Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 1298: Thế cục kịch biến, thu hoạc...

Chương 1298: Thế cục kịch biến, thu hoạc...Chương 1298: Thế cục kịch biến, thu hoạc...
Bá Võ Chân Quân chấn động trong lòng, lúc này mới cảm giác được khí tức của Lăng Tuyết Chân Quân đang cấp tốc rơi xuống, gần như trong giây lát đã rơi xuống đáy cốc.
“Lăng Tuyết tiên tử! Ta đã sớm nhắc nhở ngươi, việc báo thù không nên gấp, cơm phải ăn từng miếng.”
Lục Trường An cười nhạt mở miệng.
Nguyên lai, cửa đột phá thứ nhất trong kế hoạch của hắn, chính là Lăng Tuyết Chân Quân.
Cũng không phải thực lực nàng ta yếu, ngược lại thần thông Tiên Thiên đạo thể băng hàn của nàng ta rất khó đối phó.
Sở dĩ nhằm vào nàng, bởi vì nàng có chấp niệm báo thù, đây chính là sơ hở vô hình.
Hơn nữa, thần thông hàn băng cùng pháp bảo của nàng, khống chế lưu người rất mạnh.
Chỉ cần bóp chết nàng ta, Lục Trường An và Cảnh Vô Phong đi lại tự do, Minh Thủy Chân Quân chạy đến cũng không giữ được hai người.
Kịch độc cấp bốn đối phó Lăng Tuyết tiên tử, hiệu quả cũng càng tốt hơn. Bá Võ Thần Quân dù sao cũng là chuẩn cấp bốn Luyện Thể, khí lực mạnh mẽ, ma khải phòng ngự cũng rất mạnh.
Lăng Tuyết Chân Quân ngã xuống mặt đất, toàn thân ngưng kết một tầng băng tuyết sương lạnh, lấy bí pháp đóng băng thân thể.
Ổn định thương thế, giảm bớt kịch độc xâm lẫn.
Đúng lúc này.
Trong ma vân ở chiến trường thượng cổ, một đạo độn quang Hắc Thủy mạnh
mẽ âm lãnh cấp tốc phi độn đến, phát ra linh áp Nguyên Anh trung kỳ.
“Minh Thủy đạo hữu đến!”
Trái tim Bá Võ Chân Quân chìm đến đáy cốc, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Hắn bị Lục Trường An mang theo uy lực khôi trận đánh cho đỡ trái hở phải, chật vật không chịu nổi, thương thế cũng đang nặng thêm.
Cảm ứng được khí tức của Minh Thủy Chân Quân, Lăng Tuyết Chân Quân buông xuống ý niệm Nguyên Anh Xuất Khiếu trong đầu, liều mạng khống chế pháp lực cuối cùng, thi triển bí thuật đóng băng.
Hô!
Hàn khí băng tuyết rộng rãi, từ trên người Lăng Tuyết Chân Quân bộc phát, trùng kích bốn phương tám hướng.
Chi chỉ!
Bản thể của Địa Nham Quân Yêu Vương, ngạnh kháng băng tuyết hàn khí, mở ra cái miệng to như chậu máu, cắn trúng Lăng Tuyết Chân Quân.
Kết quả "Rắc" một tiếng. Lăng Tuyết tiên tử toàn thân hóa thành tượng băng xinh đẹp sinh động như thật, tỉnh thể huyền băng dày tới hơn một xích, chỉ là xuất hiện vết rách thật nhỏ, cũng được hàn khí tu bổ.
Vô luận là đầu, hay là hai chân, đều gặm cắn bất động.
Lục Trường An phân phó Địa Nham Quân, không cần phải để ý đến Lăng Tuyết Chân Quân bị đóng băng.
Nàng này trọng thương trí mạng, trúng Anh độc, đóng băng bản thân, mất đi chiến lực, mục đích cơ bản đạt tới. Địa Nham Quân mặc kệ Băng Điêu Tiên Tử ném xuống, bay nhảy qua, trợ Lục Trường An giết địch.
“Minh Thủy đạo hữu, cứu ta...”
Bá Võ Chân Quân thi triển Huyết Ảnh Độn, thậm chí không tiếc tiêu hao tỉnh huyết thọ nguyên, liều mạng chạy trốn, cũng không thể bị Lục Trường An, Khôi Trận, Địa Nham Quân vây quanh.
Nhất là bên Lục Trường An tựa hồ có thủ đoạn kịch độc ám toán.
“Minh Thủy đạo hữu, mau giúp tai”
Một bên khác, Nam Cung Hưu cũng phát ra kêu cứu. Trên áo y lưu lại mấy vết máu, sắc mặt trắng bệch, pháp lực tiêu hao khá lớn.
Tâng nông hư không truyền đến tiếng vang lạ, [Vô Không Đao] mỏng như cánh ve, khi thì biến mất trong thần thức cảm quan, quỷ dị khó lường chém tới trước người Nam Cung Hưu.
Hư không khi thì hiện lên một đạo ngân lan uốn lượn, phảng phất như không gian sóng biển, phong tỏa đường lui của Nam Cung Hưu. Thì ra, sau khi Địa Nham Quân tiến công Lăng Tuyết Chân Quân, Cảnh Vô Phong rảnh tay, xoay chuyển chiến cuộc, triển khai phản công Nam Cung Hưu.
Thiên Đao truyền thừa của Nam Cung Hưu, bá đạo vô song, nhưng tiêu hao cực lớn.
Cảnh Vô Phong không am hiểu chính diện ngạnh kháng lúc đầu bị áp chế, nhưng thủ đoạn thần thông của hắn thắng ở công kích quỷ dị, tính cơ động mạnh.
Thủ đoạn phòng hộ bình thường, không ngăn được thần thông cắt không gian. “Hai vị đạo hữu cố gắng chịu đựng! Thiếp thân lập tức chạy tới.”
Minh Thủy Chân Quân đẩy Thủy Độn đại pháp lên đến cực hạn, thần thức đảo qua cục diện trên trận.
Lăng Tuyết Chân Quân trúng độc băng phong, không trông cậy được.
Lục Trường An đang đuổi giết Bá Võ Chân Quân, người sau bị thương không nhẹ, khóe miệng tràn ra vết máu. Nam Cung Hưu vung lên thiên đao phong cách cổ xưa, đao cương bá liệt mấy chục trượng vờn quanh thân, lấy công thay thủ, liên tiếp bại lui, cực kỳ nguy hiểm.
“Hội hợp với Nam Cung đạo hữu.”
Minh Thủy Chân Quân ưu tiên cứu viện, nhưng lại hướng Nam Cung Hưu, chiến lực người này cường đại, đối với Lục Trường An và Cảnh Vô Phong đầu có uy hiếp.
Bá Võ Chân Quần nghe được phân phó truyền âm, âm thầm khó chịu, lại chỉ có thể bay về phía khu vực giữa Nam Cung Hưu và Minh Thủy Chân Quân.
Minh Thủy Chân Quân lại tới gần mấy chục dặm, bàn tay màu trắng lạnh mở ra, tế ra một Cổ Hải Kỳ xanh đậm biến thành màu đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận