Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1560 tử linh sương mù

Chương 1560: Tử linh sương mù.
Sau khi buông lời hung hăng, Hổ Thần lập tức đuổi theo bóng dáng nam tử tóc trắng.
"Tên này..." Diệt Thế Hắc Cướp Thú ở bên cạnh tức giận đến mặt mày biến sắc, lại không thể làm gì.
Không còn cách nào, ai bảo thực lực của tên kia vượt xa hắn!
Ở một phía khác, trong đám người, vị thứ hai Hỗn Độn Tiên Đế cũng có vẻ mặt nghiêm trọng.
"Vấn đề này càng ngày càng phiền phức!" Hắn tự lẩm bẩm.
"Hả? Đại nhân, ngài nhận ra điều gì sao?" Người hầu bên cạnh thấp giọng hỏi.
Vị thứ hai Hỗn Độn Tiên Đế hít sâu một hơi, nhìn bóng lưng nam tử tóc trắng kia, nhíu mày nói: "Công pháp mà gia hỏa kia tu luyện rất giống một môn truyền thừa ta từng thấy lúc còn nhỏ! Chỉ có điều, người kia đã không còn ở Cửu Vực mới đúng..." Người hầu kia ngẩn ra, vị thứ hai Hỗn Độn Tiên Đế đã từng thấy lúc còn nhỏ?
Chuyện này phải từ thời đại nào rồi?
Ở một phía khác, vị thứ hai Hỗn Độn Tiên Đế lắc đầu nói: "Thôi, bây giờ không phải lúc nghĩ những chuyện này, ta phải mau chóng lấy được Tiên Đế chân huyết mới được!" Nói xong, hắn liền trực tiếp quay người, hướng phía cửa vào Thiên Cổ Đế Trủng mà đi.
Vĩnh Hằng Tiên Vương liếc nhìn Võ Chú mấy người, nói: "Ta muốn vào Thiên Cổ Đế Trủng tìm một bảo vật, đi trước một bước!" Nói xong, liền phi thân rời đi.
Trong nháy mắt, trên toàn bộ hoang nguyên, phần lớn mọi người đều đã tiến vào trong Thiên Cổ Đế Trủng.
Trên hoang nguyên, chỉ còn lại đám người Thiên Uyên Thành, Diệt Thế Hắc Cướp Thú và một đám hung thú, còn có một đám sa đọa kiếm linh.
"Mau đứng lên cho ta, Thiên Cổ Đế Trủng đã mở ra rồi, quên chúng ta tới đây làm gì sao?" La Vinh nhìn xung quanh, lớn tiếng quát.
Nghe thấy giọng nói nôn nóng của hắn, mấy người Thiên Uyên Thành ngã xuống đất mới khó khăn bò dậy.
"A? Trời sáng rồi à?" có người hỏi.
La Vinh nghe vậy, tức giận đến suýt nữa phát điên.
Ánh mắt đảo qua đám người, hắn bỗng nhiên chắp hai tay lại.
Vù!
Chỉ trong thoáng chốc, một luồng đạo chi lực màu xanh nhạt từ người hắn phát ra.
Luồng đạo chi lực này trong nháy mắt bao phủ toàn trường, bao gồm đám người Thiên Uyên Thành trên cánh đồng hoang, cả hung thú và sa đọa kiếm linh.
Trong khoảnh khắc đó, những người Thiên Uyên Thành đang ngủ mê đều hét lên một tiếng rồi nhảy dựng lên.
Nhưng ngược lại, đám hung thú và đám sa đọa kiếm linh đều bị trấn áp trên mặt đất, không thể động đậy.
La Vinh thấy thế mới thu tay lại.
Hô!
Lúc này, tất cả mọi người có mặt ở đó đều thở phào nhẹ nhõm.
"La Vinh ca, đây là lực lượng ngươi lĩnh ngộ à? Sao ta thấy nó mạnh hơn của ta nhiều vậy?" Trong đám người, có người kinh ngạc hỏi.
"Đúng đó, màu sắc cũng khác biệt!" có người phụ họa.
La Vinh hơi nhướng mày, nói với mọi người: "Được rồi, bây giờ không phải lúc nói chuyện này! Thiếu chủ có chút việc nên sẽ chậm trễ một chút! Lần này chúng ta tới là để tranh thủ tìm được tài liệu mà thiếu chủ cần trước khi người tới, rõ chưa?" Nghe câu này, tất cả mọi người đều nghiêm túc.
"Vâng!" mọi người cùng nhau quát lớn.
Lúc này, Võ Chú từ xa bỗng giơ tay lên nói: "Vị đại nhân Thiên Uyên Thành kia!" "Hửm? Ngươi là..." La Vinh quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt không hiểu.
Võ Chú vội vàng giới thiệu mình: "Ta là sa đọa kiếm linh Võ Chú của Cửu Hoang Vực, còn đây là tộc nhân của ta!" Diệt Thế Hắc Cướp Thú xen vào: "Chúng ta là nhất mạch hung thú của Cửu Hoang Vực!" La Vinh nghe vậy lập tức ra vẻ đã hiểu, nói: "Ta nghe thiếu chủ nhắc tới các ngươi rồi, không biết hai vị có chuyện gì?" Võ Chú cười khan một tiếng, nói: "Lần này chúng ta tới Thiên Cổ Đế Trủng cũng là muốn thay La Thiên đại nhân ra sức một phần! Chỉ là không biết, rốt cuộc La Thiên đại nhân muốn tìm tài liệu gì?" La Vinh nghe vậy, hai mắt sáng lên.
Hắn vốn tưởng hai kẻ này tới Thiên Cổ Đế Trủng là để tìm kiếm cơ duyên.
Không ngờ bọn họ lại vì tìm bảo vật giúp La Thiên mà đến.
Hai tộc này nhìn tà khí đầy mình, nhưng lại là người biết báo đáp.
Nghĩ vậy, hắn liền nói: "Thiếu chủ nhà ta muốn tìm Tiên Đế chân huyết! Nếu hai vị tìm được, Thiên Uyên Thành ta có thể dùng bảo vật tương đương để trao đổi!" Nghe câu này, cả Võ Chú và Hắc Cướp Thú đều khoát tay nói: "Đại nhân nói gì vậy, giúp La Thiên đại nhân làm việc là vinh hạnh của chúng ta, đâu còn đòi hỏi gì trao đổi chứ?" "Tiên Đế chân huyết... Nhất mạch hung thú ta có mấy gã cực kỳ mẫn cảm với huyết dịch! Chắc chắn sẽ giúp đại nhân được!" Sau khi La Vinh nghe xong càng thêm phấn khởi, chắp tay nói: "Vậy làm phiền hai vị!" "Khách sáo rồi!" Diệt Thế Hắc Cướp Thú nói xong liền cùng Võ Chú hướng phía cửa Thiên Cổ Đế Trủng đi tới.
Dọc theo đường, trong mắt Võ Chú vẫn còn vẻ rung động.
"Ta vốn tưởng Thiên Uyên Thành chỉ có La Thiên đại nhân là thực lực phi phàm! Không ngờ rằng cường giả khác của Thiên Uyên Thành cũng mạnh đáng sợ như vậy!" Võ Chú trầm giọng nói.
"Đúng vậy! Vị La Vinh đại nhân kia cũng khủng bố như vậy! Ta thấy cảnh giới của hắn hình như đã là Chuẩn Tiên Đế rồi?" Diệt Thế Hắc Cướp Thú nói.
Võ Chú gật đầu nói: "Không sai, hẳn là Chuẩn Tiên Đế! Nhưng không biết tại sao, hắn lại cho ta cảm giác mạnh hơn Chuẩn Tiên Đế bình thường rất nhiều!" Hai người im lặng một hồi rồi cùng cảm thán: "Thiên Uyên Thành quá mạnh!" Bên kia, La Vinh đã chỉnh đốn xong đám người Thiên Uyên Thành, rồi cũng bước vào trong Thiên Cổ Đế Trủng.
Hô!
Bước qua cánh cửa không gian kia, thiên địa bỗng đảo lộn.
Đám người khi lấy lại tinh thần mới phát hiện đã tới một thế giới hoàn toàn xa lạ.
Nhìn xung quanh, chỉ thấy bên ngoài cửa vào một màn sương mù xám xịt, cản trở đường đi của mọi người.
Trong sương mù xám, không ngừng phát ra những âm thanh kỳ quái, có âm thanh giống như đang gặm nhấm hài cốt, có âm thanh như là tiếng nói mơ trong ác mộng, thỉnh thoảng lại có cả tiếng rên rỉ thống khổ.
Trong hoàn cảnh này, những âm thanh đó khiến cho toàn thân mọi người nổi hết cả da gà, lạnh cả sống lưng.
"Đây... Chuyện gì vậy?" Có người kinh ngạc hỏi.
Lúc này trong đám người, có người nói: "Tử linh sương mù? Lại là tử linh sương mù? Quá xui xẻo!" Nghe thấy giọng nói này, một bên lập tức có người hỏi: "Tử linh sương mù? Đó là cái gì?" Người kia có vẻ mặt khó coi nói: "Lịch đại Thiên Cổ Đế Trủng mở ra, đều thu hút rất nhiều cường giả tới thăm dò! Trong số cường giả này, có không ít người đã chết ở đây! Mà Cổ Đế mộ lần này có chút đặc biệt, sau khi chết thì hồn phách không thể đi vào luân hồi mà chỉ có thể hư thối ở trong Thiên Cổ Đế Trủng!" "Trong hoàn cảnh đặc thù của Thiên Cổ Đế Mộ, hồn phách kẻ yếu sau khi chết sẽ hóa thành loại sương mù xám này! Còn người mạnh thì biến thành quái vật, cư trú trong tử linh sương mù này!" "Chỉ là lúc này, bọn chúng đã hoàn toàn mất đi linh trí, trở thành những quái vật chỉ biết giết chóc, bất kể là ai vào trong đều sẽ bị bọn chúng giết, sau đó trở thành một phần của chúng!"
(Hôm nay 1 chương.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận