Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1951 Thiên cảnh đạo lực (2)

"Thẳng đến khi có người thấu hiểu được sự tồn tại của thật cảnh đạo lực, và dùng nó để nhập đạo, mới thay đổi được trời đất, trấn áp được mạch thí thần giả, khiến họ không còn làm hại thế gian nữa!"
"Mà người nhập đạo bằng cách dung luyện thật cảnh đạo lực mới thật sự là cường giả! Hơn nữa, dung luyện được càng nhiều, thực lực của hắn cũng sẽ càng mạnh!"
"Nếu có thể dung luyện cùng lúc trăm đạo thật cảnh đạo lực, thì thực lực sau khi nhập đạo có thể gọi là khủng bố! Ngoại trừ mấy vị Thượng Cổ chi thần đặc biệt kia, và vài thí thần giả cấp bậc duyên cổ, thì sẽ không còn ai là đối thủ của người đó nữa!"
Phượng Càn Dương nghe đến đây, trong lòng nhất thời ngũ vị tạp trần.
Bản thân mình dù tu luyện ra được một đạo thật cảnh đạo lực, nhưng cũng chỉ là nhờ mánh khoé mới thành công.
Vậy mà trên đời này lại có người có thể tu luyện ra trên trăm đạo thật cảnh đạo lực ư?
Xem ra khoảng cách giữa mình và cường giả chân chính vẫn còn rất lớn!
Mà đúng lúc này, Tổ Mạch ở bên cạnh dường như nghĩ tới điều gì đó, mở miệng nói: “Tiền bối, ta có một vấn đề!” “Ừm? Nói đi!” Vân Lão Ca vừa cười vừa nói.
Tổ Mạch trầm tư một lát rồi mới mở miệng nói: “Ngươi nói những Thượng Cổ chi thần đặc biệt, có bao gồm luân hồi chi chủ không?” Vân Lão Ca nghe thấy cái tên này xong, hơi sững sờ, nói: “luân hồi chi chủ? Tên đó vào lúc toàn thịnh đúng là từng xuất hiện! Nhưng về sau gã này gặp phải một vài chuyện ngoài ý muốn, chỉ có một phần thân thể tàn phế còn sống sót, nên thực lực giảm mạnh. Đã từng có ba vị cường giả trăm đạo thật cảnh đạo lực vây giết hắn, suýt chút nữa đã tru sát được! Khiến thực lực của hắn lại suy yếu đi không ít, sau đó thì biến mất không thấy tăm hơi......” Nghe xong những lời này, trong lòng Tổ Mạch và Phượng Càn Dương hoàn toàn run lên.
Bọn hắn lúc này mới biết, luân hồi chi chủ năm đó lại còn có câu chuyện như vậy.
Nhưng điều càng khiến hai người kinh sợ hơn chính là thực lực của luân hồi chi chủ.
Luân hồi chi chủ xâm lược chín vực năm đó, lại là ở trạng thái thực lực đã bị suy yếu hai lần.
Thật khó tưởng tượng, luân hồi chi chủ thời kỳ toàn thịnh rốt cuộc mạnh đến mức nào!
Vân Lão Ca không biết mấy người đang nghĩ gì, nên cũng không hỏi nhiều, liền nói tiếp: “Về phần loại cuối cùng...” Nói rồi, hắn bỗng nhiên chắp tay trước ngực.
Ông!
Trong nháy mắt, kim quang trên người hắn đột nhiên bùng lên, chiếu rọi khiến người khác không mở nổi mắt.
“A? Đây là...” Cùng lúc đó, một luồng dao động quy tắc kinh khủng từ trong tay hắn tỏa ra.
Phượng Càn Dương và Tổ Mạch cảm thấy một sự chấn động mạnh mẽ.
Bọn hắn hiểu ra, lực lượng đã trấn áp khiến hai người không thể động đậy lúc trước chính là đạo chi lực cường đại này.
Lúc này, chỉ thấy Vân Lão Ca nghiêm mặt nói: “Thiên cảnh đạo lực! Đây là đạo chi lực mạnh nhất giữa trời đất, quy tắc chi lực của nó siêu thoát khỏi quy tắc mạnh nhất của đại thế giới! Nếu có thể nắm giữ đạo lý như vậy, liền có thể siêu thoát thế gian!” “Chuyện này...” Cảm nhận được nguồn sức mạnh này, con ngươi của Phượng Càn Dương không ngừng lóe lên.
Khí tức trên người Tổ Mạch cũng có chút bất ổn.
Hù!
Đúng lúc này, Vân Lão Ca tán đi đạo chi lực này, sắc mặt cũng trở nên yếu ớt đi không ít.
“Ai, dù sao cũng chỉ là hóa thân, không thể nào chịu đựng được sức mạnh của thiên cảnh đạo lực!” Vân Lão Ca cảm thán.
Ở một bên khác, Phượng Càn Dương lúc này cũng đã lấy lại tinh thần, hỏi xen vào: “Tiền bối, vậy nếu dùng thiên cảnh đạo chi lực để nhập đạo, thực lực của hắn có phải sẽ mạnh hơn cả những tồn tại cấp bậc như luân hồi chi chủ không?” Vân Lão Ca nghe vậy, trầm ngâm một lát rồi lại lắc đầu nói: “Chuyện này... ta cũng không biết!” “Hả? Ngươi không biết? Sao có thể chứ? Từ xưa đến nay có biết bao cường giả, lẽ nào không có ai thử qua hay sao?” Phượng Càn Dương khó hiểu nói.
Vân Lão Ca nghe vậy, liếc hắn một cái, nói: “Nhiều cường giả như vậy? Ngươi đang nghĩ gì thế? Từ xưa đến nay, người thật sự tu luyện ra được thiên cảnh đạo lực, tổng cộng cũng chỉ có mười hai người mà thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận