Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 36: Sát khí sôi trào (1 / 1)

Chương 36: Sát khí sôi trào (1/1) Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó của La Gia, Ngưu Ngũ Phương cũng mở choàng mắt.
"Hơi thở này..."
Hô!
Hắn lập tức vọt ra sân, ngẩng đầu nhìn lên trên.
Chỉ thấy một con chim khổng lồ màu vàng che kín cả bầu trời đang lượn vòng trên không trung.
"Kim Bằng Vương?"
"Ngưu Ngũ Phương?"
Hai Đại Yêu này nhìn thấy nhau, đồng thời trong mắt rùng mình.
"Kim Bằng Vương, tên này cũng muốn ra tay với La Gia sao? Tên này thật phiền phức, hiện tại ta thương thế chưa lành, e là không ngăn được hắn." Ngưu Ngũ Phương nhìn chằm chằm Kim Bằng Vương, tay đã nắm chặt Lang Nha bổng.
"Ngưu Ngũ Phương là Ngũ Sắc Thần Ngưu, huyết thống Thần Thú còn mạnh hơn ta, xem ra phải có một trận đại chiến rồi..." Kim Bằng Vương cũng cảnh giác như gặp phải đại địch.
Đúng lúc này, La Thiên đang ở trên lưng Kim Bằng Vương đột nhiên thò đầu ra.
"Thu hồi sát khí, người mình!" La Thiên nói.
"Đại cữu?" Ngưu Ngũ Phương thấy La Thiên thì mắt ánh lên vẻ vui mừng.
Còn La Thiên nghe thấy cách xưng hô này thì chỉ biết bất lực.
Ngược lại, Kim Bằng Vương kinh hãi nhìn Ngưu Ngũ Phương và La Thiên, vẻ mặt không thể hiểu nổi.
Đại cữu? Đây là cách xưng hô gì vậy?
Theo gợi ý của La Thiên, Kim Bằng Vương đặt La Thiên xuống sân.
Còn hắn thì biến hình, từ con chim khổng lồ thành một người chim, lưng mọc hai cánh.
Chỉ có điều, sau khi biến thân, hắn vẫn cao hơn hai trượng, không kém Ngưu Ngũ Phương chút nào.
"Các ngươi ở đây chờ, ta đi gặp phụ thân!" La Thiên dặn dò rồi rời đi.
Trong sân chỉ còn lại Ngưu Ngũ Phương và Kim Bằng Vương.
"Ê, Kim Bằng Vương, tên ngươi sao lại ở chung với đại cữu của ta?" Ngưu Ngũ Phương nghi ngờ nhìn Kim Bằng Vương.
Người sau ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: "Ta đã quyết định đi theo chủ nhân!"
"Chủ nhân? Ngươi chẳng lẽ, thành vật cưỡi của đại cữu ta rồi hả? Sao có thể chứ? Tên ngươi, chẳng phải ghét nhất bị gò bó sao?" Ngưu Ngũ Phương kinh hãi nhìn Kim Bằng Vương.
Đều là yêu thú, hắn và Kim Bằng Vương quen biết nhiều năm.
Đương nhiên biết tính tình đối phương.
Phải biết tên này có tính thà chết chứ không chịu khuất phục!
Kim Bằng Vương liếc hắn một cái, nói: "Chuyện này, nói ra thì dài dòng lắm! Đúng là ngươi, tại sao gọi chủ nhân là đại cữu?"
Ngưu Ngũ Phương cười gượng hai tiếng nói: "Mẹ ta bảo."
"Mẹ ngươi?"
Kim Bằng Vương đầu tiên là sững sờ, sau đó kinh hãi nói: "Mẹ ngươi đã thoát ra từ trong phong ấn? Phong ấn đó vững chắc như vậy, sao có thể..."
Nhiều năm trước, Kim Bằng Vương từng được Ngưu Ngũ Phương mời đến Thiên Đãng Sơn cùng nhau gỡ bỏ phong ấn.
Thế nhưng một đòn nọ, Kim Bằng Vương suýt bị kiếm ý trên cổ kiếm đánh chết.
Hắn biết rõ phong ấn đó kinh khủng như thế nào.
Nhưng chỉ một lát sau, Kim Bằng Vương phản ứng lại, kinh hãi nói: "Chẳng lẽ... là chủ nhân sao?"
Ngưu Ngũ Phương đắc ý nói: "Chính là, đại cữu ta dễ như ăn cháo đã rút ra cổ kiếm, cứu mẹ ta! Sau đó mẹ ta liền nhận hắn làm huynh trưởng, hắn cũng thành đại cữu ta rồi..."
Kim Bằng Vương liếc mắt nhìn Ngưu Ngũ Phương nói: "Thật là vòng vo... Đúng rồi, mẹ ngươi giải phong ấn rồi sao? Bây giờ nàng cảnh giới gì? Nàng đánh giá chủ nhân như thế nào?"
Kim Bằng Vương không nhìn thấu tu vi của La Thiên nên muốn hỏi thăm Ngưu Thiết Chùy một chút.
Ngưu Ngũ Phương ngoáy mũi nói: "Ta có hỏi, mẹ ta vẫn là Quy Khư Cảnh, có điều cảnh giới không ổn định, chỉ có thể tính là Quy Khư Cảnh tầng một. Nàng nói, bây giờ nàng không phải đối thủ của đại cữu ta, nhưng nếu nàng hoàn toàn khôi phục thực lực thì có thể vượt qua đại cữu ta."
Kim Bằng Vương đồng tử run rẩy.
"Quy Khư Cảnh tầng một cũng không phải đối thủ của chủ nhân?" Hắn lẩm bẩm.
"Ừ, đây vẫn chỉ là hiện tại thôi, mẹ ta nói nếu đợi đại cữu ta đột phá thêm một cảnh giới nữa thì e là dù nàng khôi phục đỉnh cao cũng không phải đối thủ của đại cữu ta rồi."
"Chuyện này..." Trong lòng Kim Bằng Vương một lần nữa chấn kinh.
Ở một nơi khác, bên trong đại sảnh, mọi người trong La Gia biết tin La Thiên trở về đều tập trung lại.
"Thiên nhi, lần này mọi việc có thuận lợi không?" La Phong hỏi.
"Ừ, các nguyên liệu khác đã đủ cả, chỉ còn Tiên Thiên Linh Tinh, cần chờ vài ngày sau Tử Vi Bí Cảnh mở ra mới có thể tranh đoạt. Nhưng ta đã có được tư cách vào Tử Vi Bí Cảnh rồi." La Thiên nói.
La Phong mừng rỡ, nói: "Tốt! Tốt quá rồi, những nguyên liệu khác chúng ta cũng đã mua đủ! Chỉ cần đợi Tử Vi Bí Cảnh mở ra là ngươi có thể đột phá Tụ Khí Cảnh!"
Một La Thiên ở Luyện Thể Cảnh đã đáng sợ như vậy rồi.
Nếu La Thiên lại đột phá đến Tụ Khí thì...
La Phong không dám tưởng tượng tiếp.
"Đúng rồi phụ thân, lúc con đến, thấy trong thành đâu đâu cũng có khói súng, xảy ra chuyện gì vậy?" La Thiên hỏi.
La Phong cười nói: "Không có gì, chỉ là một vài Tiểu Gia Tộc ở thành Bắc muốn âm mưu chiếm đoạt sản nghiệp của La Gia, nhưng bọn người không biết lượng sức này đã bị chúng ta tiêu diệt hết rồi!"
La Thiên sững sờ, cau mày nói: "Bọn họ dám ra tay với La Gia? Sao có thể chứ?"
Phải biết rằng, thực lực của La Gia ở thành Bắc thuộc hàng đầu.
Những năm này chỉ có Lý Gia là miễn cưỡng có thể sánh ngang với địa vị của La Gia.
Những người này điên rồi sao?
Sao dám ra tay với La Gia?
"Bởi vì bọn họ cảm thấy, La Gia chúng ta có thể bị diệt..."
Nói xong, La Phong liền kể lại chuyện ba cường giả Ngự Không Cảnh xâm chiếm La Gia.
Ông còn chưa nói hết, đã thấy La Thiên ở một bên hơi cúi đầu, cả người bị một luồng sát khí ngưng thực bao phủ lại.
"Thiên nhi?"
Thấy cảnh này, La Phong có chút thất thần.
Nếu không phải tận mắt chứng kiến, ông cũng không dám nhận ra La Thiên.
"Diệt tộc? Đối phương là ai? Xuất thân thế nào?" Giọng La Thiên lộ vẻ lạnh lẽo.
Hắn không ngờ, chỉ vì chuyện của Lam Tú Nhi, đối phương thật sự làm ra chuyện diệt tộc?
Nếu không có Ngưu Ngũ Phương thì La Gia có lẽ đã bị diệt thật rồi.
Nghĩ đến khả năng đó, trong lòng La Thiên có chút kinh hãi.
Dù đã sớm biết thế giới này tàn khốc nhưng bây giờ hắn mới hiểu mình vẫn quá ngây thơ.
"Bẩm thiếu chủ, đã điều tra rõ rồi! Ba kẻ ra tay, một là sát thủ Xích Phát Quỷ của Quỷ Sát Điện, do Lam Gia mời tới! Một người tên là Đinh Thần, là kiếm tu Ngự Không Cảnh, do Kiếm Huyền Tông mời tới! Người cuối cùng là khách khanh của Thần Võ Vương Phủ!" Tam trưởng lão nói.
Giờ phút này ông cũng cảm nhận được sự khác thường của La Thiên nên khi nói chuyện vô cùng cung kính.
Hoàn toàn không còn là thái độ của một trưởng lão với hậu bối.
"Lam Gia, Quỷ Sát Điện, Kiếm Huyền Tông và Thần Võ Vương Phủ sao? Ta biết rồi! Mọi người ở đây chờ, ta đi một chút rồi về!"
La Thiên nói xong liền đi ra sân.
"Đại cữu..." Ngưu Ngũ Phương định chào hỏi La Thiên nhưng mới nói được nửa câu đã bị sát khí trên người La Thiên đè ép đến nỗi không dám nhúc nhích.
"Ngưu Ngũ Phương, bảo vệ La Gia, mặc kệ ai, dám đến gây chuyện ở La Gia thì cứ giết không cần phải nể nang ai cả!" La Thiên lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận