Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1395 tiên sinh đại nghĩa

Chương 1395: Tiên sinh đại nghĩa
Nhìn thấy La Thiên bộ dạng này, nụ cười trên mặt Luân Hồi chi chủ lập tức cứng đờ.
Hắn không hiểu, trước mắt mình lấy thiên hạ làm vật thế chấp để bức bách La Thiên, vì sao hắn vẫn giữ vẻ mặt đó?
Ở phía bên kia, La Thiên nhìn màn hắc khí trải khắp bầu trời, trong lòng kích động không thôi.
"Luân Hồi chi chủ, là ta trách oan ngươi rồi! Xem ra ngươi cũng không phải là kẻ vô dụng!" La Thiên mở miệng nói.
Luân Hồi chi chủ nghe vậy sững sờ, chợt hừ lạnh nói: "Nếu đã biết, mau tranh thủ thời gian thả ta rời đi, nếu không hắc khí kia liền..." Nhưng câu nói này còn chưa dứt, cả người hắn đã hoàn toàn sửng sốt.
Bởi vì ngay lúc này, La Thiên đối diện chậm rãi mở miệng nói: "Thiên Đạo hô hấp pháp... Hút!"
Oanh!
Ngay chớp mắt tiếp theo, những hắc khí đang tan ra kia ầm một tiếng hội tụ về phía La Thiên.
"Cái gì?" Luân Hồi chi chủ giật mình, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
La Thiên này vậy mà chủ động đi thôn phệ hắc khí!
Hắn có ý gì?
Hắn không biết hắc khí này nguy hiểm đến mức nào sao?
Nhưng chỉ một lát sau, Luân Hồi chi chủ đã lấy lại tinh thần.
"Giỏi cho La Thiên, hắn đoán là muốn hi sinh chính mình để cứu vớt Cửu Vực? Ta vốn tưởng ngươi cũng là một phương kiêu hùng, xem ra là ta nghĩ nhiều rồi, ngươi lại là hạng người Thánh Mẫu Tâm tràn lan! Đã ngươi muốn làm anh hùng, vậy ta sẽ giúp ngươi!" Nghĩ đến đây, Luân Hồi chi chủ trừng lớn mắt.
Oanh!
Chỉ trong nháy mắt, hắc khí trên người hắn đều được giải phóng ra ngoài.
"Đến đi, La Thiên! Ta xem thân thể ngươi có thể thôn phệ được bao nhiêu! Những hắc khí này sẽ từ trong thân thể ngươi ăn mòn ngươi, cho dù thực lực ngươi mạnh hơn cũng sẽ phải chết không nghi ngờ!" Luân Hồi chi chủ cười điên dại.
Nhưng ở phía đối diện, La Thiên căn bản không để ý đến hắn, chỉ không ngừng vận chuyển Thiên Đạo hô hấp pháp, nuốt trọn hắc khí xung quanh vào miệng.
Những người đã lui về phía xa xa giờ phút này bỗng cảm thấy tiên khí của mình đang theo tốc độ khủng khiếp bắt đầu chảy ra ngoài.
"Hả? Chuyện gì xảy ra vậy?" Mọi người thấy vậy, từng người sợ hãi tái mặt.
Với tốc độ chảy trôi tiên khí hiện tại, có lẽ chỉ một lát nữa thôi bọn họ sẽ chết vì tiên khí cạn kiệt.
Nhưng đúng lúc này...
Ông!
Một cột sáng từ trên trời giáng xuống.
Tiếp đó, vô số cột sáng từ trên không trung rơi xuống, bảo hộ mọi người ở phía sau.
Trong nháy mắt, mọi người cảm thấy tiên khí bị hút ra ngoài dừng lại.
Và lúc này, mọi người mới nhìn thấy, phía trên cột sáng rõ ràng là Bại đại nhân và đám tiên thiên chi linh.
"Các vị, đừng vượt quá cột sáng! Đây là cấm chế cuối cùng Tiên Đế đại nhân lưu lại!" Bại đại nhân lớn tiếng nói.
Mọi người nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm.
"Có cấm chế của Tiên Đế đại nhân, cuối cùng cũng an toàn!" "Má ơi, sợ chết khiếp, cứ tưởng mình chết chắc rồi!" Mọi người một bộ dáng vẻ vừa thoát khỏi tai nạn.
Nhưng lúc này, Bại đại nhân vẫn hoàn toàn không thể thả lỏng.
"Cái này... chuyện gì xảy ra vậy? Cấm chế Tiên Đế đại nhân lưu lại mà lại đang xói mòn sức mạnh! Đây chính là át chủ bài cuối cùng, cấm chế mạnh nhất của Tiên Đế đại nhân! Cứ theo đà này thì chắc một khắc đồng hồ cũng không cầm cự nổi!" hắn thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này, trong đám người có người chỉ tay về phía La Thiên, cau mày nói: "Cái tên La Thiên kia đang làm gì vậy? Không nói tiếng nào đã tự ý ra tay, thật quá nguy hiểm!" Vừa rồi tiên khí của hắn đã bị hút đi hơn nửa, ngay cả cảnh giới cũng không vững, nên giờ phút này trong lòng sinh oán hận.
Những người còn lại nghe vậy tuy không nói gì nhưng cũng đầy một bụng oán khí.
Nhưng ai ngờ đúng lúc này, một lão giả đột nhiên nghiêm nghị quát: "Câm miệng cho ta!"
"Hả?" Mọi người nghe vậy lập tức nhìn về phía ông.
Lão giả kia, hai mắt rưng rưng, nhìn về phía La Thiên, phù một tiếng liền quỳ xuống.
"Ngô Lão? Ngài đang làm gì vậy?" Một thiếu niên bên cạnh hoảng sợ hỏi.
Lão giả kia quay đầu, hai mắt đỏ ngầu nói: "Các ngươi một đám ngu xuẩn, chẳng lẽ còn không nhìn ra sao?"
Tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Thiếu niên kia càng gãi đầu nói: "Nhìn ra cái gì?"
Ngô Lão lập tức một bộ dáng tiếc nuối khi thấy sắt không thành thép, giọng run rẩy nói: "La Thiên đại nhân, vì cứu chúng ta, cứu thương sinh mà không tiếc hi sinh bản thân, một mình nuốt trọn hắc khí kinh khủng kia! Hắn vì chúng ta đã làm đến mức này, mà các ngươi lại chỉ vì mất một chút tiên khí mà ăn nói bất kính?" Đến cuối câu, giọng ông gần như nghẹn ngào.
Mọi người xung quanh nghe vậy, lại quay đầu nhìn về phía La Thiên, toàn thân đều chấn động.
"Cái này... ta còn tưởng rằng hắn đang dùng một loại thủ đoạn phong ấn nào đó để phong ấn hắc khí..."
Lời còn chưa dứt, Ngô Lão đã tức giận nói: "Trừng lớn mắt chó của ngươi mà xem cho rõ, khóe miệng La Thiên đại nhân ngay cả một chút dấu vết phù văn cũng không có, nhà ai dùng thuật phong ấn mà lại không cần phù văn?"
Người kia nghe vậy mới nheo mắt nhìn lại.
Vừa nhìn, người kia cũng toàn thân run lên, rồi phù một tiếng, quỳ sụp xuống tại chỗ.
"Cái này... vậy mà không phải là phong ấn! La Thiên đại nhân thật sự đã hút những hắc khí này vào cơ thể?"
Nghe người này nói vậy, những người còn lại mới hoàn hồn.
"Cái này... La Thiên đại nhân, là muốn hi sinh bản thân mình để cứu tất cả chúng ta sao?"
"Rõ ràng mạnh mẽ như vậy, lại vì cứu vớt chúng sinh mà không tiếc tính mạng! Đây là ý chí lớn lao đến cỡ nào?"
"Tiên sinh đại nghĩa..."
"La Thiên đại nhân..."
Trong lúc nhất thời, những người xung quanh từng người quỳ xuống.
Chỉ trong chốc lát, một mảng lớn người đã quỳ xuống.
Còn kẻ đã mở miệng phàn nàn La Thiên đại nhân khi trước, giờ phút này càng lấy đầu đập xuống đất, sắp khóc ra máu.
"Ta đáng chết, La Thiên đại nhân vì cứu chúng ta đã hi sinh nhiều như vậy, ta lại vì mất đi một chút tiên khí mà phàn nàn hắn? Ta tính là thứ gì..." Vừa nói, hắn vừa quỳ gối tự tát mình.
Trong nháy mắt, tiếng khóc vang lên khắp nơi.
Nhưng trong đám người, Liệt Thiền liếc nhìn La Thiên, rồi lại nhìn mọi người, mới nói: "Cái kia... Các ngươi không phải đang nghĩ quá lên đó chứ?"
Nhưng vừa dứt lời, hàng ngàn hàng vạn người cùng ngẩng đầu, trừng mắt nhìn hắn.
"Ngươi câm miệng cho ta!"
"Không cho phép ngươi bôi nhọ La Thiên đại nhân!"
"Ngươi là cái thá gì?"
"Cho dù ngươi là truyền nhân Phong Hào Tiên Vương, dám bôi nhọ La Thiên đại nhân, ta cũng sẽ giết ngươi!" Mọi người đồng thanh giận dữ mắng mỏ.
Thấy vẻ mặt mọi người, Liệt Thiền giật mình, vội vàng ngậm miệng không nói.
Thật quá đáng sợ!
Những người xung quanh, sau khi mắng mỏ hắn xong, lại tiếp tục hướng phía La Thiên mà khóc bái.
Ngay lúc này, La Thiên đang thôn phệ hắc khí cũng thấy đám người đang quỳ lạy mình, lập tức ngơ ngác.
"Đám gia hỏa này đang làm gì vậy?" Hắn kinh ngạc nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận