Chẳng Lẽ Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 605: Lý Thành cầu sinh dục

Chương 605: Lý Thành khát vọng sống
Trên con đường dẫn đến Long tộc.
Ngay lúc này, ba bóng người đang bước đi trên đó.
Ba người này chính là Lý Thành, Kim Vũ, và Lâm Mạc đang kéo theo một cỗ quan tài huyền thiết.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện phiếm trên đường.
"Kim Vũ, ngươi chẳng phải nói Kim Sí Đại Bằng nhất tộc cùng Long tộc có thù hằn sao? Vậy tại sao ngươi còn dám đến đây? Không sợ bị bắt à?"
Lý Thành cười hỏi Kim Vũ bên cạnh.
"Ngươi lầm to rồi đấy. Nghe nói lần này đích thân Long tộc đại lão tổ thu đồ đệ, Long tộc sao có thể vì chút ân oán mà trách tội ta? Hơn nữa, ta đây chính là đệ nhất thiên kiêu của yêu tộc, ta không đến, thì còn ai dám tự xưng là thiên kiêu nữa?"
Kim Vũ nói những lời này mà mặt không hề đỏ, ngẩng cao đầu, giọng điệu vô cùng hùng hồn.
Hắn hoàn toàn quên mất cái danh hiệu "đệ nhất thiên kiêu yêu tộc" của mình có được như thế nào.
"Cũng đúng."
Lý Thành khẽ gật đầu.
Hắn không biết những chiến tích của Kim Vũ.
"Đúng rồi, Lý đạo hữu, ngươi mang theo phàm nhân này làm gì?"
Kim Vũ chợt nhìn về phía Lâm Mạc đang lặng lẽ kéo quan tài phía sau họ, không khỏi lên tiếng hỏi.
"Thử vận may thôi, biết đâu hắn lại được vị đại lão tổ Long tộc kia thu làm đệ tử thì sao? Hắn rất bất phàm."
Lý Thành đưa ra đánh giá của mình về Lâm Mạc.
Rất bất phàm!
"Bất phàm? Bất phàm ở chỗ nào? Ta có thấy chỗ nào bất phàm đâu?"
Kim Vũ nhìn Lâm Mạc từ trên xuống dưới, vừa dứt lời.
Đột nhiên, chân hắn trượt đi, cả người ngã nhào xuống đất.
Kim Vũ ngã xuống mà hai mắt ngơ ngác.
Hắn…
Hắn vồ ếch rồi ư?
Dù gì thì hắn cũng là một tu sĩ Đại Thừa cảnh.
Một tu sĩ Đại Thừa cảnh mà lại ngã nhào?
"Ta đã bảo rồi, hắn rất bất phàm."
Thấy cảnh này, Lý Thành không hề ngạc nhiên, cười đầy bí ẩn, rồi bước tiếp về phía trước.
Lâm Mạc vẫn mặt không đổi sắc, kéo chiếc quan tài huyền thiết, tiếp tục đi theo Lý Thành.
Chỉ còn lại Kim Vũ vẫn còn ngơ ngác tại chỗ.
Hắn không biết phải nói gì.
Sau một hồi lâu ngẩn ngơ.
Hắn mới hoàn hồn.
Điều đầu tiên hắn làm khi hoàn hồn là nhìn xung quanh.
Sau khi xác định không có ai ở gần đó, hắn mới yên lòng.
Nếu để người khác thấy cảnh tượng này, thì hắn, đệ nhất thiên kiêu của yêu tộc, lại đi đường mà vồ ếch, vậy thì mất mặt lớn rồi.
...
Cùng lúc đó.
Bên kia.
Sở Duyên cũng tìm được vị trí dự đoán trên hệ thống mô phỏng.
Sau khi xác định phương hướng, hắn liền bay thẳng đến đó.
Trên đường bay qua.
Ánh mắt hắn không nhìn xuống dưới, mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình màu xanh lam trước mặt.
【 Đang tìm kiếm, xin túc chủ chờ trong giây lát... 】
【 Thời gian tìm kiếm dự kiến: 24 năm 】
Còn hai mươi tư năm nữa!
Nói cách khác, hắn đã đến rất gần với cái tên phế đệ tử kia rồi.
Sở Duyên không khỏi cúi đầu, vừa bay vừa tìm kiếm.
Hắn đều nhìn những người đi trên đường và những người bay trên trời mà hắn gặp.
Trong đó, ba người Kim Vũ bên dưới cũng thu hút sự chú ý của Sở Duyên.
Thật sự là tổ hợp ba người này quá đặc biệt.
Lâm Mạc kéo quan tài.
Lý Thành thì khá quen thuộc.
Kim Vũ thì càng quen mắt hơn.
Nhưng Sở Duyên không dừng lại để xem xét kỹ, mà tiếp tục bay về phía trước, hắn muốn tập trung tìm kiếm tên phế đệ tử kia.
Tuy nhiên, sau khi Sở Duyên bay được một lúc, hắn sững sờ.
Trên màn hình màu xanh lam trước mặt hắn, thời gian tìm kiếm dự kiến lại tăng lên...
【 Đang tìm kiếm, xin túc chủ chờ trong giây lát... 】
【 Thời gian tìm kiếm dự kiến: 56 năm 】
Năm mươi sáu năm.
Lại tăng lên.
Ý này là...
Hắn bay quá rồi?
Sở Duyên nảy ra ý nghĩ này.
Hắn lập tức dừng bước, nhìn về phía sau.
Trong tầm mắt hắn.
Phía sau hắn chỉ có ba người Kim Vũ.
Hắn lập tức dồn hết sự chú ý vào ba người Kim Vũ.
"Gã này, không phải là Kim Vũ đó chứ?"
Sở Duyên nhìn kỹ, nhận ra Kim Vũ.
Hắn lại nhìn kỹ Lý Thành bên cạnh Kim Vũ.
Nói ra thì, người này hắn cũng thấy quen mắt.
Như đã gặp ở đâu rồi ấy.
Thật sự rất quen mắt.
Sở Duyên nhíu chặt mày.
Sau một hồi suy nghĩ.
Hắn mới chợt nhớ ra.
Vỗ tay một cái.
Đúng rồi!
Đây là đệ tử của hắn!
Lý Thành!!
Sở Duyên có chút hoảng hốt.
Do được bảo vật nhắc nhở quá nhiều.
Suýt chút nữa hắn đã quên mất dáng vẻ của Lý Thành.
Còn có một người kéo quan tài mà hắn không biết.
Nhưng Sở Duyên có cảm giác.
Người này chính là tên phế đệ tử mà hắn muốn tìm.
Sở Duyên bay xuống phía dưới.
Hắn vừa mới tiếp cận ba người.
Màn hình trước mắt lập tức thay đổi.
【 Đã tìm thấy phế đệ tử ở gần, có bắt đầu chế độ dạy học không? 】
Hệ thống hỏi Sở Duyên.
Sở Duyên sững người một chút.
Trong lòng cảm giác vui sướng trào dâng.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn.
Người kéo quan tài này chính là phế đệ tử.
Sở Duyên hít sâu một hơi, hơi ổn định tâm tính.
Hắn chọn trước không bắt đầu chế độ dạy học.
Dù sao phía dưới cũng không chỉ có một người.
Kim Vũ và một đệ tử khác của hắn đều ở đó.
Tốt hơn hết là cứ xuống chào hỏi trước đã.
Sở Duyên vừa nghĩ, liền bay xuống phía dưới.
"Thành nhi, Kim Vũ."
Sở Duyên vừa lắc mình đã đến trước ba người, nhẹ nhàng cất tiếng nói.
Đối mặt với Sở Duyên đột ngột xuất hiện.
Ba người này thật sự giật mình kinh hãi.
Đặc biệt là Kim Vũ, suýt chút nữa đã tế ra pháp bảo để động thủ.
Nhưng khi bọn hắn thấy rõ người đến.
Trong nháy mắt, tâm tình liền chuyển thành mừng rỡ.
Cái thân ảnh mờ ảo đến cực điểm, từ đầu đến cuối không thể thấy rõ kia...
Bọn hắn làm sao có thể không quen thuộc?
"Đệ tử bái kiến sư tôn!"
"Vãn bối tham kiến tiền bối!"
Lý Thành và Kim Vũ thấy Sở Duyên, vẻ mặt mừng rỡ hiện rõ, nhao nhao hành đại lễ với Sở Duyên.
Lâm Mạc phía sau ngơ ngác nhìn Sở Duyên, lại nhìn Lý Thành và Kim Vũ đang hành lễ, hơi do dự một chút.
Cũng làm theo, hành lễ với Sở Duyên, dập đầu.
"Miễn lễ đi, Thành nhi, Kim Vũ, các ngươi tại sao lại ở chỗ này?"
Sở Duyên mỉm cười, vẫy tay, một cỗ lực lượng vô hình lập tức đỡ cả ba người lên.
Miệng hắn đang chào hỏi Kim Vũ và Lý Thành.
Ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Lâm Mạc.
Tựa hồ muốn nhìn thấu cả người Lâm Mạc.
Nhưng mặc cho hắn nhìn thế nào, cũng không nhìn ra chút gì.
"Sư tôn, con đến để đi cùng vị tiểu huynh đệ này, và Kim Vũ đến Long tộc, xem có thể tìm được cơ duyên ở Long tộc không."
Lúc này Lý Thành mở miệng.
Hắn sợ bị sư tôn nhà mình hiểu lầm.
Long tộc đại lão tổ thu đồ đệ, hắn lại trùng hợp đến, nếu như bị hiểu lầm, thì chuyện đó lớn đấy.
"Đến Long tộc tìm cơ duyên? Tìm cơ duyên gì?"
Ánh mắt Sở Duyên vẫn nhìn chằm chằm Lâm Mạc, miệng rất tùy tiện nói.
"Nghe nói Long tộc đại lão tổ đang chiêu đệ tử, cho nên tiểu huynh đệ này và Kim đạo hữu muốn đi thử một chút. Sư tôn, con không có ý định bái sư đâu, sư tôn của con chỉ có ngài!"
Lý Thành có khát vọng sống cực mạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận