Chẳng Lẽ Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 882: Bồi dưỡng Thao Thế thành thánh

Kiếm đạo trường hà.
Tử Tô thần hồn trở về, lập địa thành thánh, thánh uy kinh khủng bao phủ tất cả.
May mắn Diệp Lạc phản ứng cực nhanh, chế trụ toàn bộ thánh uy của Tử Tô, nếu không số người gặp nạn sẽ không ít.
Tại Ẩn Thiên đảo, trên quảng trường đại điện tông chủ.
Lúc này rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông đều tụ tập tại nơi này.
Bọn họ đều nhìn về phía tẩm điện Tử Tô.
"Đây chính là Thánh Nhân sao, cảm giác thật mạnh."
"Các ngươi có cảm giác thập sư muội thánh uy so với Tam sư huynh đáng sợ hơn không?"
"Ừm, cảm giác uy thế khi Đại sư huynh thành thánh so với Tam sư huynh cũng không thua kém bao nhiêu."
Các đệ tử Vô Đạo Tông đều đang bàn luận.
Diệp Lạc ở bên cạnh đối với những lời này ngược lại tỏ ra bình thản.
Ngược lại Tô Càn Nguyên tức giận không thôi, cái gì mà thánh uy của thập sư muội so với hắn còn đáng sợ hơn chứ.
Nhưng Tô Càn Nguyên lại chẳng nói được gì.
Đích đích xác xác.
Thánh uy của Tử Tô so với lúc hắn thành thánh còn đáng sợ hơn.
"Lão Tam, đừng để ý, tư chất của thập sư muội hoàn toàn chính xác cao hơn ngươi và ta, căn cơ của nàng vẫn luôn phi phàm."
Diệp Lạc vỗ vai Tô Càn Nguyên, bảo không cần để ý.
"Cũng bởi vì vấn đề căn cơ, mới dẫn đến chênh lệch lớn như vậy sao?"
Tô Càn Nguyên sờ đầu.
"Cũng không hoàn toàn là, thập sư muội dường như từng đạt được một vài truyền thừa cực kỳ đáng sợ, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến uy thế thành thánh của nàng kinh khủng như vậy."
Diệp Lạc nhìn ra vấn đề.
Hắn thấy rất rõ ràng.
Trên người Tử Tô có một loại truyền thừa rất cường đại.
Cũng chính bởi vì loại truyền thừa này, khiến cho khí tức thành thánh của Tử Tô cường đại như vậy.
"Sao ta lại không có loại truyền thừa này."
Tô Càn Nguyên nói thầm.
"Ngươi cũng biết đủ rồi, cơ duyên trên người ngươi còn chưa đủ nhiều sao?"
Diệp Lạc hết chỗ nói.
Hắn không nhìn ra chắc.
Trên người lão tam này cũng cả đống cơ duyên.
Nếu không cũng không có khả năng dễ dàng thành thánh như vậy.
Cứng rắn mà nói thì hắn mới là người không có cơ duyên nhất đấy.
Toàn bộ nhờ vào thiên tư của mình chất đống lên.
Trong hàng đệ tử Vô Đạo Tông, hắn xui xẻo nhất.
Không đúng.
Hắn cũng không phải là người xui xẻo nhất.
Người xui xẻo nhất phải là Trương lão nhị mới đúng, gã đó mới thật sự là xui xẻo.
Vừa không có cơ duyên, lại không có thiên tư.
Cũng không biết Trương lão nhị hiện tại thế nào.
Hôm nào phải đi xem kỹ hắn mới được.
"Cũng đúng, cũng đúng."
Tô Càn Nguyên nhớ tới những ý chí trên người mình cũng ngượng ngùng cười.
"Tốt tốt, lúc này Tử Tô hẳn là đã hoàn thành đột phá, chúng ta qua xem một chút đi."
Diệp Lạc khoát tay, hắn chuẩn bị dẫn theo các đệ tử qua bên kia.
Các đệ tử khác tự nhiên không từ chối, nhao nhao gật đầu, chuẩn bị đi theo Diệp Lạc cùng nhau chúc mừng Tử Tô thành thánh.
Đám người bọn họ còn chưa đi được mấy bước.
Một thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện phía trước, ngăn cản đường đi của đám người.
Chính là Sở Duyên vừa trở về.
"Sư tôn!"
Rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông vừa thấy Sở Duyên đều sửng sốt một chút, sau đó cùng nhau hành lễ cúi đầu.
"Không cần đa lễ, đứng lên đi."
Sở Duyên nhẹ nhàng khoát tay, hoàn toàn không để ý.
"Cẩn tuân sư tôn chi lệnh!"
Rất nhiều đệ tử đều đứng dậy.
"Tử Tô đâu? Còn chưa đột phá xong sao? Lạc Nhi, con đi gọi Tử Tô qua đây."
Sở Duyên đảo mắt nhìn các đệ tử ở đây một vòng, sau đó bình thản mở miệng, nói.
"Vâng, sư tôn."
Diệp Lạc lĩnh mệnh rời đi.
Sở Duyên lập tức không nói thêm gì nữa, hắn đứng ở đó, nội tâm suy tư.
Hắn vừa trở về liền muốn lập tức tập hợp các đệ tử, chuẩn bị làm một phen công tác tư tưởng cho những đệ tử này.
Về sau thành thánh, đừng vội vã chạy đến cực hoang để độ thành thánh chi kiếp, thông báo cho hắn một tiếng rồi hãy đi độ thành thánh chi kiếp cũng không muộn.
Vừa đột phá đã đi độ kiếp.
Nhỡ đâu hắn thật không kịp phản ứng thì chuyện lớn rồi.
Mười đệ tử này, mỗi một người đều là tâm can của hắn.
Tổn thất bất kỳ một ai, hắn đều đau lòng chết mất.
Cho nên hắn cần làm công tác tư tưởng cho các đệ tử.
Để các đệ tử này vững vàng một chút.
...
Cùng lúc đó.
Một bên khác.
Tiên giới, bên trong Thiên Thổ.
Thiên đạo tiên giới ngước mắt nhìn về phía hư vô chi hải bên kia, nhíu chặt mày.
Hắn đương nhiên cảm thấy.
Sở Duyên ở bên kia, thân ở thần không ở.
Tâm thần dường như không biết đi đâu.
Điều này khiến hắn có chút ý động, có muốn thừa dịp tâm thần Sở Duyên không ở mà tập kích Sở Duyên, cưỡng ép đoạt quyền hay không.
Nhưng nghĩ nghĩ hắn vẫn thôi.
Nếu như bị Sở Duyên lấy lại tinh thần, đến lúc đó lại một phen đại chiến, tổn thương vậy thì tất cả đều là bản nguyên của tiên giới.
Bây giờ Sở Duyên nắm giữ một nửa tiên giới.
Một khi đánh nhau, tiên giới tuyệt đối phải nổ tung.
Chuyện này được không bù mất.
Vẫn nên đi đường ổn thỏa thì tốt hơn.
Bồi dưỡng Thánh Nhân, tranh đoạt khí vận, chèn ép Sở Duyên.
"Thanh Thiên."
Thiên đạo tiên giới nhẹ giọng nói một câu.
Thanh âm của hắn truyền vào trong tiên giới.
Chỉ chốc lát sau, một vệt kim quang lóe lên.
Sau một khắc, thân ảnh Thanh Thiên Thánh Nhân xuất hiện ở trước mặt thiên đạo tiên giới.
"Tham kiến tôn thượng."
Thanh Thiên Thánh Nhân rất cung kính hành lễ.
"Năm tên thiên kiêu kia bây giờ tu luyện thế nào rồi?"
Thiên đạo tiên giới giương mắt hỏi.
"Hồi tôn thượng, trong năm tên thiên kiêu kia, người tên Trương Hàn đã có thể tranh phong cùng Tiên Đế, ba người Thạch Sóc thì đều có thể tranh phong cùng Tiên Vương, còn Thao Thế tương đối lợi hại, đã có thể tranh phong cùng Bán Thánh."
Thanh Thiên Thánh Nhân vội vàng trả lời.
Nghe xong lời này.
Thiên đạo tiên giới khẽ gật đầu.
Biểu thị đã biết.
Hắn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng.
"Thao Thế kia, ngươi thấy thế nào?"
Thiên đạo tiên giới hỏi.
"Tôn thượng, Thao Thế này dường như là người có tư chất mạnh nhất trong năm người, hắn giống như có thể thôn phệ bất kỳ thứ gì, hóa thành tu vi, mười phần đáng sợ, trong những thiên tài địa bảo ngài cho bọn hắn, một mình Thao Thế thôn phệ ít nhất hơn phân nửa."
Thanh Thiên Thánh Nhân tự nhiên thành thật trả lời.
"Ừm, không tệ, Thao Thế đúng là người có tư chất cường đại nhất trong năm người."
Thiên đạo tiên giới không thể phủ nhận.
Hắn thậm chí còn cảm thấy đã coi thường tư chất của Thao Thế.
Tiểu gia hỏa này, mới qua bao lâu, đã có thể tranh phong cùng Bán Thánh, quả thực là cao minh.
Chỉ sợ người đầu tiên thành thánh dưới trướng hắn sẽ là Thao Thế.
Như vậy cũng tốt, Thao Thế nhanh chóng thành thánh, vậy hắn cũng có thể càng nhanh đi cướp đoạt khí vận, tăng tốc việc loại bỏ Sở Duyên.
"Thanh Thiên, đưa thêm một nhóm tài nguyên tu luyện, đơn độc cho Thao Thế, ta muốn nhìn cực hạn tư chất của hắn ở đâu, nếu phù hợp, có lẽ có thể bồi dưỡng nó trở thành Thánh Nhân thực sự."
Thiên đạo tiên giới nghĩ nghĩ rồi chậm rãi mở miệng, nói.
"Bồi, bồi dưỡng thành Thánh Nhân thực sự... Dạ, cẩn tuân tôn thượng chi lệnh!"
Thanh Thiên Thánh Nhân gật đầu đáp ứng.
Chỉ là trong mắt hắn vẫn có vẻ chấn kinh nồng đậm.
Thiên đạo tiên giới lại muốn bồi dưỡng Thao Thế trở thành Thánh Nhân thực sự?
Thanh Thiên Thánh Nhân biết rất rõ Thánh Nhân thực sự khác với loại Thánh Nhân như hắn ở chỗ nào.
Ngay cả hắn bây giờ cũng không phải Thánh Nhân thực sự, tính ra chỉ có thể nói là Á Thánh, dựa vào thiên đạo gia trì mới được tính là Thánh Nhân.
Không ngờ thiên đạo tiên giới lại muốn bồi dưỡng Thao Thế thành thánh.
Thanh Thiên Thánh Nhân tỏ vẻ hắn đang ghen tị...
Bạn cần đăng nhập để bình luận