Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 437: Đầu tên

Chương 437: Đầu tên "Răng!"
Tiểu Thiên Long thu hồi kiếm, mang theo đuôi rắn, hướng phía nồi sắt lao đi.
Đến lúc này, toàn bộ trên khán đài mới bùng nổ một tràng tiếng hò hét rung chuyển như núi lở biển gầm.
"Cái này... Thắng rồi sao? Tiểu gia hỏa kia thật sự thắng rồi?"
"Đùa à? Đánh bại Thần Thú cảnh giới Tiên Nhân?"
"Đây không chỉ là đánh bại, mà là nghiền ép thì có! Mạnh quá, mạnh kinh khủng! Rốt cuộc nó là thứ gì vậy!"
Mọi người rung động không thôi.
Ngay cả Vân Tiêu thành chủ lúc này cũng đầy vẻ kinh ngạc nhìn Tiểu Thiên Long.
Sức mạnh của gia hỏa này đã vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
Mà ở phía đối diện, Bạch Xà sắc mặt ủ dột, hóa thành một đạo bạch quang, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Kết quả trận chiến này quả thật vượt xa khỏi tưởng tượng của tất cả mọi người.
Phù phù!
Ở bên kia, Tiểu Thiên Long ném đoạn đuôi rắn trực tiếp vào nồi sắt, sau đó khoa tay múa chân với Hầu Tử.
Rõ ràng là muốn bảo hắn bắt đầu hầm thịt.
Hầu Tử ngây người nhìn chiếc đuôi rắn khổng lồ, theo bản năng có chút mâu thuẫn.
Nhưng hắn lại không dám cãi lời Tiểu Thiên Long, đành phải cố gắng thao tác.
Lúc này, Tiểu Thiên Long lại hóa thành một đạo lưu quang, bay lên lôi đài, chỉ vào hướng của Bạch Xà và đồng bọn, bắt đầu khiêu khích.
Dù sao thì, Thiên Long đại hội vẫn chưa kết thúc.
Mọi người đều biết, Bạch Xà và đồng bọn có tổng cộng ba Thần Thú.
Một con Hỏa Kỳ Lân đã chết, một con Bạch Xà bị thương, và con cuối cùng.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía đó, chờ đợi đối phương xuất chiến.
Chỉ có điều...
"La Thiên công tử cường đại, chiến sủng của ngươi cũng mạnh không thể tưởng tượng... Lão phu tự biết không phải đối thủ của nó, sẽ không tự rước nhục, lão phu nhận thua!" Một giọng nói từ trong bóng tối truyền ra.
Ố à!
Trong khoảnh khắc, mọi người lại một lần nữa kinh hô.
Không đánh mà hàng!
Yêu thú mạnh mẽ của Nam Vực vậy mà lại chọn không đánh mà đầu hàng!
Có thể thấy được, tiểu gia hỏa trên lôi đài kia đáng sợ đến mức nào!
Đồng thời, mọi người cũng nhận ra một vấn đề.
Đây đã là trận chung kết, nếu đối phương đầu hàng, vậy có nghĩa La Thiên bọn họ đã giành được vị trí đầu tên của Thiên Long đại hội!
"La Thiên... Hắn vậy mà thực sự làm được!"
"Ta nhớ trên tư liệu có nói, hắn đến từ Bắc Vực à? Bắc Vực giờ đều mạnh đến thế sao?"
"Ừm... Chúng ta Trung Châu từ trước đến giờ đều tự coi mình là chính thống của Thiên Uyên giới, xem thường các Địa Vực khác, bây giờ xem ra, có lẽ chúng ta quá tự đại!"
Mọi người bàn tán đủ thứ chuyện.
Nhưng La Thiên không quan tâm đến những điều này, mà quay đầu nói với Vân Tiêu thành chủ: "Vân Tiêu thành chủ, vậy chúng ta là người đứng đầu Thiên Long đại hội rồi chứ?"
"Hả? À, phải!" Vân Tiêu thành chủ gật đầu máy móc, không biết nói gì cho phải.
"Vậy có phải nên trao giải không?" La Thiên hỏi lại.
"Trao giải?" Vân Tiêu thành chủ trong lòng lo lắng vạn phần.
Lạc Nam giao nhiệm vụ cho hắn là kéo dài thời gian, nhưng nếu giờ mà trao giải, có lẽ La Thiên sẽ ôm hết phần thưởng rồi đi mất thì sao?
Thế chẳng phải hỏng bét sao?
"Vân Tiêu thành chủ, chẳng lẽ ngươi định nuốt lời à?" Ở bên kia, sắc mặt của La Thiên lập tức trở nên đen kịt.
Trong nháy mắt, một áp lực kinh khủng trút xuống đầu Vân Tiêu thành chủ.
Ực ực!
Yết hầu Vân Tiêu thành chủ run lên, vội vàng khoát tay: "Không! Sẽ không nuốt lời, ta sẽ bắt đầu trao giải ngay đây!"
Hắn nói xong, mặt mày ủ rũ đi lên lôi đài, nói: "Các vị, thứ tự của Thiên Long đại hội đã định! Vậy thì tiếp theo, mời tất cả tuyển thủ lên đài..."
Hắn cố ý giảm tốc độ nói, kéo dài thời gian.
Rất nhanh, những tuyển thủ còn lại lần lượt quay lại lôi đài.
Vân Tiêu thành chủ cười nói: "Được rồi, theo quy tắc! Phàm là những người tham gia Thiên Long đại hội, đều có thể nhận được phần thưởng! Vậy nên, xin mời những tuyển thủ bị loại ở vòng đầu tiên bước ra, để nhận phần thưởng của mình..."
Gã này vì kéo dài thời gian, cố tình trao giải từ cuối lên, lại còn trao từng người một, mỗi lần thấy một người đều mở miệng động viên vài câu.
Đợi đến khi trao giải xong cho vòng một thì đã tốn hết gần nửa canh giờ.
"Vân Tiêu thành chủ, ngươi có thể nhanh hơn được không?" La Thiên đợi không kiên nhẫn nữa, lên tiếng.
"Được! Ta sẽ nhanh!" Vân Tiêu thành chủ cười khan một tiếng, quả nhiên nói nhanh hơn.
Nhưng sau khi trao giải cho vòng thứ hai, thì vẫn tốn gần nửa canh giờ nữa.
Lúc này, La Thiên đã mất hết kiên nhẫn.
Ngược lại, Tiểu Thiên Long và đồng bọn không quan tâm.
Bởi vì bọn nó đang ăn thịt rắn!
Ban đầu, Hoàng Oanh Nhi cũng ghê tởm, không chịu ăn.
Nhưng khi thấy Tiểu Thiên Long nhờ ăn thịt rắn mà có được tu vi hàn khí kinh khủng thì nàng lập tức tham gia vào hàng ngũ ăn thịt rắn.
Mà cảnh tượng này đều lọt vào mắt Bạch Xà ở phía xa.
Lúc này Bạch Xà nhờ vào linh dược và huyết mạch đặc thù của mình mà đã hồi phục cơ bản vết thương.
Nhưng nhìn người khác ăn thịt của mình thì hắn lại cảm thấy có chút không thể chấp nhận được.
"Tiếp theo, là những vị bị loại ở vòng thứ tư, xin mời lên đài..." Vân Tiêu thành chủ lên tiếng.
Lần này, La Thiên cuối cùng không thể nhịn được nữa.
"Vân Tiêu thành chủ, hay là trao giải cho ta trước đi, ta đang gấp thời gian." La nói.
Hắn ở Thiên Long đại hội đã làm chậm trễ quá nhiều thời gian rồi, muốn nhanh chóng thoát thân.
"Hả? Cái này..." Vân Tiêu thành chủ thấy vậy thì sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Trao giải cho La Thiên trước?
Vậy chẳng phải là nguy rồi sao?
Nhưng nếu không trao giải cho La Thiên, tên kia nổi giận thì mạng nhỏ của mình khó giữ được mất!
Thế là, hắn rơi vào tình thế khó xử.
Nhưng đúng lúc này...
Ầm ầm!
Một tiếng vang lớn từ phía sau truyền đến.
"Hả? Đó là cái gì? Cửa chính của Thiên Thú chiến trường, sao lại đóng cửa?" Có người kinh ngạc nói.
Ầm ầm...
Theo sau đó, cửa chính bốn phía của Thiên Thú chiến trường đều phát ra tiếng nổ vang, từng cánh cửa một đóng sầm lại.
Không chỉ vậy...
Ông!
Trên các cánh cửa lớn, từng đạo phù văn sáng lên.
Một vòng linh quang mờ nhạt xuất hiện.
Phù văn và linh quang đan xen, chiếu rọi lẫn nhau, dần dần ngưng tụ thành hình dạng một trận pháp.
"Thiên Thú chiến trường, các ngươi đang làm gì vậy?"
"Uy, trận pháp này của các ngươi có ý gì? Các ngươi trước đây chưa từng nói đến chuyện này!"
Có người thấy không ổn, lớn tiếng quát.
Không ai muốn bị bao phủ dưới một trận pháp lạ lẫm.
Đặc biệt là, trận pháp của Thiên Thú chiến trường, rõ ràng là lấy những cánh cửa đó làm trận cơ.
Mà những cánh cửa đó, thuần một màu đều là pháp khí Cửu giai!
Trận pháp cấp bậc này, chắc chắn không phải tầm thường.
"Rống!"
Khi mọi người đang lên tiếng bất mãn thì ở hướng chính đông của Thiên Thú chiến trường, từ cánh cửa lớn phát ra một tiếng gầm kinh khủng của thú dữ.
Oanh!
Ngay lập tức sau đó, một con Quỳ Ngưu to lớn xuất hiện trên không.
Theo sự xuất hiện của con Quỳ Ngưu đó, một cổ tiên uy trút xuống.
"Tiên Nhân cảnh... Quỳ Ngưu? Sao nó lại xuất hiện ở đây?" Có người khiếp sợ.
"Lê-eeee-eezz~!!"
Cùng lúc đó, một tiếng kêu lớn truyền đến từ hướng tây.
Theo sau đó, hàn khí cuồn cuộn.
Ngay lập tức sau đó, một con Huyền Băng Điểu ngự trên cánh cửa chính, tiên uy mênh mông cũng bao phủ khắp nơi.
"Là con Huyền Băng Điểu kia! Ngày đó khi vào thành, nó từng xung đột với Hỏa Kỳ Lân, sau đó liền biến mất! Ta tưởng nó đã từ bỏ Thiên Long đại hội, sao giờ lại xuất hiện ở đây?" Có người kinh hô.
Nhưng mọi người còn chưa kịp hồi phục tinh thần thì ở các cánh cửa lớn của Thiên Thú chiến trường lại xuất hiện thêm vài con Thần Thú.
Chúng đều là thực lực Tiên Nhân cảnh.
Những con vật này, hoặc trước đây từng xuất hiện ở Vân Tiêu thành, hoặc là lần đầu tiên được nghe đến.
Nhưng tất cả đều không tham gia Thiên Long đại hội, vậy mà giờ phút này lại đột nhiên xuất hiện.
"Cái này là..." La Thiên thấy vậy cũng hơi kinh hãi.
Và đúng lúc này...
"La Thiên, cẩn thận! Thiên Long đại hội, là một âm mưu!" Từ xa, Tảng Băng cao giọng hô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận