái túi trữ vật, ở trước mặt xác nhận nguyên liệu với Lục Trường An.
Lục Trường An phát hiện, chủ dược Trúc Cơ đan là một viên yêu hạch tỉnh khiết đặc thù, xuất phát từ yêu thú có huyết mạch Địa phẩm.
"Ừm, không thành vấn đề."
Lục Trường An cất kỹ vật liệu, đi tới trước lò luyện đan, ngồi xếp bằng, mở ra trận pháp linh hỏa.
"Từ Chân Nhân, có thể để cho chúng ta ở phía xa quan sát hay không, tuyệt sẽ không quấy rầy ngươi luyện đan." Vân bà bà đề nghị.
"Không thể, thủ pháp luyện đan độc môn của Từ mỗ không thể cho phép người ngoài quan sát."
Lục Trường An áy náy nói. Kỹ nghệ luyện đan tam giai của hắn, có một bộ phận đến từ Ly Hỏa Thượng Nhân đời thứ tư, không muốn bị Vân
Yên nhìn ra manh mối.
"Vậy làm phiền Từ Chân Nhân."
Vân bà bà không miễn cưỡng, dân theo huynh muội Vân thị rời khỏi phòng luyện đan.
Nhìn chăm chú cửa phòng luyện đan đóng lại, Vần bà bà trâm ngâm thật lâu, trăm mối vân không có cách giải.
Chẳng lẽ, vị Từ Chân Nhân này tu luyện một loại dị thuật nào đó, chỉ cần là nữ tu nhìn thấy hắn đầu sẽ cảm thấy hợp ý, dễ chịu thuận mắt?
Mấy ngày sau.
Cửa lớn phòng luyện đan mở ra, nhiệt lưu dâng trào.
"Thành đan bao nhiêu?"
Huynh muội Vần thị canh giữ trước phòng luyện đan, mấy ngày nay không bày quầy bán hàng.
Trong sương mù nhiệt lưu, Lục Trường An thu ba viên Trúc Cơ Đan vào lòng bàn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận