Luyện Sai Thần Công, Tai Hoạ Giang Hồ
Chương 170: Như thế nào quản lý một tòa thành không
Thạch Lão Ma rời đi, giao lại Thạch Phi Triết và Tra Vô Nhân quản lý Cát Thành. Hắn dường như không lo lắng Thạch Phi Triết không trung thành, cũng chẳng sợ Thạch Phi Triết phản bội. Điều này làm Thạch Phi Triết khó hiểu. Không phải, ta vừa gia nhập Thánh Tâm Giáo, liền để ta quản lý một thành lớn. Ngươi không sợ ta làm loạn sao? Nhưng đợi hắn cùng Tra Vô Nhân tiến vào Cát Thành, liền hiểu rõ. Một Cát Thành to như vậy, tường thành sập một nửa, gần như trở thành quỷ thành... Không thể nào tệ hơn được nữa. "Không biết vì sao, trước kia Cát Thành dưới sự thống trị của tên cẩu Chân Nhân Võ Giả đông ly Hàn Long Lý Lê Phong, còn có nhiều người như vậy. Chúng ta Thánh Tâm Giáo đến, người đều chạy hết." Tra Vô Nhân buồn bực nói. Hắn từ đầu không quá phục tàng Kính Nhân, nhưng khi tàng Kính Nhân cùng Thạch giáo chủ cười nói vui vẻ, thảo luận « Thánh Tâm Giám » thì hắn biết tàng Kính Nhân sớm muộn sẽ là giảng sư của Thánh Tâm Giáo. Thạch Phi Triết thấy trong thành gần như không có người, thỉnh thoảng chỉ có tiếng phanh phanh quyền cước giao nhau, không kìm được lên tiếng: "Các ngươi đến đây rồi, đã làm gì?" "Giết Lý Lê Phong, sau đó dán xác hắn lên cửa thành. Lại truyền thụ « Thánh Tâm Giám » cho đám Võ Giả trong thành." Tra Vô Nhân đáp. Thật đơn giản và thô bạo. "Sau đó thì sao?" Thạch Phi Triết tiếp lời: "Trong thành liền loạn lên, đúng không!" "Khắp nơi đều là tiếng gϊếŧ người, nghe mà ta cũng muốn gϊếŧ hai mạng!" Tra Vô Nhân nói: "Nhưng giáo chủ ước thúc ta, không cho ta tùy ý gϊếŧ người." Truyền thụ « Thánh Tâm Giám » tùy tiện như vậy, làm sao mà khống chế được chứ!" "Các ngươi ở Dương Châu cũng làm như vậy sao?" Thạch Phi Triết chợt nhớ tới cảnh Thánh Tâm Giáo quét sạch Dương Châu. "Ta không biết. Ta chỉ biết chúng ta là như vậy, ta không rõ nơi khác ra sao." Tra Vô Nhân nói. "Ý gì?" Thạch Phi Triết hỏi. "Chúng ta theo giáo chủ hướng tây chi này là như thế, nhưng hướng nam, hướng bắc hai chi Thánh Tâm Giáo thì không rõ thế nào." Tra Vô Nhân đáp. Thạch Phi Triết xoa xoa mi tâm, nghĩ đến cảnh tượng tại Khâu Dương Thành mà hai người kia đã gây ra, nửa thành đều bị ảnh hưởng. "Các ngươi làm bừa như vậy, phải chết bao nhiêu người!" Thạch Phi Triết hỏi. "Chết bao nhiêu người thì có liên quan gì tới chúng ta!" Tra Vô Nhân yếu ớt đáp: "Trêи giang hồ, chẳng phải ngươi gϊếŧ ta, ta gϊếŧ ngươi. Chúng ta chỉ muốn nhiều người hơn lắng nghe tiếng nói của mình." "Chúng ta rất kính trọng Thạch giáo chủ, là Thạch giáo chủ đã cứu chúng ta ra. Nhưng Thạch giáo chủ quá mềm lòng, lại không nghe lời khuyên, không muốn dẫn mọi người gϊếŧ xuyên giang hồ." Hắn còn nói thêm. Không bình thường là các ngươi mới phải. "Các ngươi không khỏi quá cực đoan. Dù cho các ngươi đã chịu nhiều khổ, nhưng trêи giang hồ đại đa số đều vô tội a! Cũng đâu có liên can gì đến các ngươi." Thạch Phi Triết cảm thấy người này quá cực đoan. "Không!" Tra Vô Nhân mặt không chút thay đổi nói: "Ngươi đã từng bị người gài bẫy, đem vạn xâu gia tài đều thua sạch chưa? Đã từng bị cướp mất nàng dâu, đã từng thấy hài t·ử bị ngã chết chưa?" "Bọn họ quả thật không quen ta, nhưng chỉ cần gặp thì đều gây hại cho ta!" "Giang hồ, chỉ cần lo cho tốt chính mình cùng chuyện trước mắt là được rồi." Ngữ khí của hắn rất bình thản, kể chuyện quá khứ như không có gì. "Ngươi có biết cách quản lý một thành thị không?" Thạch Phi Triết không để ý đến lời hắn vừa nói, ngược lại hỏi. "Trêи giang hồ, không đều là một bộ dạng đó sao? Đại môn p·h·ái quản lý tiểu môn p·h·ái, tiểu môn p·h·ái khống chế tiểu bang p·h·ái, tiểu bang p·h·ái khống chế đường phố." Tra Vô Nhân rất hiểu việc này. "Chỉ cần đúng hạn dâng đồ cúng, không được sao?" "Như vậy không được. Như vậy quá thô ráp!" Thạch Phi Triết lắc đầu. Theo thuyết pháp của Tra Vô Nhân, thì chỗ nào có đại môn p·h·ái, chỗ nào có tiểu môn p·h·ái, chỗ nào có đường phố! Đều không có ai cả. "Lúc Thạch giáo chủ rời đi, đã giao Cát Thành cho hai người chúng ta quản lý. Ta có kinh nghiệm trong việc quản lý thành thị, hay là để ta chủ đạo đi." Thạch Phi Triết nhìn Tra Vô Nhân nói. "Ồ?" Tra Vô Nhân nhìn Thạch Phi Triết. Đây là cướp quyền của hắn? "Ngươi thật sự có kinh nghiệm?" Tra Vô Nhân hỏi. "Ít nhất cũng hơn phần lớn người một chút." Thạch Phi Triết nói. Trước kia hắn từng làm những công việc tương tự về trù tính điều hành, nghĩ chắc có kinh nghiệm hơn mấy người giang hồ này về quản lý thành trì. "Ngươi thực sự muốn chủ đạo?" Tra Vô Nhân nói, phía sau hắn xuất hiện pháp tướng Ngưu Ma Chân Vũ. "Không sai!" Thạch Phi Triết trêи thân cũng tỏa ra k·i·ế·m khí. Hắn nghĩ tới những người chạy nạn trên đường, còn có cái Quỷ thành gần như không có người này! Hắn muốn làm chút gì đó, thay đổi tình hình trước mắt, cũng muốn thay đổi cả Thánh Tâm Giáo. Hắn không phải thật sự đến Thánh Tâm Giáo để học thuộc lòng « Thánh Tâm Giám ». Ta đ·á·n·h không lại Thạch Lão Ma, lẽ nào lại không đ·á·n·h lại ngươi sao? Tra Vô Nhân nhìn Thạch Phi Triết, Thạch Phi Triết nhìn Tra Vô Nhân. Cả hai không ai nhường ai. Đúng lúc hắn tưởng chừng như sắp phải đ·á·n·h một trận với Tra Vô Nhân thì Tra Vô Nhân nói: "Thôi được, để ta xem ngươi quản lý một tòa thành ra sao!" Làm thế nào để quản lý một tòa thành? Đầu tiên phải ước pháp tam chương, lập ra quy củ! Ví như, người của Thánh Tâm Giáo không được tự tiện đ·á·n·h nhau, không được đ·á·n·h nện cướp đốt, không được n·h·ụ·c m·ạ phụ nữ, không được cầm đồ mà không t·r·ả tiền... Tiếp đó là thực thi quy tắc! Những người Thánh Tâm Giáo trong thành, đều bị Tra Vô Nhân tập trung đến đây, đồng thời tuyên bố tàng Kính Nhân là người mà Thạch giáo chủ chỉ định làm chủ Cát Thành. "Vị tàng Kính Nhân này, chính là người mà Thạch giáo chủ bổ nhiệm làm chủ Cát Thành!" Đối mặt với những Võ Giả này, Thạch Phi Triết không nói nhảm, vì nói nhảm chẳng có ích lợi gì. Thế giới k·i·ế·m khí đột nhiên xuất hiện, sau đó "vút vút" mấy đạo k·i·ế·m khí, ngay khi đám Chu t·h·i·ê·n Võ Giả còn chưa kịp phản ứng, đã ch·ặ·t bọn chúng thành mấy đoạn. Mùi m·á·u tanh lập tức xộc lên. "Ngươi..." "Ngươi dựa vào cái gì..." "Thạch giáo chủ còn chưa xử trí chúng ta!" Lại có mấy Võ Giả không phục, tiếp đó cũng bị c·h·ặ·t thành mấy đoạn. Về sau, không còn ai dám lên tiếng. "Ở Cát Thành, nhất định phải tuân thủ quy tắc của ta!" Thạch Phi Triết nhìn đám Võ Giả còn lại, lạnh lùng nói. Quản lý một thành thị, quan trọng nhất chính là có vũ lực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận