Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử

Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử - Chương 14: Nhường Kiều Tuyết Nhu làm náo động (length: 8281)

Vị trí thế tử phi vốn dĩ thuộc về nàng.
Nàng và Lục Án Kha vốn là tâm đầu ý hợp.
Ca ca Án Kha từ sớm đã hứa hẹn, hắn nhất định sẽ cưới nàng làm vợ.
Cũng chỉ vì con tiện nhân Giang Sở Vi kia chen ngang một phát, giấc mộng thế tử phi của nàng cứ thế mà tan thành mây khói.
Vị trí này, nàng nhất định sẽ giành lại.
Thế tử phi ngoài nàng ra thì không ai có thể làm, không ai ngồi vững được.
Trong mắt Kiều Tuyết Nhu tràn đầy oán độc, không thể lọt qua đôi mắt của Giang Sở Vi.
"Tổ mẫu! Vi Nhi không có thời gian hầu hạ người, mười viên dược hoàn cần phải tranh thủ ngày đêm để điều chế gấp gáp cho kịp.
Hôm nay con sẽ giúp người thi châm trước, Kiều biểu muội nhìn kỹ vào, tổ mẫu giao lại cho muội."
Giang Sở Vi nhẹ nhàng dịu dàng nói.
Lục Án Kha có chút hoảng hốt.
Người phụ nữ đanh đá giống như sư tử trước kia ở Nhã Phương Viện đi đâu mất rồi?
Hiện tại nhìn nàng nhỏ nhẹ ôn nhu nói chuyện với tổ mẫu, giống như gió xuân thổi vào tim hắn.
Giọng Lục Án Kha trở nên đặc biệt dịu dàng: "Phu nhân vất vả rồi!"
Lục lão phu nhân cũng rất hài lòng.
Nàng đã nói rồi mà, Giang thị sớm muộn cũng sẽ nghĩ thông suốt thôi.
Đàn ông thu nạp thêm một người phụ nữ đã làm sao, qua cơn giận thì thôi.
Còn có thể làm trời lật đất gì chứ.
Giang Sở Vi trong lòng cười lạnh.
Lão phu nhân bị bệnh, người nên ở bên cạnh nhất là Trần Ngọc Lan thì lại không thấy bóng dáng đâu.
Cái lão hoàn khố Bình Dương hầu cũng biệt vô âm tín.
Trước kia lão phu nhân bệnh cũng đều như vậy, cả cái hầu phủ chỉ có một mình nàng chạy tới chạy lui.
Những người còn lại thì y như người chết.
Người đáng ra phải ở trước giường bệnh tận hiếu thì không thấy một ai.
Nhị phu nhân Mạc thị, Tam phu nhân Tống thị cũng không thấy mặt mũi đâu.
"Tổ mẫu! Vi Nhi phải dốc sức làm thuốc, sau này sẽ không có thời gian. Còn về việc châm cứu, Vi Nhi chỉ mới học ở phủ y thôi, hôm nay con sẽ dạy cho Kiều muội muội, về sau sẽ để nàng hầu hạ người."
Nếu chỉ là thiếp thất, Kiều Tuyết Nhu đương nhiên không có tư cách hầu hạ lão phu nhân.
Nhưng nàng còn một thân phận khác, chính là bà con xa của lão phu nhân.
Tuy rằng đây chỉ là cái cớ để lừa Giang Sở Vi, giờ đây lại vừa hay có chỗ dùng.
Giang Sở Vi biết y thuật, ở phủ tướng quân cũng chỉ có vài người biết.
Người hầu phủ chỉ nghĩ là nàng học châm cứu mà thôi.
Khi vừa gả vào hầu phủ, Giang Sở Vi một lòng một dạ đối với lão phu nhân rất tốt.
Nàng mới không thể không lộ ra tài châm cứu của mình.
May mà khi đó mượn cớ là nhờ phủ y thi châm trước, nàng đứng bên cạnh học tập.
Chỉ là về sau, lão phu nhân phát hiện, phủ y châm cứu không hiệu quả, Giang Sở Vi châm cứu xong thì có hiệu quả ngay lập tức.
Lão phu nhân cũng từng hoài nghi, có phải hay không Giang Sở Vi y thuật cao hơn.
Giang Sở Vi nói bởi vì mình là phụ nữ, thủ pháp dịu dàng hơn nên đánh bậy đánh bạ chữa khỏi bệnh đầu của tổ mẫu.
Thật ra nguyên nhân chính là do, thủ pháp châm cứu của nàng phối hợp với dược hoàn tự chế, bệnh tình của lão phu nhân mới có thể thuyên giảm.
Giờ đây sống chết của lão phu nhân có liên quan gì đến nàng nữa chứ?
Nếu thủ pháp châm cứu nàng có thể học được, Kiều Tuyết Nhu đương nhiên cũng có thể học được.
"Có phải là mời ngự y đến thì tốt hơn không?"
Lục lão phu nhân nào dám để bản thân trở thành vật thí nghiệm cho Kiều Tuyết Nhu.
"Vậy thì để thế tử đi mời đi!"
Giang Sở Vi không hề phản đối.
Chỉ cần ngươi mời được mới thôi.
Lão phu nhân cố nặn ra vẻ mặt già nua hỏi: "Kha Nhi một cái quan nhàn tản, sao mời được ngự y. Ngược lại là cha con, Giang tướng quân, hoàng đế còn phải nể mặt vài phần, ông ấy đi mời Chu ngự y là nhất định nể tình."
Giang Sở Vi khó xử: "Tổ mẫu! Mấy ngày trước có lẽ cha con sẽ đáp ứng, hiện giờ vì chuyện của thế tử, mặt mũi phủ tướng quân mất hết rồi, cha con sẽ không đi mời."
"Nếu không thì, để hầu gia đi thử xem?" Giang Sở Vi đề nghị.
Đầu lão phu nhân lại bắt đầu đau, mong chờ cái đứa con bất hiếu đó, thà rằng nàng chết còn hơn.
"Tổ mẫu, người tin tưởng Nhu Nhi, cứ để nàng ấy thử xem!" Lục Án Kha cũng không tin, không có phủ tướng quân, tổ mẫu sẽ không sống nổi hay sao?
Nhu Nhi thông minh như vậy, sao có thể học không được châm cứu.
Lão phu nhân vội muốn uống thuốc, đương nhiên hy vọng Giang Sở Vi nhanh chóng chế ra dược hoàn.
"Ta... ." Kiều Tuyết Nhu vừa định tìm cớ cự tuyệt, lão phu nhân đã quát lên: "Vi Nhi đều học xong, ngươi lại không học được sao? Ta còn cần ngươi làm gì!"
Muốn so với Giang Sở Vi, Kiều Tuyết Nhu lập tức liền nói: "Cô tổ mẫu, con nguyện ý học."
Giang Sở Vi nhếch mép lên. Nàng thật đúng là chỗ nào cũng muốn so đo với mình một phen.
Lão phu nhân hiểu rõ lòng người đúng là cao tay.
Bà biết muốn Kiều Tuyết Nhu tận tâm tận lực thì phải lôi Giang Sở Vi ra.
Nàng cũng không có cái gì đáng giá để mang ra so với tiểu thư phủ tướng quân.
Đây chính là cơ hội tốt để dìm Giang Sở Vi xuống.
"Nhu Nhi, con cố gắng học cho giỏi, tổ mẫu nhất định sẽ hài lòng." Lục Án Kha nắm chặt tay Kiều Tuyết Nhu.
Trong lòng hắn rất hài lòng.
Giang Sở Vi nguyện ý dạy tức là chấp nhận Nhu Nhi rồi.
Sau này hai người cùng nhau chăm sóc tổ mẫu thì công lao cũng có phần của Nhu Nhi.
Kiều Tuyết Nhu cố ý giơ tay lên, hướng Giang Sở Vi khiêu khích lung lay.
Giang Sở Vi mặt không chút biểu cảm.
Lục Án Kha nhìn, trong lòng có một chút thất vọng.
Nàng không phải nên ghen tị sao?
Vì sao lại là bộ dáng như thể chuyện không liên quan đến mình vậy?
"Đỡ tổ mẫu!"
Ngô ma ma vội vàng lại đây.
Hôm nay bà đã nhìn rõ, ở trong nhà này, dù thế tử phi không được sủng ái đến mức nào, thì cũng không phải là Kiều Tuyết Nhu có thể so bì.
Lúc này, lão phu nhân đau đầu ngày càng dữ dội hơn.
Giang Sở Vi xác định chính xác huyệt vị: "Nhìn kỹ, vị trí không được lệch."
Kiều Tuyết Nhu lúc này cũng nhìn kỹ vào.
Ngay cả Lục Án Kha cũng đứng xem cùng.
Hắn lo lắng, lỡ Nhu Nhi nhìn sai một bước, sẽ bị tổ mẫu trách phạt.
Giang Sở Vi rất nhanh liền thi châm xong, lão phu nhân cảm thấy đỡ hơn nhiều.
"Cái nhà này mà không có Vi Nhi thì không xong." Lão phu nhân lúc này, là chân thành cảm thán.
Sau khoảng thời gian một tuần trà, Giang Sở Vi rút cây ngân châm ra.
Lại xoa bóp thêm mấy huyệt vị nữa.
Mỗi một bước Giang Sở Vi đều nghiêm túc chỉ dạy.
Sau khi làm xong mọi thứ, lão phu nhân rốt cuộc hết đau, dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ngô ma ma lén nhìn Giang Sở Vi một cái, thấy trên mặt nàng không có một chút quan tâm nào như trước đây.
"Theo cách vừa rồi ta làm, một ngày châm cứu một lần, tổ mẫu ngủ ngon rồi đợi đến lúc ta điều chế xong dược hoàn là được, chỗ nào không biết thì cứ hỏi."
Nghe xong lời của Giang Sở Vi, Lục Án Kha nóng lòng muốn thử.
Đây chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao?
"Nhu Nhi, muội đã biết chưa?"
Kiều Tuyết Nhu thật ra là nửa hiểu nửa không?
Nhưng nàng không muốn để thế tử nhìn thấy mình ngu ngốc, vì thế liều mạng gật đầu, nói là đều hiểu hết rồi.
Giang Sở Vi nhếch miệng cười lên.
"Tổ mẫu cứ giao cho các ngươi." Giang Sở Vi không dừng lại nữa, dẫn theo Thu Thư rời đi.
Thu Thư vài lần muốn nói lại thôi.
"Có chuyện cứ nói."
"Dạ, tiểu thư, người vì sao lại dạy cho biểu tiểu thư?"
"Không cho người yêu của thế tử nếm chút đau khổ, bản tiểu thư trong lòng không thoải mái."
"Người là nói..."
"Đúng vậy, bọn họ nhìn thấy ta vừa làm là học được ngay châm cứu, tưởng rằng đây là chuyện rất dễ dàng. Thực ra, châm cứu là sai một ly, đi một dặm, không cẩn thận có thể sẽ mất mạng."
Lúc ở khuê các nàng không ít lần đối diện với mô hình để luyện tập.
Bốn tỳ nữ cùng nãi ma ma đều biết nàng đã bỏ ra những gì.
"Kiều Tuyết Nhu muốn thể hiện bản thân thông minh, không kém gì ta, nhất định sẽ muốn khoe khoang một phen.
Những huyệt vị này chỉ cần muốn học thì đều có thể học được, ta cũng không cần phải giấu diếm làm gì. Vậy thì cứ để nàng ta nổi bật một chút đi!"
Chỉ là có thể chữa bệnh cứu người hay không thì lại là chuyện khác.
Nếu Giang Sở Vi tính toán không sai, tiếp theo sẽ có trò hay để xem.
Châm cứu, nếu như chỉ cần xem qua là làm được thì những vị đại phu kia còn cần gì phải từ nhỏ đã bắt đầu học?
Lão phu nhân bệnh hồ đồ rồi, Lục Án Kha lại không hồ đồ, xét cho cùng là không hề đặt lão phu nhân vào trong lòng mà thôi.
Cái lũ bạch nhãn lang cả nhà này, không chỉ là độc ác với một mình nàng đâu!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận