Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử

Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử - Chương 178: Không muốn gả (length: 7660)

Trịnh Dao bất đắc dĩ thở dài, "Cha, con gái không muốn gả."
Trịnh quốc công sầm mặt lại, "Việc này không phải do ngươi, đây là ý chỉ của thánh thượng."
Trịnh Dao cắn môi một cái, còn muốn lại tranh cãi.
Bị Trịnh phu nhân ngăn trở, "Dao Nhi, ngươi nghe phụ thân ở nhà an tâm chờ gả đi!"
Trịnh Dao không phục, trong mộng của nàng tình lang là khiêm khiêm quân tử, nàng chưa bao giờ nghĩ tới muốn gả cho một kẻ vũ phu.
Không biết Giang Hà có phải hay không là người tính nết nóng nảy.
Trịnh Dao lúc này mới hối hận, không sớm nhờ mẫu thân giúp nàng làm mai, cũng là chính mình tùy hứng, vẫn muốn tìm lang quân như ý.
Mẫu thân yêu thương nàng, cũng nguyện ý giữ nàng ở nhà mấy năm.
Hiện giờ lại bị ép gả cho phủ tướng quân.
Nàng biết mình không thể vi phạm hoàng mệnh, nhưng là nàng không cam lòng, nàng không thể nào chấp nhận được.
Nàng tự giam mình trong phòng khóc lớn một hồi.
Ngày mai, nàng muốn vào cung đi, cầu quý phi cô cô nghĩ cách khuyên hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.
Nếu không được thì nhờ tỷ tỷ đi cầu Cẩm Vương, Cẩm Vương đi cầu hoàng thượng hẳn là có chút phần thắng.
Trịnh phu nhân nhìn thấy con gái khóc đến lê hoa đái vũ, rất đau lòng.
"Ngày mai mẫu thân hẹn tướng quân phu nhân, ngươi cùng Giang công tử xa xa gặp một lần thì sao?"
"Con gái không cần gặp hắn, nghe nói hắn trước đây thường xuyên lui tới chốn hoa nhai liễu hạng, người như vậy con không thích."
Trịnh Dao khóc càng thương tâm.
Trịnh phu nhân hết cách.
Đối với đứa con gái này, nàng có chút sủng ái, nàng không nghĩ con sớm thành thân nên mới kéo dài, ai ngờ đâu, hoàng thượng không nói hai lời đã tứ hôn.
'Giang gia Nhị công tử diện mạo tuấn mỹ..." Trịnh phu nhân ý muốn thuyết phục con gái, đối với mối hôn sự này, Trịnh phu nhân rất hài lòng.
Giang phu nhân nổi tiếng ôn hòa.
Con gái có hơi tùy hứng.
"Con gái là coi trọng tướng mạo người sao? Hắn có đẹp trai thì bên ngoài cũng trêu hoa ghẹo nguyệt thôi." Trịnh Dao tức giận nói.
Trịnh phu nhân không thuyết phục được con gái, bèn phân phó nha hoàn ma ma trông coi con gái cho kỹ, đừng để nàng ra khỏi phòng.
Nếu chuyện náo loạn này bị truyền đi, hoàng thượng trách tội xuống thì Trịnh quốc công phủ có gánh nổi không.
Hiện giờ Trịnh quốc công phủ như ngồi trên lửa đốt.
Ngay cả Trịnh quốc công cũng đoán không ra ý nghĩ của hoàng thượng.
Đoạn thời gian này, quý phi bị cấm túc, Trịnh quốc công bị khiển trách, Cẩm Vương cũng không có được sai việc gì.
Hoàng thượng rõ ràng cho thấy càng coi trọng Dự Vương, nhưng hoàng thượng lại buộc Trịnh quốc công phủ với phủ tướng quân, là muốn phủ tướng quân khó xử sao?
Phủ tướng quân đã ở trong cuộc.
Tin tức truyền đến tai quý phi, quý phi hiếm khi nở nụ cười.
"Hoàng thượng trong lòng vẫn có thân nhi ." Ma ma lập tức phụ họa.
"Nương nương! Đại phu nhân và tiểu thư đưa bài tử vào tới." Cung nữ tiến vào bẩm báo.
"Đại tẩu xem ra là đến tạ ơn" Trịnh quý phi khó có được cao hứng, "Mời các nàng vào."
"Thiếp thân gặp qua quý phi nương nương." Đại phu nhân mang theo con gái hướng Trịnh quý phi hành lễ.
"Mau đứng dậy đi, đều là người trong nhà, không cần đa lễ như vậy." Trịnh quý phi cười nói với các nàng.
"Đa tạ quý phi nương nương." Đại phu nhân đứng dậy nói, "Lần này thiếp thân tiến đến, là đặc biệt cảm tạ quý phi nương nương ."
"Cảm tạ ta?" Trịnh quý phi nghi ngờ hỏi.
"Nếu không phải nương nương, Dao Nhi sao có được mối lương duyên này." Đại phu nhân cười nói, đồng thời đẩy nhẹ con gái bên cạnh.
Trịnh Dao cúi đầu, che giấu sự chua chát trong mắt."
Trịnh quý phi hiểu rõ ý đồ của Đại phu nhân, cười nói: "Đây cũng là phúc của Dao Nhi, Giang nhị công tử tuấn tú lịch sự, tương lai chắc chắn có tiền đồ."
Nguyên lai Đại tẩu cho rằng nàng thổi gió bên gối.
Nàng nào có năng lực này, là Đại tẩu đánh giá cao nàng rồi.
Chỉ là lời này nàng sẽ không nói ra, cứ coi như là nàng làm vậy.
"Dao Nhi cũng đã trưởng thành, lập tức liền muốn lập gia đình, Liễu ma ma, mang bộ trang sức phỉ thúy của ta cho Dao Nhi."
"Vâng, nương nương!" Liễu ma ma cũng đáp nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Chuyện tốt như vậy tới mấy lần, tâm tình quý phi nương nương mới sẽ tốt lên nhiều.
Ma ma lấy trang sức ra, Trịnh Dao nhận lấy trang sức, hướng Trịnh quý phi nói lời cảm tạ.
Trịnh phu nhân thở phào nhẹ nhõm, thật đúng là lo lắng con gái nói ra những lời đại bất kính.
Trịnh phu nhân có lời muốn cùng Trịnh quý phi nói.
Đơn giản chỉ là về chuyện thành thân.
Trịnh Dao không muốn nghe.
Hôm nay nàng vào cung vốn là muốn nhờ quý phi nương nương giúp đỡ, nhường hoàng thượng thu hồi ý chỉ .
Phụ thân cảnh cáo nàng không nên nói chuyện lung tung, nói ý chỉ của hoàng thượng sẽ không thay đổi, nàng làm như vậy chỉ biết hại nương nương.
Nghe những lời này, Trịnh Dao mới từ bỏ ý nghĩ cầu cứu.
Hại quý phi không phải là kết quả nàng muốn thấy, nàng không thể quá ích kỷ.
Nhưng nàng không muốn nghe mẫu thân sắp xếp chuyện hôn nhân, vì thế nàng tâu với quý phi nương nương, " cô! Con đi ngự hoa viên ngắm hoa."
Ngự hoa viên một năm bốn mùa đều có trăm hoa đua nở, ở bên ngoài rất khó có thể thấy được nhiều hoa tươi như vậy.
Trịnh quý phi chỉ xem như nàng đang thẹn thùng, lập tức liền phân phó cung nữ dẫn nàng đi dạo xung quanh.
Trịnh Dao chán nản đi trên đường trong cung.
Bất tri bất giác đã đến ngự hoa viên.
Những đóa hoa tươi đua nhau khoe sắc khiến mây mù trong lòng nàng tiêu tán bớt.
Đang thưởng hoa, Trịnh Dao đột nhiên nghe thấy một trận tiếng cười như chuông bạc.
Nàng tò mò tìm theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trong đình không xa ngồi một người phụ nữ xinh đẹp, mặc hoa phục, rực rỡ.
Các cung nữ vây quanh nàng, như chúng tinh vây quanh mặt trăng.
Trịnh Dao nhận ra người phụ nữ này, nàng là Mai phi mới được hoàng đế sủng ái.
Trịnh Dao lập tức liền muốn quay đầu bỏ đi.
Ở trong cung va chạm với quý nhân, nàng không gánh nổi.
Phụ thân ở trong tộc đã cảnh cáo mọi người, phải cẩn thận làm việc.
Phạm tội thì không ai cứu được.
Mai phi chú ý đến Trịnh Dao, mỉm cười vẫy tay về phía nàng, ý bảo nàng qua đó.
Trịnh Dao hơi do dự, nhưng vẫn bước về phía trước hành lễ. Mai phi nói: "Quả là một cô nương xinh đẹp, ở trong ngự hoa viên này lại càng lộ vẻ kiều diễm động lòng người."
Trịnh Dao mỉm cười, nhưng trong lòng hơi nghi hoặc, không biết vì sao Mai phi lại nhiệt tình như vậy.
Mai phi nhìn Trịnh Dao, "Không biết tiểu thư là con nhà ai, sao bản cung chưa từng thấy bao giờ?"
Trịnh Dao thấy được sự không thích trong mắt Mai phi, đầu óc nàng không ngừng suy nghĩ làm thế nào để thoát thân.
Nghe nói quý phi cô đều bị nàng ta cho nếm không ít thiệt thòi.
"Thưa nương nương, thần nữ là cháu gái của Trịnh quý phi." Trịnh Dao cúi đầu nhẹ giọng trả lời.
Ánh mắt Mai phi lạnh lùng, nhưng rất nhanh lại khôi phục nụ cười, "Thì ra là cháu gái Trịnh quý phi, ngẩng đầu lên cho bản cung xem."
Trịnh Dao bất đắc dĩ, đành phải ngẩng đầu nhìn về phía Mai phi.
"Quả thật là một bộ da đẹp." Mai phi nhìn từ trên xuống dưới Trịnh Dao, "Trong cung này chưa từng thấy cô nương nào tươi tắn thoát tục như ngươi."
Trịnh Dao giật mình, không hiểu ý Mai phi nói câu này là gì.
Chẳng lẽ là trách nàng không nên tới ngự hoa viên.
Trịnh Dao cúi người hành lễ, "Nương nương! Thần nữ sẽ không quấy rầy nương nương ngắm hoa, thần nữ xin cáo lui!"
"Bản cung có thể ăn thịt ngươi sao, hôm nay có duyên, cùng bản cung đi dạo!" Nói xong đứng dậy đi ra ngoài.
Trịnh Dao không thể không đuổi theo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận