Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1840 quá khi dễ người!

Chương 1840 quá khinh người!
Tổ Mạch và Tuyết Thụy nhìn nhau, cả hai đều ngây người ra.
Một lúc sau, Tổ Mạch mới quay đầu, nhìn La Thiên nói: “Ngài... Không biết sao?” La Thiên lắc đầu, nói “Không biết gì cả!” Thấy hai người khó hiểu, La Thiên vội vàng giải thích: “Ta vừa nãy, đang toàn lực thôn phệ đám quỷ hỏa kia! Ngươi cũng biết đấy, quỷ hỏa này trải rộng khắp bình nguyên, mặc dù nói bị các trận pháp nối liền thành một mảnh, nhưng muốn một hơi thôn phệ sạch mà không gây tổn thương cho những người vô tội, mức độ này rất khó khống chế! Dù sao, chỉ cần sơ sẩy một chút, có thể sẽ khiến sinh linh đồ thán, ta còn tâm trí đâu mà để ý đến những cái khác?” Tổ Mạch nghe vậy, môi mấp máy vài lần, cuối cùng run giọng hỏi: “Vậy... Vừa nãy ngài không phải dùng sức mạnh của mình, đẩy những tên kia trở lại sao?” “Đẩy trở lại?” La Thiên lắc đầu, nói “Ta hoàn toàn không biết gì hết... Ngươi nói chúng bị đẩy ngược lại? Nguyên lý gì vậy?” La Thiên vừa nghĩ, vừa cúi đầu nhìn lại chính mình, bỗng nhiên hiểu ra, nói “Chẳng lẽ nói, chúng bị hộ thể cương khí của ta phản lại? Nhưng... Theo lý thuyết thì không phải, chúng yếu đến mức nào mới có thể bị hộ thể cương khí của ta đánh bay trực tiếp vậy?” Hai người đối diện: … Yếu?
Không cần nói đến những cái khác, chỉ riêng cái tên thánh hồn làm kia, uy áp cũng đã làm Tổ Mạch kinh hãi rồi.
Nếu không nhờ La Thiên dùng Phù Văn sớm ngăn cách các nàng, Tổ Mạch sợ là bị thương nặng, còn Tuyết Thụy chắc chắn sẽ mất mạng.
Thế mà La Thiên lại nói chúng yếu?
Chúng yếu ở chỗ nào?
Rõ ràng là La Thiên quá mạnh mới đúng!
Nhưng đúng lúc này, La Thiên bỗng nhíu mày nói “Không đúng!” “Ừ?” Tổ Mạch khó hiểu nhìn La Thiên, còn tưởng hắn lại phát hiện ra điều gì.
Thấy La Thiên nhíu mày, nói “Ý ngươi là, vừa nãy lúc ta tu luyện, mấy tên kia đang vây công ta?” “Đúng... Đúng vậy!” Tổ Mạch khó hiểu, không rõ La Thiên hỏi cái này làm gì.
Vào lúc này, La Thiên trực tiếp vỗ đùi, giận dữ nói: “Mẹ kiếp! Mấy tên đó, dám thừa lúc ta không biết đánh lén ta? Quá khinh người! Đời ta, chưa bao giờ chịu thiệt thòi lớn như vậy!” “Hả? Chịu thiệt?” Tổ Mạch ngơ ngác.
La Thiên không nhúc nhích gì, kết quả người ta người thì bị thương nặng, người thì chết mất, ngay cả hồn thể cũng bị La Thiên nuốt trọn rồi tước đoạt.
Thế mà La Thiên còn cảm thấy mình chịu thiệt?
La Thiên cau mày nói: “Ta bị đánh, còn chưa hề phản công, như thế này còn không gọi là chịu thiệt thì là gì? Không được, càng nghĩ càng tức, mối thù này không báo, ta hận ý khó tan! Những cái hồn kia dám bỏ chạy, đừng hòng trốn thoát một ai!” La Thiên nói, lập tức nhắm hai mắt lại, sau đó hồn lực lan ra.
Nhưng lát sau, La Thiên lại mở hai mắt, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
“Hả? Chuyện gì xảy ra?” La Thiên nhíu mày hỏi.
“Đại nhân, thế nào rồi?” Tổ Mạch vội hỏi.
La Thiên liếc nàng một cái, nói “Đám hồn kia đâu? Sao ta không cảm ứng được một ai vậy? Hay là năng lực dò xét của ta có vấn đề? Ngươi thử xem!” Tổ Mạch nghe vậy, không nói hai lời, lập tức nhắm mắt lại, vận dụng lực lượng đại địa tiên mạch của mình, bắt đầu dò xét.
Dù sao, thân là đại địa tiên mạch, nàng có năng lực dò xét ở thiên ngoại tam giới mạnh hơn La Thiên một chút.
Nhưng mà, một lát sau, Tổ Mạch cũng mở hai mắt ra với vẻ mặt mờ mịt.
“Ta... Ta cũng không tìm thấy dấu vết của chúng! Bọn chúng hình như không ở thiên mệnh bình nguyên!” nàng nói.
“Cái gì?” La Thiên đầu tiên sững sờ, chợt tức giận nói: “Không có ở đây? Đánh xong người là muốn chạy trốn sao? Trên đời này đâu có chuyện tốt như vậy? Không được, tiếp tục dò xét, hôm nay dù phải lật tung trời đất, ta cũng phải tìm bằng được đám cháu trai đó cho ta!” La Thiên nói, lần nữa phóng thích hồn lực ra.
Cùng lúc đó, ở một nơi nào đó trong không gian.
Đồ Đan nhìn Ma Vân lão tổ trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
“Lão tổ, người làm sao vậy?” hắn run giọng nói.
Chỉ thấy trước mắt hắn, Ma Vân lão tổ thân thể khô quắt như thây khô, cả người cũng già yếu đến cực hạn, giống như sắp chết đến nơi rồi.
Điều này khác hoàn toàn so với Ma Vân lão tổ trong trí nhớ của hắn.
Mới bao lâu không gặp, Ma Vân lão tổ này lại biến thành như vậy!
Mà nghe được giọng nói của Đồ Đan, Ma Vân lão tổ khó khăn ngẩng đầu lên, nói “Sao? Còn có thể làm sao nữa? Còn không phải do kẻ xâm nhập kia ban tặng sao?” “Hả? Do hắn ban tặng?” Trong đầu Đồ Đan, không khỏi hiện ra hình bóng của La Thiên.
Hắn cứ nghĩ rằng mình bị La Thiên xử lý đã đủ thảm rồi, ai ngờ, Ma Vân lão tổ này còn thảm hơn cả mình.
Quan trọng nhất là, hắn và La Thiên hai người, cách nhau không biết bao nhiêu vạn dặm, cũng bị hại đến mức này sao?
“Lão tổ…” đúng lúc này, một giọng nói khàn khàn vang lên bên cạnh.
Đồ Đan nghe được giọng nói này, không khỏi giật nảy mình, lúc này mới phát hiện, bên cạnh Ma Vân lão tổ còn có một người.
“Ngươi… Ngươi cũng sao vậy?” hắn run giọng hỏi.
Người kia với ánh mắt đục ngầu, nhìn thoáng qua Đồ Đan rồi nói: “Đều do tên xâm nhập kia hại cả!” “Hả? Ngươi cũng do tên xâm nhập kia làm ra?” Đồ Đan ngây người.
“Tên xâm nhập đó, rốt cuộc đã làm cái gì?” Đồ Đan hỏi.
Nghe được câu hỏi này, ánh mắt đục ngầu kia lại hiện lên một tia sợ hãi, dường như là nghĩ tới một điều gì đó kinh khủng.
Trầm ngâm một hồi, hắn mới mở miệng nói: “Tên xâm nhập đó, đang thôn phệ bản nguyên sinh mệnh…” Đồ Đan gật đầu nói: “Cái này ta biết mà!” Người mắt đục ngầu tiếp tục nói: “Lão tổ và chúng ta, sau khi phát hiện ra chuyện này, liền thi triển thủ đoạn, ý đồ ngăn cản hắn, kết quả thất bại…” “Lẽ ra, thất bại thì thôi, tài nghệ không bằng người, chúng ta cũng chấp nhận! Thế nhưng… Thế nhưng tên biến thái đó, hắn không chỉ muốn hấp thu bản nguyên sinh mệnh trong tượng thần, hắn ngay cả bản nguyên sinh mệnh của chúng ta cũng muốn tước đoạt!” Vừa nói, trong mắt kẻ này, sự hận ý gần như muốn bùng nổ ra ngoài.
“Cái gì? Ngay cả các ngươi cũng…” Đồ Đan lập tức chấn kinh.
Hắn giờ mới biết, tại sao Ma Vân lão tổ bọn họ lại biến thành bộ dạng này.
Người kia nghiến răng nghiến lợi nói: “Không sai, mấy người chúng ta vẫn còn tính là tốt! Những người tu vi yếu hơn, còn có mấy tên xui xẻo, trực tiếp bị hút thành phế nhân, giờ còn không biết sống chết ra sao! Nếu không phải thời khắc sinh tử, lão tổ quyết đoán vận dụng lực lượng tượng thần, đem chúng ta và trận pháp đánh bay, thì giờ chúng ta chắc tất cả đều xong đời rồi!” Sau khi nghe xong, Đồ Đan thở dài trong lòng, không ngờ mình khi đó, lại còn may mắn hơn tên xâm nhập kia.
Mà đúng lúc này, một người bên cạnh bỗng nhiên mở miệng nói: “Lão tổ, chúng ta hiện giờ đang yếu nhất, nếu kẻ xâm nhập đó mà đến đánh thì chẳng phải chúng ta xong đời rồi?” Nghe đến đây, Ma Vân lão tổ mới chậm rãi mở miệng nói: “Các ngươi cứ yên tâm đi, không gian này, chính là mảnh vỡ bí cảnh rơi vào hư không, không liên kết với thiên ngoại tam giới, trừ ta ra, không ai tra được chỗ này!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận