Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1290 đá vụn lai lịch

Chương 1290: Đá vụn lai lịch.
Táng linh cốc chủ nghe La Thiên nói, nhìn biểu hiện của Luyện Tử Phong chủ nhân, lập tức hiểu ra.
Hắn vỗ đùi, nói: “Ngươi xem, ta đã bảo trận truyền tống của ta không có vấn đề mà!” Luyện Tử Phong chủ nhân nghe vậy, trừng mắt nhìn hắn.
Đến nước này rồi mà gã này còn xoắn xuýt chuyện đó!
Lúc này, La Thiên nhíu mày hỏi: “Vậy tức là, vừa nãy các ngươi định trốn về Thần Hoang?” Luyện Tử Phong chủ nhân giật mình, không ngờ La Thiên giờ mới hiểu chuyện gì xảy ra?
Thằng nhóc này bị sao vậy?
Sao lại ngơ ngác vậy?
Bên cạnh, Táng linh cốc chủ bỗng mềm nhũn cả người, nói: “La…La Thiên đại nhân, xin lỗi, ta cũng là bị tên này ép buộc!” “Ngươi nói cái gì?” Luyện Tử Phong chủ nhân kinh ngạc quay lại, nhìn gã.
Hắn không ngờ, tên bên cạnh mình lại hèn nhát đến vậy.
Mới có chớp mắt, đã bán đứng mình.
Thứ sinh vật gì mà bất hảo thế này, đúng là cái loại người như hắn.
La Thiên khinh bỉ nhìn Táng linh cốc chủ, lạnh lùng nói: “Ta đã cảnh cáo ngươi rồi đúng không?” Táng linh cốc chủ run rẩy, cả người bủn rủn.
La Thiên từ từ giơ một ngón tay lên, nói: “Lúc trước ngươi đáng chết rồi! Chỉ vì ngươi còn có tác dụng nên ta mới tha cho ngươi một mạng! Ai ngờ, giờ ngươi còn dám phản bội ta, đã vậy... ngươi chết đi!” Phụt!
Một đạo linh khí từ ngón tay hắn phóng ra.
“Không!” Táng linh cốc chủ thảm thiết kêu lên, vùng vẫy muốn tránh.
Nhưng ngay sau đó, thân thể gã bị đạo linh khí xuyên qua, tan thành tro bụi.
“Ngươi…” Luyện Tử Phong chủ nhân quay lại, nhìn La Thiên với ánh mắt phức tạp.
Hắn không bao giờ nghĩ có ngày mình lại bị một tên Nhân tộc ép đến bước này.
Hắn muốn phản kháng.
Nhưng tay hắn thử giơ lên vài lần rồi lại buông thõng.
Vì hắn biết, mọi thứ đều vô ích!
Căn bản không có tác dụng gì.
Hắn và La Thiên cách biệt quá xa.
Một khi mất đi cơ hội trốn thoát, mọi thứ sau đó đều vô nghĩa.
Nghĩ đến đây, hắn cười khổ, dang tay ra nói: “Thôi, không ngờ ta lại kết thúc thế này! Nhưng cũng tốt, chết trong tay loại người như ngươi còn hơn chết trong tay đám đạo tặc!” Hắn vừa nói, vừa dang tay ra, một bộ dạng vươn cổ chờ chết.
Thà chết thẳng thắn còn hơn để La Thiên ngược chết một cách thảm hại.
Ít nhất còn giữ được chút thể diện.
La Thiên liếc hắn, gật đầu: “Ngươi cũng có chút khí phách, nhưng còn di ngôn gì không?” Luyện Tử Phong chủ nhân nhìn La Thiên, nói: “Ta muốn biết, khối đá vụn kia là gì!” La Thiên giơ khối đá vụn lên, nói: “Ngươi hỏi cái này?” Hắn gật đầu.
La Thiên nói: “Thứ này, hẳn là mảnh vỡ của đại diễn phiến đá!” “Ngươi nói gì? Đại diễn phiến đá?” Luyện Tử Phong chủ nhân kinh ngạc, dường như chịu một cú sốc lớn.
Một hồi lâu sau, hắn mới cười khổ, lắc đầu thở dài: “Thì ra là thế, ta đáng lẽ phải đoán được...” La Thiên nhìn phản ứng của hắn, cau mày: “Ngươi biết đại diễn phiến đá là gì sao?” Luyện Tử Phong chủ nhân kinh ngạc nhìn La Thiên, dường như không hiểu sao hắn lại hỏi như vậy.
Nhưng hắn vẫn giải thích: “Đại diễn phiến đá, theo truyền thuyết ai có được thứ này, sẽ có thể tiến gần vô hạn tới vô thượng đại đạo, có được sức mạnh chí cao của thế gian!” La Thiên ngạc nhiên: “Lợi hại vậy sao?” Luyện Tử Phong chủ nhân gật đầu: “Đương nhiên lợi hại! Thứ này, ngay cả ở Thần Hoang cũng là bảo vật trong truyền thuyết...” Đến đây, hắn bỗng nhìn La Thiên: “Đúng rồi, sao ngươi xác định được đây là đại diễn phiến đá?” Hắn biết, hòn đá này nằm trong tay hắn nhiều năm vậy, hắn cũng không nhìn ra chút manh mối nào.
Theo truyền thuyết, đại diễn phiến đá có pháp văn.
Nhưng hòn đá vụn này thì không có gì, hắn không hiểu sao La Thiên lại lập tức xác định được.
La Thiên nói: “Vì cái này…” La Thiên mở tay ra.
Ầm!
Trong nháy mắt, đại diễn phiến đá trong tay hắn bỗng bay lên.
Ầm!
Khi đại diễn phiến đá xuất hiện trên tay La Thiên, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo.
Một luồng sức mạnh khó tả lan tỏa ra tứ phía.
“Cái gì?” Luyện Tử Phong chủ nhân run rẩy, suýt ngã khi nhìn cảnh tượng này.
Hắn thấy gì vậy?
La Thiên đang nắm trong tay một đại diễn phiến đá?
Mà còn hoàn chỉnh thế kia?
La Thiên cầm đại diễn phiến đá trong một tay, tay kia cầm hòn đá vụn, nói: “Vừa nhìn thấy hòn đá vụn này, ta đã thấy quen thuộc! Chỉ là, hơi thở của nó khác với đại diễn phiến đá trong tay ta...” Hắn thử đưa hòn đá vụn đến gần đại diễn phiến đá.
Nhưng...
Ầm!
Đại diễn phiến đá lập tức phát ra luồng lực bài xích mạnh mẽ, trấn áp hòn đá vụn.
Hòn đá vụn kia dường như cũng tức giận, điên cuồng phóng thích uy áp, chống lại sự bài xích.
La Thiên thấy vậy liền tách chúng ra, nói: “Rõ ràng, hòn đá vụn này không phải từ khối đại diễn phiến đá này mà ra!” “Hơi thở của cả hai hoàn toàn khác biệt! Nên ngay từ đầu ta không thể chắc chắn, hòn đá vụn này có phải mảnh vỡ của đại diễn phiến đá hay không!” “Nhưng, sau khi quan sát hồi lâu, ta vẫn thấy được một số điểm tương đồng, nhờ vậy mà ta xác định hòn đá vụn này cũng là mảnh vỡ của đại diễn phiến đá! Chỉ là, hai mảnh vỡ này thuộc hai khối đại diễn phiến đá khác nhau thôi!” La Thiên nói xong, liền cất hết đại diễn phiến đá và hòn đá vụn vào.
Luyện Tử Phong chủ nhân gật đầu: “Không ngờ, một đại diễn phiến đá hoàn chỉnh thế này mà ngươi còn không thèm quan tâm... Xem ra ngươi mạnh hơn ta nghĩ nhiều! Chết trong tay ngươi cũng xem như không uổng phí cuộc đời…” Nói xong, hắn dang tay ra, không còn giãy dụa.
Đời này hắn, gian nan cầu sinh, lo lắng đủ đường, đã dùng hết mọi cách.
Giờ, cuối cùng cũng kết thúc.
La Thiên nhìn Luyện Tử Phong chủ nhân, không nói nhiều, giáng một chưởng xuống.
Ầm!
Luyện Tử Phong chủ nhân mất mạng ngay tại chỗ.
Hô!
Sau khi hắn chết, trên người lập tức bộc phát một lượng lớn uế khí.
Uế khí này tản ra xung quanh, ngay lập tức quét sạch mọi thứ.
Do bị uế khí xâm nhiễm, không gian xung quanh bắt đầu biến đổi.
La Thiên không chần chừ, há miệng vận chuyển thiên Đạo hô hấp pháp.
Ầm ầm!
Uế khí đó, cùng với vô số linh khí xung quanh, đều tràn vào miệng La Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận