Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1363 bày trận khẳng định là cái đồ biến thái

Chương 1363 bày trận khẳng định là đồ biến thái Chỉ thấy trên mặt đất La Thiên, một chưởng vỗ về phía một gốc cổ thụ.
Cổ thụ kia trực tiếp gãy ngang, phía trên cành cây, tất cả đều rơi xuống trước mặt La Thiên.
Mà La Thiên, cũng không lãng phí bất kỳ thời gian nào, tiện tay vơ lấy những cành cây kia, nhìn cũng không nhìn, liền chỉ lên trời ném tới.
“Cái gì?” Hắc Ưng Vương con ngươi rung mạnh.
Đây là cái gì?
Rõ ràng là chơi xấu mà?
Bóng đen vương không dám thất lễ, vội vàng chạy trốn.
Trong quá trình này, hắn tận mắt thấy những cành cây kia, từng cái nối tiếp nhau, từ bên cạnh hắn bay đi, mỗi một cành cây đều có thể lấy mạng hắn.
Thế nhưng, cành cây bay tới gần như vô tận.
Hắn có thể tránh được một cây, tránh được mười cây, thậm chí tránh được một trăm cây.
Thế nhưng còn một nghìn cây, một vạn cây thì sao?
Cuối cùng, vào một khoảnh khắc.
Ầm!
Một cành cây, nện mạnh vào người Hắc Ưng Vương.
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, bóng đen vương tan xương nát thịt.
Trên mặt đất, Hắc Hùng Vương cùng các hung thú khác thấy cảnh này, cằm đều không khép lại được.
Mà lúc này, La Thiên vẫn không ngừng ra tay.
Hắc Hùng Vương lúc này mới hoàn hồn, hắn mạnh tay đem cằm về chỗ cũ rồi mới lớn tiếng nói với La Thiên: “Đại nhân...... Được rồi! Tên kia chết rồi!” “Hả?” La Thiên đối diện, lại ném mười mấy cành cây trong tay lên trời, lúc này mới dừng tay.
Sau đó, hắn liếc lên trời một cái, rồi nhìn Hắc Hùng Vương nói “Tên kia chết rồi?” Hắc Hùng Vương gật đầu nói: “Chết không thể chết lại!” La Thiên sững sờ một chút, lúc này mới gật đầu nói: “Xem ra là vương tử chiến pháp có tác dụng a!” Làm xong hết thảy, La Thiên mới quay đầu nhìn Hắc Hùng Vương nói “Tốt, ta không muốn lãng phí thời gian ở đây, ngươi có biết cửa ra vào ở đâu không?” “Lối ra?” Hắc Hùng Vương đầu tiên ngẩn người, sau đó tỉnh ngộ nói “Chắc là ở Thiên Môn Sơn, chỉ có điều nơi đó có cấm chế đặc biệt, hung thú chúng ta không thể đến gần!” La Thiên gật đầu nói: “Vậy chắc chắn là chỗ đó, dẫn ta đi!” Hắc Hùng Vương nghe vậy, thân thể run lên.
Ý định của hắn là muốn sắp xếp một hung thú khác dẫn La Thiên đi.
Dù sao, trước mắt kẻ sát Thần này đơn giản quá kinh khủng.
Hắn không muốn ở chung với La Thiên thêm một giây nào nữa.
Nhưng không còn cách nào, đối phương điểm danh mình, mình có thể làm gì?
Chỉ có thể kiên trì, dẫn La Thiên về hướng Thiên Môn Sơn.
Và ngay khi La Thiên chuẩn bị thông qua cửa này.
Tại cửa ra vào Kiếm Thể Điện.
Ông!
Không gian xoay chuyển một hồi, mấy bóng người, chật vật bò ra.
Bất ngờ thay, chính là Phó Thiên Bác bọn người.
Phụt!
Vừa chạy ra khỏi không gian thông đạo, Phó Thiên Bác đã phun ra một ngụm máu tươi, sau đó thân hình lảo đảo quay đầu nhìn phía sau.
Mới phát hiện, theo sau hắn, chỉ còn lại Phùng Kỳ, nữ tử kia và nho sinh ba người.
Phó Thiên Bác vô thức quay đầu nhìn hướng lối ra, lại phát hiện nơi đó vô cùng yên tĩnh, không có dấu hiệu ai sắp được truyền tống ra.
Hắn hiểu, những đồng bạn còn lại của Bất Tử nhất mạch chắc là đã chết ở bên trong.
“Vì sao...... Vì sao lại thành ra thế này!” Phó Thiên Bác thân thể loạng choạng, suýt nữa ngã xuống, đồng thời lại phun ra một ngụm máu tươi.
Còn bên kia, Phùng Kỳ nuốt liền một nắm đan dược sau cũng tạm ổn định vết thương.
Sau đó, hắn đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu.
“Lão già kia, hắn đâu? Hắn cố ý, hắn nhất định là cố ý hành hạ chúng ta!” Giọng Phùng Kỳ đã khàn đi.
Bên cạnh, nho sinh cũng thân thể lắc lư, sau đó giọng run rẩy nói “Không sai, chúng ta bị lão già kia tính kế! Làm gì có chuyện kiếm khí nhập thể còn cho chúng ta luyện hóa? Ở bên trong...... Rõ ràng chỉ có gạch!” Vừa dứt lời, mọi người như nhớ ra điều gì, gần như cùng lúc rùng mình.
Ngay lúc đó, khi bọn họ vào Kiếm Thể Điện, nhìn thấy trận pháp khởi động, còn tưởng rằng kiếm khí như lời lão giả.
Mấy người đang chuẩn bị toàn lực luyện hóa để tăng thiên phú kiếm đạo của mình.
Ai ngờ được, từ trận pháp kia, bay ra không phải kiếm khí mà là từng cục gạch.
Hơn nữa, lúc đó Phó Thiên Bác đứng trước nhất, nên bị gạch nện đầu tiên.
Theo lý, trước mặt mấy người, người thì Kim Tiên người thì Tiên Tôn.
Đừng nói gạch, cho dù là Tiên Khí cao cấp muốn lấy mạng bọn họ cũng không dễ.
Nhưng trong số mấy người, người mạnh nhất là Phó Thiên Bác lại bị đánh ngã sấp mặt.
Sau đó, những người phía sau cũng không khá hơn là bao.
Sau một trận oanh tạc gạch đá, tất cả đều chết hết.
May mắn, công pháp đặc thù của Bất Tử nhất mạch cho họ phân thân bất tử, mấy người lại sống lại, rồi trốn ra Kiếm Thể Điện.
Nhưng, những người còn lại, phân thân bất tử đã cạn kiệt trong đọa linh trủng.
Cho nên, liền chết hẳn.
“Đáng ghét! Chủ nhân bí cảnh này rốt cuộc là ai? Vì sao bày loại trận pháp tà môn này?” Phùng Kỳ đấm tay xuống đất, phẫn nộ gầm lên.
Nho sinh bên cạnh cũng mặt mày tái mét nói “Không sai! Nếu là kiếm trận gì, hủy phân thân của ta, giết ta ta cũng chịu! Thế nhưng mà, tên kia lại dùng gạch...... Đây đúng là sỉ nhục chúng ta!” Ngay cả nữ tử kia cũng văng tục “Bày trận pháp tên kia chắc chắn là đồ biến thái!” Nghe vậy, những người còn lại đều gật đầu đồng ý.
Còn Phó Thiên Bác thì sớm bình tĩnh lại.
Hắn quay đầu nhìn mấy người bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: “Các ngươi còn bao nhiêu phân thân bất tử?” Phùng Kỳ nghe vậy, khóe miệng giật giật nói “Hết rồi!” “Ta cũng vậy......” nữ tử run giọng nói.
Nho sinh ngẩn người rồi cười khổ nói: “Ta cũng thế!” Phó Thiên Bác thở dài nói: “Ta còn lại sáu phân thân bất tử, có thể chống đỡ được một lúc! Nhưng các ngươi, nếu gặp nguy hiểm nữa thì chết thật! Nên sau này, phải cẩn thận!” Mấy người nghe vậy, mặt mày xám xịt.
Họ không ngờ chỉ là một trận thí luyện Tiên Đế thôi mà lại nguy hiểm đến thế.
Biết vậy đã chẳng tới đây.
Nhưng đã đến rồi, muốn quay lại gần như không thể, chỉ còn nước đi tới cùng.
“Được rồi, tranh thủ thời gian hồi phục vết thương rồi tiến vào cửa tiếp theo! Lão già kia càng muốn chúng ta chết thì chúng ta càng phải sống sót!” Phó Thiên Bác nói.
“Vâng!” mấy người đồng thanh đáp.
Cứ vậy, mấy người nghỉ ngơi gần nửa canh giờ, mới hồi phục lại.
Sau đó, dưới sự dẫn đầu của Phó Thiên Bác, mọi người cùng nhau đi về phía cánh cửa không gian phía trước.
Ông!
Không gian một trận xoay chuyển, mấy người đến một khu rừng núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận