Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử

Không Coi Vào Đâu Nuôi Ngoại Thất, Trọng Sinh Chủ Mẫu Gả Thái Tử - Chương 182: Cùng một ngày thành thân (length: 7342)

Giang Sở Vi đi thôn trang hai ngày, ở nhà liền xảy ra chuyện lớn như vậy.
Nhị ca tiệc ăn mừng không chỉ chính mình không có tham gia, ngay cả Dự Vương cũng không có kịp tham gia.
Dự Vương rời kinh.
Hoàng đế phái hắn đi đốc thúc một cái vụ án buôn bán dân cư.
Hiện giờ xem ra, hoàng thượng chính là cố ý xúi đi Dự Vương.
Dự Vương ở kinh, việc hôn nhân của Giang Hà lại không tính được.
Hy vọng hết thảy đều không tính quá muộn.
Khưu ma ma nhìn nhìn sắc mặt vương phi, "Vương phi, chúng ta về vương phủ sao?"
Giang Sở Vi tựa vào trên xe ngựa, "Đi phủ tướng quân!"
Nàng đi xem Nhị ca ra sao phản ứng.
Nếu Nhị ca không nguyện ý cưới Trịnh gia tiểu thư, nàng chính là bất chấp đắc tội hoàng đế, cũng muốn tìm cách để hoàng thượng thay đổi chủ ý.
Dưa hái xanh không ngọt.
Chính Giang Sở Vi trong chuyện hôn nhân đã chịu thiệt, không muốn để cho Nhị ca cũng có một đoạn hôn nhân bất hạnh.
Hoàng đế đây là rõ ràng dùng Cẩm Vương để chế tài vương gia.
Giang Sở Vi tin tưởng, phụ thân cùng các ca ca chỉ ủng hộ Dự Vương.
Chỉ là, nàng không muốn bởi vì chính mình, khiến phụ huynh khó xử.
Cũng vì vậy, cái tiếng xấu này liền để Dự Vương làm.
Hoàng đế cố chấp, vậy thì vạch mặt cũng không sao.
Hắn dám để cho Cẩm Vương kế vị, Dự Vương liền dám tạo phản.
Giang Sở Vi đến phủ tướng quân sau, mẫu thân trực tiếp đi tìm Nhị ca.
Nàng hỏi Nhị ca đối với mối hôn sự này cách nhìn, không ngờ Nhị ca tỏ vẻ hết thảy toàn bằng hoàng thượng làm chủ.
Giang Sở Vi nói, "Nhị ca, nếu ngươi không nguyện ý cưới Trịnh tiểu thư, ta để vương gia đi cùng hoàng thượng nói chuyện, có lẽ có đường lùi."
Giang Hà nói, "Không cần phiền toái vậy đâu, nếu về sau Trịnh Dao theo về Cẩm Vương, khi đó ngươi lại đi cầu hoàng thượng cho ta hưu thê là được."
Giang Sở Vi: ...
Này còn chưa cưới đâu, đã chuẩn bị hưu thê rồi.
"Như vậy đối với Trịnh tiểu thư không công bằng đi!"
Giang Sở Vi nói.
Giang Hà cười nói, "Ta nói đùa ngươi, về sau liền xem Nhị ca, Nhị ca sẽ làm cho mình sống tốt."
Giang Sở Vi hiểu sự bất đắc dĩ của nhị ca, nhưng nàng không muốn nhìn thấy Nhị ca không hạnh phúc.
Nhưng mà nhìn Nhị ca vẻ tự tin tràn đầy, Giang Sở Vi kỳ lạ, "Nhị ca, ngươi biết Trịnh tiểu thư?"
"Nghe được từ tai ngươi vào à?"
Giang Hà hỏi.
"Cái gì?"
Giang Sở Vi không hiểu ra sao.
Giang Hà nói: "Ta hôm nay gặp Trịnh Dao, nhìn thấy cái vẻ ngu xuẩn của nàng, xem ra Trịnh gia cũng không trông cậy được vào nàng."
Giang Sở Vi ngoài ý muốn, "Ngươi thích nàng?"
Giang Hà nhảy dựng lên, "Ta làm sao có thể thích nàng..."
"Nhị ca kích động như vậy làm gì?" Giang Sở Vi cười nói, "Xem ra là muội muội đã đoán đúng."
"Là, muội muội là đoán đúng." Giang Hải đi đến.
Từ lúc hồi cung về, Giang Hà bên tai hắn nói lảm nhảm rất nhiều.
Hiện giờ tai hắn đều ù cả lên, cái tên Trịnh Dao hắn nghe không dưới mấy chục lần.
Giang Sở Vi cười nói: "Thảo nào, Nhị ca không cho ta đi từ hôn, hóa ra là nhất kiến chung tình với Trịnh tiểu thư."
Giang Hà gãi đầu, không còn phủ nhận.
"Nàng có vẻ đáng yêu!" Giang Hà đỏ mặt nói.
Giang Sở Vi rất thần kỳ, "Chỉ gặp một mặt đã thấy một người đáng yêu, liền sẽ thích nàng?"
Nàng chưa từng trải nghiệm nhất kiến chung tình, cho nên không thể hiểu nổi cảm xúc vừa gặp đã thích.
Bất quá, đây cũng coi như là niềm vui ngoài ý muốn!
"Các ngươi quen nhau như thế nào?" Giang Sở Vi hỏi.
Nói đến cái này, Giang Hà mặt lạnh xuống, "Hôm nay nàng bị Mai phi đẩy xuống nước."
Giang Sở Vi nói, "Lại là Mai phi. Sao nàng độc ác như vậy!"
Quyền thế thật sự thay đổi một người, nhớ tới lần đầu gặp Mai phi, Giang Sở Vi không tài nào liên hệ được với Mai phi bây giờ.
"Nói ra cũng là ta liên lụy." Giang Hà nói.
"Không cần chuyện gì cũng nhận về mình, làm ác là Mai phi." Giang Sở Vi nói.
"Mai phi muốn cho Cửu hoàng tử cũng tham gia tranh đoạt ngôi vị a?" Giang Hà nói: "Tâm tư của nàng quá ác độc, cho là hủy hoại hôn sự của ta với phủ Quốc công thì sẽ có lợi, đúng là ngu xuẩn."
"Mai phi đối với Cửu hoàng tử cũng chỉ có chút tình yêu đó thôi, nàng là muốn vị trí thái hậu." Giang Sở Vi nói, nàng không thể hiểu được Mai phi chấp nhất làm thái hậu làm gì.
Nàng một con nha hoàn hương dã, hưởng thụ mấy ngày sủng ái, đã vươn tay đến chỗ không nên thò vào.
"Hôm nay nàng đẩy Trịnh Dao xuống nước, thù này ta nhất định báo."
Giang Hà hậm hực nói.
Giang Hải giễu cợt, "Mới gặp một lần thôi, sao đã bảo vệ như thế?"
"Ngươi không hiểu, cái này gọi là duyên phận." Giang Hà mạnh miệng.
Đúng vậy, hắn muốn che chở nàng.
Giang Sở Vi biết tâm tư của Nhị ca, trong lòng tảng đá cuối cùng cũng rơi xuống.
Bất quá cũng gợi lên lòng hiếu kỳ của nàng, là dạng nữ tử như thế nào, có thể để Nhị ca nhanh chóng muốn che chở như vậy.
Giang Sở Vi rất muốn gặp nàng.
Lúc này Giang phu nhân đi tới.
Hai huynh muội nói chuyện lâu như vậy hẳn là đã hiểu nhau.
Giang phu nhân còn lo lắng con trai có tâm tư chống đối, không ngờ vừa về đã muốn mẫu thân nhanh chóng làm tam thư lục lễ.
"Ta và phụ thân các ngươi thương lượng xong, hôn sự của Giang Hà Giang Hải sẽ tổ chức cùng ngày."
Giang phu nhân nói.
Giang Hà Giang Hải đồng thời nhìn mẫu thân, "Nhà Trịnh (Diệp) bằng lòng không?"
Ai cũng không muốn ủy khuất thê tử của mình.
Giang phu nhân nói, "Ngày mai ta mời bà mối đến nhà một chuyến, các ngươi chuẩn bị đi."
"Trịnh tiểu thư cũng đến sao?" Giang Hà hỏi.
"Chắc chắn đến, để mọi người cùng gặp mặt, làm quen một chút."
Giang Hà cười hớn hở.
"Diệp Hoan cũng tới sao?" Giang Hải cũng hỏi, hắn và Diệp Hoan quen biết từ lâu, Diệp Hoan đến phủ tướng quân tự nhiên như ở nhà mình.
Chỉ là ngày mai là một ngày trọng đại, Giang Hải thật sự hy vọng Diệp Hoan cũng có mặt.
"Chắc chắn phải mời mọi người, sau này sẽ là người một nhà, trước làm quen chút."
"Ta ngày mai xin nghỉ ở nhà, không đi đâu hết." Giang Hà lập tức nói.
"Ta cũng không đi đâu hết." Giang Hải cũng lập tức nói.
Giang phu nhân nhìn hai con trai, tối nay không biết có ngủ được không?
Giang Sở Vi nhìn hai ca ca trên mặt vui vẻ rạng rỡ, xem ra hai người đều rất hài lòng vị hôn thê của mình.
"Vi Nhi, con đi theo ta."
Giang phu nhân đối với hai con trai đúng là không thể chịu nổi, liền dắt con gái rời đi.
Giang Sở Vi biết mẫu thân có lời muốn nói, "Mẫu thân, là có việc gì muốn dặn dò con sao?"
"Cái này, con cầm lấy!" Mẫu thân nhét một tờ phương thuốc.
"Đây là cái gì?" Giang Sở Vi kỳ quái, mở ra nhìn, "Mẫu thân, chính con cũng sẽ kê đơn thuốc."
"Thầy thuốc không tự chữa bệnh."
Giang phu nhân cũng mặc kệ, trực tiếp nhét phương thuốc vào tay nàng.
Giang Sở Vi bất đắc dĩ, "Mẫu thân! Chúng con không vội."
"Con nên vì bản thân mình tính toán, sinh đích tử sớm một chút để vương gia hết buồn. Có con trai ở bên cạnh, sau này con mới có ngày sống thoải mái."
Giang phu nhân hết lòng khuyên bảo nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận