Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 877 lĩnh hội thần văn

Chương 877: Lĩnh hội thần văn
Oanh!
Ngay lập tức, lão già kia vung tay về phía La Thiên, một luồng sức mạnh linh hồn ập đến chỗ La Thiên.
Nhưng mà...
Hô!
Một luồng sát khí đột ngột bùng lên từ nơi không xa, bao trùm lấy lão nhân kia.
"Hử?"
Lão nhân kia bị sát khí này bao lấy, thân thể cứng đờ.
Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía vị Hồng y lão giả khác ở đằng xa, run giọng nói: "Tần lão, xin lỗi... Ta chỉ nhất thời xúc động mà thôi."
Tần lão kia hừ lạnh nói: "Trước mặt thần văn, không được động võ, đó là luật thép! Lần này, coi như ngươi chưa ra tay, ta không động đến ngươi, nhưng lần sau, nếu ngươi còn dám phạm, ta sẽ không nương tay, hơn nữa vĩnh viễn không cho phép ngươi trở lại lĩnh hội thần văn!"
"Vâng! Vâng!"
Mặt lão giả kia tái mét, ngoan ngoãn ngồi trở lại chỗ của mình.
Lúc này, Tần lão kia liếc nhìn La Thiên, nói: "Tiểu tử mới đến, lần đầu lĩnh hội thần văn, cứ yên tĩnh nhìn xem là được, lĩnh ngộ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu."
La Thiên nghe vậy khẽ gật đầu, cũng tìm một chỗ, khoanh chân ngồi xuống, nhìn vào thần văn kia.
Đúng lúc này, một Hôi bào lão giả ngồi bên cạnh La Thiên bỗng nhiên nhỏ giọng nói: "Ngươi mới đến tên gì?"
La Thiên quay đầu nhìn hắn, nói: "La Thiên."
Lão giả kia gật gật đầu, nói: "Tại hạ Cảnh Bình, ta đã bế quan ở bí cảnh này hơn ba ngàn năm, có gì không hiểu ngươi cứ hỏi ta."
La Thiên nghe vậy ngẩn người, nói: "Hơn ba ngàn năm? Ngươi thật sự ở lâu như vậy?"
Cảnh Bình liền cười nói: "Đúng vậy, ghê gớm lắm đúng không?"
La Thiên bĩu môi, gật đầu nói: "Cái nơi hôi hám như vậy mà ngươi ở được hơn ba ngàn năm, đúng là ghê gớm thật!"
Nụ cười trên mặt Cảnh Bình lập tức cứng lại, sau đó liền đen mặt, nói: "Ngươi biết cái gì? Thương Thiên Cố Địa, sau khi ra ngoài, chưa chắc đã còn cơ hội vào lần sau! Vì lĩnh hội thần văn, chút khổ này cũng không chịu nổi, thì làm được cái tích sự gì?"
Nói xong, Cảnh Bình lại đổi sang một bộ mặt tươi cười, nói: "Thôi, không nói cái này nữa, ta là tiền bối của ngươi, giới thiệu cho ngươi qua một chút về Thương Thiên Cố Địa này vậy!"
Nói xong, hắn chỉ vào Tần lão vừa nói chuyện ban nãy, nói với La Thiên: "Vị Tần lão kia, là một trong chín vị Thái Thượng Trưởng Lão của Cửu Thiên Huyền Trận đại hội, hồn lực và Trận Đạo của ông ấy trong chín vị Thái Thượng Trưởng Lão đều đứng đầu! Hơn nữa, ông ấy quanh năm tọa trấn ở Thương Thiên Cố Địa này để lĩnh hội thần văn, lĩnh ngộ về thần văn cũng nhiều nhất, có thể coi như người gần với Tạo Hóa Tiên Trận Sư nhất!"
"Cho nên, xét về thực lực lẫn địa vị, ông ấy đều là mạnh nhất, tiểu tử ngươi nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng đắc tội ông ấy."
La Thiên nghe vậy gật gật đầu.
Cảnh Bình tiếp tục nói: "Còn nữa, tên vừa nãy muốn ra tay với ngươi, đừng thấy hắn như vậy, thật ra cũng là nhân vật khó lường đấy!"
La Thiên hiếu kỳ nói: "Hả? Người thế nào?"
Cảnh Bình hạ giọng nói: "Vị kia, là lão tổ của Tuyệt Tâm Trận Tông thuộc Thanh Vân Vực, năm 3000 tuổi đã đột phá Cửu giai Tiên Trận Sư, làm kinh động thiên hạ! Nhưng kể từ đó, thì không hề tiến thêm được một bước nào nữa!"
"Sau này, hắn bán mạng cho Cửu Thiên Huyền Trận đại hội một vạn năm, mới giành được cơ hội tiến vào Thương Thiên Cố Địa lĩnh hội một lần! Mà một lần lĩnh hội này, lại kéo dài một vạn năm!"
La Thiên lập tức hiểu ra, nói: "Bị hun một vạn năm, khó trách đầu óc không được bình thường."
Khóe miệng Cảnh Bình giật giật, có chút bất lực.
"Sao ngươi cứ quan tâm đến mấy việc nhỏ nhặt này thế? Thôi, ta lại giới thiệu qua một chút về thần văn này!"
Nói xong, hắn đưa tay chỉ vào thần văn trên tảng đá lớn, nói: "Đây chính là thần văn của Thương Thiên Cố Địa, khởi nguồn của Tạo Hóa Tiên Trận! Bất quá, thứ này tuy tốt, nhưng khi lĩnh hội, phải nhớ kỹ, dùng hồn lực quan sát, phải cực kỳ cẩn trọng!"
La Thiên kinh ngạc nói: "Vì sao?"
Cảnh Bình vẻ mặt ngưng trọng nói: "Uy lực của thần văn, không thể mạo phạm! Nếu như quan sát thần văn, chắc chắn sẽ bị phản phệ! Người bình thường, nếu tùy tiện dùng hồn lực tiếp xúc thần văn, lập tức sẽ điên!"
"Chỉ có loại Tiên Trận Sư như bọn ta, có hồn lực cường đại, mới có thể đỡ được chút ít!"
Nói xong, hắn chỉ tay vào vị lão tổ của Tuyệt Tâm Trận Tông kia, nói: "Như hắn chẳng hạn, hồn lực bây giờ, mỗi ngày chỉ có thể dùng hồn lực tiếp xúc thần văn được 30 hơi thở thôi, ngoài thời gian đó, chỉ có thể dùng mắt nhìn, hoặc là chậm rãi phỏng đoán."
Sau đó, hắn lại chỉ vào một lão giả ở phía xa, nói: "Tên kia, thực lực mạnh hơn nhiều, một ngày hắn có thể dùng hồn lực quan sát được 100 hơi thở!"
Nói xong, hắn lại chỉ vào Tần lão, nói: "Như đã nói với ngươi trước đó, thực lực của Tần lão trong bọn ta mạnh nhất, một ngày ông ấy có thể quan sát một canh giờ!"
La Thiên kinh ngạc nói: "Chênh lệch nhiều như vậy sao?"
Cảnh Bình gật đầu nói: "Đúng vậy, cho nên chúng ta mới nói, ông ấy là người gần Tạo Hóa Tiên Trận Sư nhất!"
La Thiên có chút suy tư, rồi nhìn Cảnh Bình, hỏi: "Vậy còn ngươi?"
Cảnh Bình nghe vậy, lập tức lộ vẻ mặt ngạo nghễ, nói: "Ta không khoác lác với ngươi, một ngày ta có thể quan sát 160 hơi thở!"
La Thiên nhướn mày, nói: "Cũng đâu có gì đặc biệt."
Cảnh Bình lập tức không vui, tức giận nói: "Ngươi hiểu cái chó gì? 160 hơi thở đã đủ nghịch thiên lắm rồi có biết không? Mấy người mới như ngươi, phỏng chừng ba hơi thở còn trụ không nổi!"
La Thiên trợn mắt, vẻ mặt cạn lời.
Lúc này, Cảnh Bình ngồi vào chỗ của mình, nói: "Bất quá, ta đây chính là người nhiệt tình! Để giúp mấy người mới hậu bối như ngươi sớm tiến bộ, ta có thể đem mấy ngàn năm cảm ngộ của ta, truyền thụ cho ngươi!"
Nói xong, hắn lấy ra một cuốn sách từ trong ngực, đưa đến trước mặt La Thiên.
"Đây là kinh nghiệm lĩnh hội ba ngàn năm của ta, có thể xem như vật vô giá, nếu mà truyền ra bên ngoài, nhất định sẽ nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu! Hôm nay, chúng ta kết giao bạn bè, ta chỉ lấy của ngươi một kiện Tạo Hóa Tiên Khí, cuốn sách này sẽ là của ngươi, thấy sao, không thiệt chứ?"
Nói xong, mắt hắn rực lửa nhìn La Thiên.
La Thiên liếc nhìn hắn một cái, rồi lắc đầu nói: "Ta không muốn."
"Hử? Cái này cũng không muốn? Vậy... Ta giảm giá cho ngươi, một kiện Cửu giai Tiên Khí, ngươi thấy sao?" Hắn nhìn La Thiên hỏi.
La Thiên tiếp tục lắc đầu.
Cảnh Bình cắn răng, nói: "Thất giai Tiên Khí! Thất giai Tiên Khí, chắc không có vấn đề gì chứ? Đây là kinh nghiệm lĩnh hội thần văn của ta đấy, cái này mà cũng không được à? Một cuốn sách thôi, giúp ngươi bớt đi ba ngàn năm đường vòng đó!"
La Thiên dứt khoát không thèm để ý tới hắn, quay sang nhìn vào thần văn trên tảng đá lớn.
Cảnh Bình hừ một tiếng, nói: "Thôi, chính ngươi muốn vấp ngã, cũng đừng trách ta, dù sao ngươi thử một lần, thì sẽ biết ngay thôi."
Lúc này, chỉ thấy hồn lực của La Thiên chậm rãi tuôn ra.
"Hử? Cái này... Hồn lực tinh thuần quá!"
Cảnh Bình ngồi bên cạnh nhìn thoáng qua, lập tức trợn tròn mắt, nhìn La Thiên bằng ánh mắt khác hẳn trước đó.
Mọi người ở đây, đều là Tiên Trận Sư, khoảnh khắc La Thiên giải phóng hồn lực, tất cả đều quay lại nhìn.
"Hả? Người mới này... Lại có hồn lực như vậy?" Ngay cả Tần lão, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ông ấy nào biết, lượng hồn lực La Thiên giải phóng chỉ là thăm dò thôi, thậm chí không tính là một phần nhỏ.
Còn vị lão tổ của Tuyệt Tâm Trận Tông kia thấy vậy thì hừ lạnh nói: "Hồn lực tinh thuần thì sao? Hồn lực ít quá, vẫn không cản được uy áp thần văn đâu. Ta thấy hắn... Một hơi thở cũng trụ không nổi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận