Chẳng Lẽ Thực Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 186: Luận đạo (cầu nguyệt phiếu)

Chương 186: Luận đạo (cầu nguyệt phiếu)
Trung Châu cảnh nội, cung điện trên hòn đảo.
Vạn tông đại hội đã bắt đầu.
Trên bậc thang và dưới bậc thang, hai khu vực ngăn cách bởi trận pháp đã mở ra, mọi người bắt đầu trò chuyện.
Vạn tông đại hội, nói là đại hội, chi bằng nói là nơi đám người gặp mặt tâm sự.
Trong đó cũng có ý để mọi người rút ngắn quan hệ.
Dù sao sau vạn tông đại hội chính là vạn tông thi đấu.
Nếu đệ tử môn hạ bị đánh bại, trong lòng khó tránh khỏi khó chịu, rút ngắn quan hệ một chút, đến lúc đó cũng có thể phòng ngừa việc tông môn vì một chút khó chịu mà đánh nhau.
Vạn tông đại hội tuy bắt đầu, trận pháp dưới bậc thang cũng mở ra, nhưng hai bên vẫn rạch ròi.
Thánh địa trò chuyện với nhau, căn bản không ai dám bắt chuyện với những người thuộc ẩn thế tông môn trên bậc thang, sợ chọc bọn họ không vui.
Ngược lại có không ít người thúc giục Trang Thư đi tìm Sở Duyên bắt chuyện, dọa Trang Thư mặt tái mét, không ngừng tìm lý do từ chối.
Còn trên bậc thang lại hoàn toàn yên tĩnh, không náo nhiệt như bên dưới.
Sở Duyên tuân theo thái độ ít nói, trầm mặc nhiều, cứ vậy ngồi xếp bằng.
Người đại diện các ẩn thế tông môn khác thấy Sở Duyên trầm mặc.
Còn tưởng Sở Duyên thích yên tĩnh.
Dứt khoát cả đám đều ngồi xếp bằng, giống như hóa thành tượng đá.
Khiến khu vực trên bậc thang vô cùng yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức có chút quỷ dị.
May mà Ngô Việt linh hoạt, biết tình hình bên này, từ bàn bên cạnh đi đến chỗ Sở Duyên, dẫn đầu phá vỡ sự yên tĩnh này.
"Sở tông chủ, lần trước bái phỏng không có nhiều cơ hội nói chuyện với ngài, thật đáng tiếc, vậy nhân cơ hội này, ta trò chuyện đôi câu với ngài."
"Đúng rồi, còn có chư vị, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hay là chúng ta tìm chủ đề, cùng nhau tâm sự thế nào?"
Ngô Việt vừa cười vừa nói.
"Cũng được."
Mấy vị đại biểu ẩn thế tông môn Trung Châu cũng gật đầu.
Nghe vậy.
Sắc mặt Sở Duyên bên cạnh cứng đờ.
Tìm chủ đề cùng nhau tâm sự?
Tâm sự em gái ngươi ấy.
Ta với các ngươi không cùng đẳng cấp.
Các ngươi thực ngưu bức, ta chỉ là loại thổi ngưu bức thôi.
Có gì mà nói chuyện.
Chẳng lẽ để ta nói cho các ngươi biết giai đoạn trước của Luyện Khí cảnh có gì cần chú ý khi tu luyện cơ bản à?
Trong lòng Sở Duyên lập tức có chút khẩn trương.
Nhưng hắn không dám từ chối.
Chỉ có thể cắn răng gật đầu.
"Được."
Sở Duyên khẽ mở môi, phun ra một chữ.
Thấy vậy.
Ngô Việt khẽ thở phào, định tiếp tục mở miệng.
Nhưng hắn còn chưa kịp nói.
Mấy vị đại diện ẩn thế tông môn khác đã cướp lời trước.
Theo họ nghĩ, đây là cơ hội có thể thăm dò tông môn ẩn thế Đông Châu này truyền thừa theo phương diện nào.
"Tiền bối, hay là chúng ta nói về đạo đi?"
"Đạo? Không sai không sai, tiền bối, chúng ta bàn chuyện này đi."
"Tốt tốt, để tiền bối quyết định, tiền bối nói chuyện gì thì nói chuyện đó."
Mấy vị đại diện nhao nhao mở miệng.
Bọn họ không biết rằng.
Khi mấy vị đại diện này nói ra đề tài này.
Sở Duyên sửng sốt.
Sau một hồi sửng sốt, hắn có chút muốn cười.
Bàn về đạo? Nói sớm đã bàn chuyện này.
Đề tài này hắn quen!
Hắn lừa gạt được mấy đệ tử rồi.
Không ai quen đề tài này hơn hắn!
Hắn nói.
Ai tới cũng vô dụng!
Sở Duyên buông lỏng.
"Được."
Sở Duyên lần nữa lên tiếng.
Mấy vị đại diện ẩn thế tông môn Trung Châu mắt sáng lên.
Một người trong đó bước ra.
"Đã muốn bàn về đạo, vậy cũng nên có người mở đầu trước, vậy thì để bần đạo trước đi? Bần đạo là Độ Kiếp cảnh, đến từ một trong những ẩn thế tông môn của Trung Châu, Trấn Thiên Tông."
"Trấn Thiên Tông ta truyền thừa đến nay đã hơn hai mươi vạn năm, trong thời gian đó xuất hiện vô số thiên kiêu nhân vật, người mạnh nhất là Diệp Huyền Thiên Tôn mười vạn năm trước, Diệp Huyền Thiên Tôn cũng là người đầu tiên đưa ra đạo mà Trấn Thiên Tông ta am hiểu nhất, phong ấn chi đạo!"
"Một lá một thế giới, đây là đạo cơ bản của Trấn Thiên Tông ta, trong một lá ẩn chứa một phương thế giới, dùng sức mạnh của một giới để trấn áp người khác..."
Người kia chậm rãi nói, trong giọng nói tràn đầy tự hào về tông môn.
Người khác không để ý đến hắn.
Đợi người này nói xong.
Những người khác cũng nhao nhao lên tiếng.
"Bần đạo đến từ một trong các ẩn thế tông môn Trung Châu, Minh Tiên Thánh Tông, Minh Tiên Thánh Tông ta giỏi nhất là chú thuật, chúng sinh, phàm là có linh tính, đều quấn đủ loại nhân quả. Mà chú thuật chính là dẫn phát nhân quả trên người người khác, dùng nhân quả phản phệ linh hồn mà chết!"
"Tông môn sau lưng bần đạo là Vạn Hồn Điện..."
"Bần đạo..."
Mỗi người đều nói về đạo của tông môn mình.
Lần lượt thay phiên, trật tự rõ ràng.
Đại khái sau mười mấy phút, đến lượt Sở Duyên.
Mấy người im lặng, thậm chí mở một tầng cách âm trận pháp, khiến xung quanh im ắng.
Muốn nghe Sở Duyên nói.
Thông tin về tông môn ẩn thế Đông Châu lần này, mới là điều bọn họ muốn biết nhất, những thứ khác không đáng kể.
Chỉ là Sở Duyên bên kia nghe được có chút ngơ ngác, có chút chưa tỉnh táo lại.
Cái này... Ngưu bức vậy sao?
Hắn toàn là đang khoác lác, tám chín phần trong số này là ngưu bức thật.
Ta thổi ngưu bức, còn các ngươi thì thực ngưu bức...
Một lúc lâu sau.
Sở Duyên mới hoàn hồn, thấy mấy người đang nhìn chằm chằm mình, biết đến lượt mình kể rõ.
Hắn hít sâu một hơi.
Não bộ nhanh chóng suy tư.
Nên nói thế nào để chấn trụ bọn họ.
Được rồi, mục đích là để chấn trụ bọn họ.
Vậy cứ nói sao cho ngưu bức nhất!
Sở Duyên nghĩ vậy, vung tay áo, một trận thanh phong thổi lên.
Hắn dừng một chút, chuẩn bị mở miệng.
Chỉ nghe hắn nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận