Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử

Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử - Chương 74: Miệng lưỡi cực nhanh (length: 11526)

Giang Sở Vi cùng Diệp Hoan vừa xuống xe ngựa, Thanh Ninh quận chúa liền chạy lại đây: "Các ngươi sao lại muộn như vậy, ta đứng chờ chân đều mỏi rồi."
"Ai muốn ngươi đứng ở chỗ này chờ, ngươi đây là tự mình chuốc lấy khổ sở!"
Diệp Hoan lại khôi phục tính tình tinh nghịch.
Thanh Ninh quận chúa liếc nàng một cái, nhanh chóng kéo tay Giang Sở Vi: "Giang tỷ tỷ, chúng ta vào phủ đi."
Diệp Hoan nhanh chóng kéo tay còn lại của Giang Sở Vi: "Đi."
Giang Sở Vi: ...
Sao lại có cảm giác bị tranh giành thế này?
Vào vương phủ, quận chúa liền buông tay ra.
Mẫu phi nhìn thấy bộ dạng không quy củ của nàng, tự nhiên sau đó sẽ bị chỉnh đốn một trận.
Ba người nối đuôi nhau đi vào, ánh mắt tân khách tràn đầy kinh ngạc.
Chỉ thấy Diệp Hoan mặc áo ngắn màu hồng nhạt, bên hông buộc một chiếc thắt lưng trắng, lại thắt thành hình nơ con bướm, lộ ra vẻ linh động hoạt bát.
Thanh Ninh quận chúa mặc cung trang màu tím, dáng người uyển chuyển, tay áo váy bay phấp phới, tựa như tinh linh tiên tử, một đôi mắt Hắc Diệu Thạch, hơi giương lên, khóe mắt điểm xuyết kim tuyến nhỏ li ti, như ngôi sao lấp lánh. Nàng trong trẻo nắm chặt một vòng đá quý đeo bên hông, lộ ra vẻ thanh xuân sôi nổi.
Mà Giang Sở Vi chậm rãi bước đến, càng tựa tiên nữ trên trời hạ phàm.
Chỉ thấy ba ngàn sợi tóc đen của nàng buông xuống, môi đỏ mọng, đôi mắt thanh lãnh dường như không ai có thể tiếp cận, cố tình hai nữ tử hoạt bát linh động khi thì quay đầu trêu ghẹo nàng vài câu. Chiếc váy xanh nhạt thêu kim tuyến, có châu ngọc đá quý điểm xuyết, đi trên đường lưu quang rực rỡ, thanh nhã thoát tục lại không mất phần lộng lẫy.
Mọi ánh mắt đều tụ lại một chỗ này.
Có người bàn tán xôn xao, đây là con gái nhà ai, quả thực như tiên tử trên trời.
Thấy mọi người kinh ngạc nhìn Giang Sở Vi, Thanh Ninh quận chúa có vẻ cùng được thơm lây.
Tương vương phi ra đón, thấy chỉ có Giang Sở Vi dự tiệc, trong lòng hiểu rõ.
Giang gia vẫn quá cẩn thận rồi.
Thu Thư dâng lễ vật, Giang Sở Vi hành lễ sau chúc Tương vương phi phúc thọ kéo dài.
Tương vương phi tự mình dẫn Giang Sở Vi đến chỗ của Nghiêm phu nhân Vĩnh Ninh hầu phủ.
Mọi người kinh ngạc, Tương vương phi đối Giang tiểu thư có vẻ quá nhiệt tình, đặt nàng ngang hàng với người nhà mẹ đẻ.
Nghiêm phu nhân nhiệt tình mời Giang Sở Vi vào chỗ, Giang Sở Vi chào hỏi xong được kéo ngồi bên cạnh Nghiêm phu nhân.
Nghiêm Vận Dao lập tức đứng dậy, hướng về Giang Sở Vi hành lễ ngang hàng, mẹ con Nghiêm gia đối Giang Sở Vi nhiệt tình không chút che giấu.
Vĩnh Ninh hầu phu nhân trong nhà có một thiếp thất không an phận, vì bị Tương vương phi chèn ép, bên ngoài cũng không biết tình cảnh của Nghiêm phu nhân.
Hơn nữa nàng quản giáo hạ nhân nghiêm khắc, bên ngoài không có tin đồn xấu, Nghiêm phu nhân ở bên ngoài có vài phần uy nghiêm.
Thấy Vĩnh Ninh hầu phu nhân đối đãi Giang Sở Vi trọng đãi thêm, mọi người tuy không rõ, nhưng cũng coi trọng Giang Sở Vi hơn vài phần.
Tin tức thế tử Vĩnh Ninh hầu đã khôi phục sức khỏe vẫn chưa được tung ra, mọi người chỉ coi Giang Sở Vi lọt vào mắt xanh của Vĩnh Ninh hầu phu nhân.
Tuy rằng ba năm nay Giang Sở Vi hiếm khi tham gia yến tiệc, hôm nay dự tiệc cũng coi như là gương mặt mới, nhưng sau khi nghe ngóng một chút liền biết, đây là đại tiểu thư phủ tướng quân đã ly hôn trở về nhà.
Có người biết chuyện bắt đầu nghị luận, Bình Dương hầu phủ bị khám nhà diệt tộc, nàng có thể toàn thân thoát ra, chỉ vì ly hôn sao?
Sao nàng lại trùng hợp như vậy, vừa ly hôn nhà chồng liền bị diệt tộc.
Tuy nghi ngờ nhưng không ai dám thật sự làm khó Giang Sở Vi.
Dù sao hôm nay là thọ yến của Tương vương phi, không ai dám làm càn.
Tương vương không màng chính sự, luôn giữ vẻ ngoài vui vẻ chơi bời, nhưng Tương vương phi lại có thủ đoạn cứng rắn quyết đoán.
Ai chọc vào nàng người đó xui xẻo.
Tương vương phi đối đãi Giang Sở Vi đặc biệt trọng vọng, mọi người đều thấy rõ ràng.
Tiệc thọ chia khu khách nam và khách nữ, ở giữa có một hồ nhân tạo.
Tương vương phi có mối quan hệ xã giao thuộc hàng nhất nhì ở kinh thành.
Tương vương là người em trai duy nhất của hoàng thượng còn ở lại kinh đô, trước đây cùng hoàng hậu nuôi nấng.
Tình nghĩa này không vị vương gia nào so sánh được.
Trong hoàng cung cũng có mấy vị hoàng tử mang theo quyến thuộc tới dự.
Trong đó có Cẩm vương cùng Cẩm vương phi.
"Tỷ tỷ! Ta đưa các người đến lương đình ngồi một lát." Nhiệm vụ quan trọng nhất của Thanh Ninh quận chúa hôm nay là cùng Giang Sở Vi.
Diệp Hoan lập tức đứng dậy: "Đi đi đi, chờ yến tiệc bắt đầu chúng ta lại đến."
Dù Nghiêm phu nhân thân thiện như thế nào, Diệp Hoan cũng thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
Ngồi chung với trưởng bối không quen biết, luôn luôn không tự nhiên ở một góc nào đó.
Chủ đề nói chuyện giữa Nghiêm phu nhân và Giang Sở Vi cũng không phải điều mà nàng có thể xen vào.
Giang Sở Vi khéo léo mỉm cười, Nghiêm phu nhân rõ ràng nhìn thấy sự kính trọng hơn dành cho Giang Sở Vi.
"Đối với một người trẻ tuổi như thế, Vĩnh Ninh hầu phu nhân có phải quá khác thường không?" Trịnh quốc công phu nhân cười nhạt.
Một người phụ nữ ly hôn, lại được nhiều ưu ái như vậy.
"Chẳng lẽ, bà ta định để Giang tiểu thư làm con dâu, dù sao trong nhà còn có một đứa con trai phế nhân." Người nói là Tôn phu nhân phủ Túc Quốc công.
Hai người này bình thường cũng không thân thiết, chỉ là thấy vương phi coi trọng Giang Sở Vi có chút khó chịu mà thôi.
Trịnh quốc công và Túc Quốc công là hai đại thế gia có mặt ở kinh thành, một bên là gia tộc của quý phi, một bên là gia tộc của thái hậu.
Đương nhiên muốn nói gì thì nói, chỉ là các bà nói nhỏ thôi, nếu để Nghiêm Chi Lan kia nghe được thì các bà cũng chẳng được lợi gì.
Nhưng những lời này đều lọt vào tai Thanh Ninh quận chúa.
Thấy nàng muốn chạy qua tranh luận, Giang Sở Vi nhanh chóng giữ nàng lại: "Không sao, các bà ấy chỉ nói linh tinh thôi, không ảnh hưởng gì đến ta cả."
Diệp Hoan vốn là người vô tư: "Đúng đúng đúng, không thích nghe thì không nghe, không dễ nghe thì toàn bộ đảo ngược lại trên người các bà ấy."
Giang Sở Vi: ...
Diệp Hoan tự biết tự an ủi mà.
Thanh Ninh quận chúa: Nhưng mà...
"Đi thôi! Không sao cả!" Giang Sở Vi chào hỏi Nghiêm phu nhân, rồi dẫn theo hai người chuẩn bị đi.
Nghiêm phu nhân dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Giang Sở Vi.
Không hơn thua miệng lưỡi, không ngờ Giang đại tiểu thư còn trẻ đã có sự thông tuệ này.
Rất nhiều tai họa đều từ những lời tranh cãi vô nghĩa mà ra.
Vừa rồi những lời kia Nghiêm phu nhân cũng nghe thấy.
Nhưng tiểu bối không so đo, Nghiêm phu nhân lại không thể không so đo.
Sau lưng dám nói xấu con trai của bà ta, dù là Túc Quốc công hay Trịnh Quốc công cũng không thể bỏ qua được.
Nghiêm phu nhân bước tới đứng trước mặt hai người: "Không ngờ, hai vị phu nhân quan tâm đến con trai ta như thế, đến cả ta làm mẹ còn không bằng hai vị phu nhân.
Chỉ là không biết nếu hai vị quý nhân trong cung mà biết các người cũng nhiều chuyện như mấy bà tám lo việc nhà người khác, thì có trách tội các người hay không!"
Nghiêm phu nhân nhìn chằm chằm hai vị phu nhân.
Giọng của bà không nhỏ, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Nghe được vì nghị luận thế tử Nghiêm mà Nghiêm phu nhân mới lớn tiếng trách móc hai vị quốc công phu nhân.
Cũng không ai thấy lạ.
Nghiêm phu nhân yêu con trai như mạng, đâu dễ để người khác nói xấu con trai mình nửa lời.
Phu nhân quốc công cũng không được.
Dưới ánh mắt soi mói của mọi người, mặt mũi của hai vị phu nhân quốc công mất sạch.
Nghiêm phu nhân đây là uy hiếp trắng trợn.
Ai cũng biết, Nghiêm phu nhân tố cáo không được ở trong cung nhưng Tương vương phi thì có thể tố đến tận mặt hoàng thượng.
Tương vương phi luôn che chở bà chị dâu này.
Lời này mà truyền đến tai các quý nhân trong cung, khó tránh khỏi sẽ bị trách mắng một trận.
Hai người thấy Nghiêm phu nhân tức giận, cũng không dám quá lộ liễu.
Trịnh phu nhân nghiến răng nói xin lỗi: "Mạo phạm Nghiêm thế tử, xin lỗi."
Tôn phu nhân cũng vội vàng xin lỗi: "Nghiêm phu nhân, xin lỗi."
Nghiêm phu nhân lạnh lùng nói: "Các ngươi nên nói xin lỗi Giang tiểu thư. Bị phu quân nuôi gái ở dưới mắt, nếu như con gái của ngươi gặp phải người như vậy, sẽ không ly hôn sao?"
"Ngươi!" Trịnh phu nhân tức chết rồi.
Bà ta chẳng qua chỉ là lén lút nói vài câu thôi, làm gì mà đem ra làm ầm ĩ lên vậy.
Thấy Nghiêm phu nhân không có ý bỏ qua, Tôn phu nhân vội vàng hướng Giang Sở Vi xin lỗi: "Giang tiểu thư! Ta không cố ý làm cô khó chịu."
Người ở kinh thành ai cũng biết, Túc Quốc công tính khí nóng nảy, thường xuyên nghe tin đồn đánh vợ đánh con.
Tôn phu nhân không muốn việc này truyền đến trong phủ.
Đến lúc đó chịu thiệt chỉ có mình bà ta.
Mà Trịnh phu nhân thì lại thấy Cẩm vương phi đang cau mày nhìn về phía bà ta.
Trịnh phu nhân lập tức tươi cười: "Vừa rồi là ta lỗ mãng, Giang tiểu thư có phong thái hơn người, tự nhiên không thể chịu những bực dọc đó.
Cô kịp thời buông bỏ, chồng trước bị người tố cáo nhận lấy quả báo.
Còn Giang tiểu thư thì vượt qua được tai ương, là người có phúc lớn."
Mọi người: ...
Đây là xin lỗi sao? Đây là đem Giang tiểu thư đặt lên trên lửa nướng, nói đi nói lại là Giang Sở Vi tố cáo chồng trước.
Tuy rằng sự thật đúng là như thế, chỉ là người bên ngoài không biết mà thôi.
Giang Sở Vi cười như không cười: "Không sao, người ngoài nói gì ta cũng không để ý. Cuộc sống là mình sống, không phải để người khác xem. Chỉ là hy vọng Trịnh phu nhân sau này cũng gặp may mắn như ta, vượt qua được đại nạn, tất sẽ có hạnh phúc cuối đời!"
Giang Sở Vi cười như không cười nhìn bà ta.
Mọi người cũng đang xem kịch hay.
Ngày thường Trịnh phu nhân ỷ có Trịnh quý phi trong cung được sủng ái, không ít lần châm chọc người khác.
Hôm nay đụng phải cọng rơm cứng.
Trịnh phu nhân tức giận đến mặt mày xanh trắng liên tục biến đổi, đây không phải là phủ Trịnh quốc công như phủ Bình Dương hầu toàn tộc chết hết sao?
Nhưng lại bắt không được Giang Sở Vi sai lầm.
Nàng đành phải nghiến răng nghiến lợi nói: "Giang tiểu thư nói phải."
Giang Sở Vi cũng không nhiều lời, lại cùng Nghiêm phu nhân chào hỏi, cùng Thanh Ninh quận chúa cùng nhau đi đến hoa viên.
Trịnh phu nhân trộm gà không được còn mất nắm gạo, thể diện đều mất sạch.
Đối mặt với ánh mắt của Cẩm Vương phi, Trịnh phu nhân cảnh cáo liếc nhìn Cẩm Vương phi một cái.
Việc này, không thể truyền đến trước mặt quý phi, cái cô em chồng kia của nàng cũng sẽ không cho nàng cái mặt Đại tẩu này.
Cẩm Vương phi không phản ứng mẫu thân, đầu óc không dùng được còn thích đi gây thù chuốc oán sớm muộn Cẩm Vương đều sẽ bị nàng làm liên lụy.
Hôm nay, Cẩm Vương phi có nhiệm vụ trọng yếu hơn.
Cẩm Vương nói cho nàng biết chỉ cho phép thành công không cho thất bại.
Mượn cớ mẫu thân gây chuyện khiến Giang Sở Vi không thoải mái, một cơ hội như vậy, nàng tăng nhanh bước chân đuổi kịp Giang Sở Vi.
"Giang tiểu thư!" Cẩm Vương phi một bộ tươi cười như gió xuân ùa đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận