Luyện Sai Thần Công, Tai Hoạ Giang Hồ

Chương 147: Bức cùng bách

"Đây là cái gì?" Khương Ninh cảnh giác hỏi. Lúc này lấy ra một quyển bí kíp là có ý gì? Luyện xong, liền sẽ trở thành Võ Giả Chân Nhân Cảnh? Nói đùa cái gì vậy? Có phương pháp như vậy, Hoa Tiểu Muội vì sao không tự mình luyện, còn muốn chia sẻ ra?
"Trong này ghi chép hai loại tâm pháp phụ trợ." Hoa Tiểu Muội nói: "Sau nhiều lần hòa hợp, chắt lọc ra được những tinh túy nhất. Một lòng có thể phân hóa ra nhiều tâm, vô cùng đặc biệt!"
"Một loại tên là «Thông Minh Kiếm Tâm», cũng là quan tưởng kiếm kính, một lòng nhiều hóa về sau, chém giết những kiếm tâm đã phân hóa, cuối cùng trong lòng không còn gì, sáng tỏ chân ngã, trở thành Chân Nhân Cảnh!"
"Nghe thôi đã thấy kỳ quái rồi!" Hùng Bá đang ngồi xổm ở góc tường nhìn con thằn lằn, bỗng nhiên nói.
"Ngốc Hùng lần này ngược lại nói đúng trọng tâm." Khương Ninh nói, nàng đã tỉnh táo lại.
"Đúng vậy! Trong đó có rất nhiều chỗ mâu thuẫn!" Hoa Tiểu Muội nói: "Nhưng đây đúng là chữ viết tay của đại ca ta, do chính hắn viết."
"Ta cũng tìm người thử luyện qua." Hắn nói thêm.
"Kết quả thế nào?" Khương Ninh hỏi. Võ công bí kíp chỉ cần liên quan đến quan tưởng, sẽ trở nên rất khó đoán, chỉ khi tìm người luyện rồi mới biết được kết quả.
"Ta tìm hai người luyện, một người là Thấy Thật Cảnh, một người là Khí Hải Cảnh." Hoa Tiểu Muội nói: "Bọn họ đều trở nên rất mạnh trong thời gian ngắn, thậm chí còn đột phá cảnh giới." Hắn đương nhiên sẽ không tìm Võ Giả Chu Thiên Cảnh đến luyện, thứ nhất Hoa Gia cũng không có người ở Chu Thiên Cảnh để luyện, thứ hai, nếu thật luyện thành Chân Nhân Cảnh thì làm sao bây giờ?
"Nhưng là sao?" Khương Ninh hỏi. Người khác mạnh lên, nhưng Hoa Tiểu Muội lại không luyện, cho thấy có vấn đề khiến Hoa Tiểu Muội cố kỵ.
"Nhưng là bọn họ trở nên có chút cổ quái, trở nên càng cố chấp, càng khó mà khống chế..." Hoa Tiểu Muội nhớ lại nói: "Người từ Thấy Thật Cảnh đột phá lên Khí Hải thì ngược lại còn ổn, chỉ là phong cách làm việc bỗng nhiên thay đổi."
"Còn một người từ Khí Hải Cảnh đột phá lên Chu Thiên Cảnh về sau, vốn trung thành tuyệt đối với ta lại muốn mưu phản Hoa Gia, còn dám ra tay với ta!"
"Hắn đột nhiên trở nên khó chơi, nếu không phải hắn luyện « U Tuyền Thần Ảnh Lục » ta e là còn khó mà bắt được hắn."
"Cho nên, tâm pháp được ghi lại trong quyển bí kíp này thật sự có thể giúp người ta đột phá lên Chân Nhân Cảnh, nhưng có thể sẽ khiến người ta trở nên cổ quái."
"Trước kia ta còn do dự, bởi vì ta biết ta còn có thời gian và cơ hội để đột phá Chân Nhân Cảnh, không cần luyện những tâm pháp kỳ quái thế này."
"Bây giờ! Ta quyết định rồi!" Âm thanh của Hoa Tiểu Muội mang theo sự căm hận, nói: "Ta đường đường là người Hoa Gia, sao có thể thua trong tay một con a miêu a cẩu? Sao có thể bị ép phải chui đầu vào cối xay? "
"Ta không thể nhịn được nữa!"
"Chỉ có hắn chết, mới có thể gột rửa được sự sỉ nhục này!"
Hắn là người có lòng tự cao tự đại, hắn có thể cùng Thạch Phi Triết như tên ăn mày cười cười nói nói, bởi vì hắn muốn tìm kiếm sự thỏa mãn trên người tên ăn mày.
Đó là một loại cảm xúc kỳ lạ, đồ vật hắn tiện tay vứt đi, đều là những thứ tên ăn mày cả đời khao khát mà không thể có được.
Hắn muốn xem và nếm trải cái loại đau khổ mà tên ăn mày cả đời theo đuổi, mãi đến cuối cùng vẫn không có được, cái cảm giác đau khổ giãy dụa mà không cầu được ấy.
Cảm giác như vậy giống như rượu khiến hắn say mê. Tựa như lần đầu tiên hắn gặp Thạch Phi Triết, tiện tay bỏ tin tức Tam Tài Trang, khiến Thạch Phi Triết vất vả lắm mới đến được Tam Tài Trang.
Lần thứ hai nhìn thấy Thạch Phi Triết, tiện tay dạy cho hắn « U Tuyền Thần Ảnh Lục ». Sau đó hết thảy phó thác cho thời gian, để Thạch Phi Triết vất vả lăn lộn trên giang hồ. Rồi sau đó hắn sẽ uống viên thuốc lớn Thạch Phi Triết này! Đến lúc đó vẻ mặt thống khổ và tuyệt vọng của Thạch Phi Triết, cùng với U Minh chân khí của Thạch Phi Triết sẽ đem đến cho Hoa Tiểu Muội cảm giác thoải mái tột độ. Như vậy giang hồ mới thú vị!
Hiện tại. Hắn là một thằng hề tự cho là đúng trong mắt Thạch Phi Triết! Thạch Phi Triết có thể đã sớm biết « U Tuyền Thần Ảnh Lục » là một loại đại dược công pháp, căn bản là không có luyện. Ở Tam Tài Trang khi đó, hắn chính là giả ngốc để hố hắn thôi.
Ha ha... Hắn xem người khác là đồ ngốc, nhưng lại không biết người khác cũng xem hắn là trò cười.
Sỉ nhục! Quá sỉ nhục! Cảm giác sỉ nhục to lớn trong lòng hắn giống như một ngọn lửa, thiêu đốt khiến ngũ quan của hắn gần như méo mó.
Hắn nói từng chữ: "Bây giờ ta liền muốn thử luyện cái này, thử đột phá Chân Nhân! Sau đó giết hắn!"
Không đạt Chân Nhân Cảnh thì hắn không làm gì được Thạch Phi Triết! Chẳng lẽ chỉ vì chút chuyện này, mà phải mời đại ca của hắn xuất mã sao? Đại ca sẽ cười hắn giống như đứa trẻ ranh mất thôi? Những người khác trong Hoa Gia sẽ nghĩ gì về hắn?
"Cho nên, ta không phải vì Khương Gia các ngươi mà đột phá Chân Nhân Cảnh, mà là vì bản thân ta mạo hiểm đột phá Chân Nhân Cảnh!" Hoa Tiểu Muội nói: "Nếu ta thật sự đột phá Chân Nhân, giành lại được Trang Tử!"
"Ta muốn bảy thành!" Hắn nói.
"Được thôi!" Khương Ninh nhìn quyển công pháp vô danh kia, không thèm ngẩng đầu nói. Hoa Tiểu Muội muốn giết Thạch Phi Triết, chẳng lẽ nàng không muốn giết sao?
Một bàn tay lớn che quyển bí kíp trong tay nàng lại, là Hùng Bá.
"Nàng dâu, để ta xem một chút đi." Hùng Bá từ góc tường đi tới, cầm lấy quyển bí kíp này, nói.
"Hử? Ngươi cũng muốn đột phá Chân Nhân sao?" Khương Ninh không hiểu Hùng Bá có ý gì.
Hùng Bá không nói gì, chỉ đơn giản lướt qua quyển bí kíp này.
"Không quấy rầy hai người các ngươi!" Hoa Tiểu Muội nhìn thấy giờ này rồi mà hai người còn vung cơm chó, quay đầu một cái đã ra khỏi căn phòng. Kiếm khí trong tim đang thôi thúc hắn, hắn muốn đi đào đầu gỗ!
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Đây là lần thứ hai từ sau cuộc trò chuyện với phụ thân năm mười tám tuổi, hắn mới cảm nhận được bị hạn chế như thế! Thạch Phi Triết, thật đáng chết mà!
Sau khi Hoa Tiểu Muội rời đi, Hùng Bá đóng quyển bí kíp lại, nói: "Nàng dâu, cái này có vấn đề, vẫn là đừng luyện thì hơn."
"Luyện có thể trở thành Chân Nhân sao?" Khương Ninh hỏi.
"Luyện rồi có khả năng không còn là người nữa." Hùng Bá chậm rãi nói.
"Ha ha..." Khương Ninh khẽ cười lạnh. Nàng hiểu ý ngoài lời của Hùng Bá, quyển công pháp này có thể đột phá Chân Nhân, nhưng cũng có thể trở nên không bình thường.
« Vấn Tâm Chùy » là công pháp nhắm thẳng đến cảnh giới phía trên Chân Nhân Cảnh, nàng không cần phải luyện quyển bí kíp kỳ quái này. Nhưng... Khương Ninh vẫn phải luyện! Vừa nãy, nàng đã xem qua nửa phần trước của «Kiếm Tâm Thông Minh». Dù sao cũng chỉ là bí kíp tâm pháp, tương đối ngắn gọn.
Nàng muốn luyện để trở thành Võ Giả Chân Nhân Cảnh, giết chết Thạch Phi Triết! Về phần việc có thể trở nên không bình thường, nàng cảm thấy mình có thể khống chế! Hoa Tiểu Trần luyện xong, không chỉ rất bình thường, còn đánh bại Hoa Trọng Lãng, trở thành cao thủ nổi tiếng thiên hạ, thậm chí là đệ nhất thiên hạ!
Nếu như luyện võ không thể thuận theo ý mình, vậy thì nàng luyện võ để làm gì? Chẳng thà nàng gả cho Hùng Bá, làm chủ mẫu Hùng Gia? Nàng phải thống lĩnh thiên hạ, cũng phải đánh ngã hết những kẻ cản đường nàng leo lên đỉnh cao.
Sao nàng có thể để Thạch Phi Triết cản trở, để khoảng cách với Chân Nhân Cảnh cản trở được chứ? Tất cả tất cả, đều cần nàng trước hết trở thành Võ Giả Chân Nhân Cảnh! Bởi vì trên giang hồ, Chân Nhân Cảnh mới được tính là người. Những người khác, không đáng nhắc đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận