Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1642 trọng thương Tiên Đế

Chương 1642: Trọng thương Tiên Đế
Nghe được La Thiên đáp ứng giữ lại những phù văn này, đám Thái Thượng trưởng lão kia lập tức rưng rưng lệ đứng lên.
Có mấy người thậm chí nước mắt tuôn rơi đầy mặt.
Nhìn vẻ thất thố của đám người này, La Thiên nhíu mày.
"Bọn gia hỏa này... Đến mức đó sao?" Nghĩ vậy, hắn lắc đầu, nói: "Thôi, trước đừng quan tâm cái này, ta lần này tới tìm các ngươi là vì tìm Thiên Vân Tổ Sư mà thôi!"
Nghe được giọng nói của La Thiên, vị Thái Thượng trưởng lão áo đỏ mới hoàn hồn.
"Đại nhân muốn tìm Thiên Vân Tổ Sư? Nhưng Thiên Vân Tổ Sư đã mất tích nhiều năm rồi, chỉ lưu lại mấy cỗ phân thân trong Cửu Thiên Huyền Trận đại hội thôi!"
"Mà bây giờ những phân thân này gần như đều đã tiêu hao hết, muốn triệu hồi phân thân của Thiên Vân Tổ Sư cũng khó có khả năng..."
"Bây giờ muốn tìm được Thiên Vân Tổ Sư chỉ có thể đến từ đường tổ sư, nơi đó có ấn ký của các tổ sư đời trước để lại, nếu Thiên Vân Tổ Sư vẫn còn ở đó hẳn là sẽ cảm ứng được đại nhân!"
La Thiên gật đầu nói: "Dẫn ta đến từ đường tổ sư!"
"Vâng, đại nhân mời đi theo ta!"
Thái Thượng trưởng lão áo đỏ không dám khinh thường, quay người rời đi.
Nhưng đi được nửa đường lại quay đầu, nói với mấy vị Thái Thượng trưởng lão khác: "Mấy người các ngươi phong bế nơi này trước, đừng để khí tức ở đây lộ ra ngoài! Và từ giờ trở đi nơi này sẽ là cấm địa thứ nhất của Cửu Thiên Huyền Trận đại hội, không có mệnh lệnh của mấy người chúng ta, không ai được đến gần!"
"Vâng!" Mấy vị Thái Thượng trưởng lão còn lại trong nháy mắt hiểu ý, lập tức lên tiếng đáp.
Sau đó bắt đầu bố trí cấm chế.
Thấy cảnh này, La Thiên ngơ ngác.
"Đến mức đó sao?" Hắn không nhịn được bĩu môi.
Hắn làm sao biết được, chính là mấy đạo phù văn này đã nuôi dưỡng một thế hệ lại một thế hệ các trận pháp sư tạo hóa tiên cho Cửu Thiên Huyền Trận đại hội về sau.
Trở thành một đời truyền kỳ.
Đương nhiên đó là chuyện sau này.
Giờ phút này, dưới sự dẫn dắt của Thái Thượng trưởng lão áo đỏ, La Thiên và Long Y Thủy được đưa đến từ đường tổ sư.
"La Thiên đại nhân, ấn ký của Thiên Vân Tổ Sư ở đây! Ngươi đưa hồn lực vào thì có cơ hội liên lạc với Thiên Vân Tổ Sư!"
Ông ta dừng một chút rồi nói tiếp: "Chắc là đại nhân có chuyện quan trọng muốn nói với Thiên Vân Tổ Sư, ta sẽ không làm phiền nữa!"
Nói xong, ông ta thi lễ với La Thiên rồi quay người rời đi.
La Thiên thấy thế cũng gật đầu nhẹ, sau đó bước đến trước ấn ký do Thiên Vân Tổ Sư để lại.
"Đưa hồn lực vào sao?" La Thiên nói, một sợi hồn lực liền đưa vào trong ấn ký kia.
Cùng lúc đó, trong một không gian hoang vu vặn vẹo, bảy thân ảnh đẫm máu loạng choạng đi đến từ phía xa.
Bảy người này, mỗi người đều tỏa ra uy áp mạnh mẽ của Tiên Đế.
Nếu người Cửu Vực nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ vô cùng kinh hãi.
Bởi vì trước mắt bảy người, có đến ba người là Tiên Đế cảnh giới, bốn người còn lại cũng là Chuẩn tiên đế.
Hơn nữa, nhìn khí tức của bốn người kia, dường như khoảng cách Tiên Đế chân chính cũng không còn bao xa.
Loại tồn tại cấp bậc này, trước khi La Thiên phi thăng mỗi người khi trở về Cửu Vực đều đủ sức trấn áp một thời đại, là những cường giả tuyệt đỉnh.
Thế nhưng, bảy người nghịch thiên này lúc này ai nấy trên người đều mang vết thương kinh hoàng.
Đặc biệt là bốn người Chuẩn tiên đế kia, một người bị thương nặng nhất, nửa người đã nát bét, máu tươi không ngừng nhỏ giọt từ vết thương xuống.
Máu của Chuẩn tiên đế rơi xuống, chảy thành một dòng.
Một người bị thương nhẹ nhất thì vùng giữa ngực và bụng cũng có một vết thương khủng khiếp, thậm chí ngay cả trái tim cũng bị mất một mảnh.
Phù!
Mấy người đi tới, vị Chuẩn tiên đế chỉ còn lại nửa người bỗng loạng choạng, ngã xuống đất bắt đầu ho ra máu.
"Chu Ngọc, ngươi sao vậy?" Tiên Đế cầm đầu giật mình, vội vàng đưa tay vào trong ngực tìm đan dược.
Nhưng tìm mãi cũng chỉ thấy hai cái lọ rỗng.
Đan dược của hắn đã dùng hết sạch rồi!
May thay một vị Tiên Đế khác thấy vậy liền lập tức lấy từ trong ngực ra hai viên đan dược, đưa cho vị Chuẩn tiên đế tên Chu Ngọc kia.
Nhưng Chu Ngọc ngẩng đầu nhìn một chút rồi lắc đầu nói: "Đan dược này đừng lãng phí cho ta! Ta đã bị thương đến bản nguyên sinh mệnh rồi, cho dù là đế đan thì chắc cũng không cứu được ta!"
Nghe vậy, mặt của mấy người đều lộ vẻ bi thương.
Chu Ngọc trước mắt là chiến hữu đã cùng họ kề vai chiến đấu không biết bao nhiêu năm, hôm nay lại phải chết ở chỗ này!
Và chuyện này trong những năm gần đây, bọn họ đã không biết gặp bao nhiêu lần.
Chu Ngọc ho ra mấy ngụm máu rồi ngửa người nằm xuống đất, bỗng lộ ra vẻ thẫn thờ, nói: "Đáng tiếc quá, trước khi chết cũng không thể quay về nhìn Cửu Vực lần nữa..."
Nói rồi, hắn đột ngột quay đầu, nhìn về vị Tiên Đế cầm đầu nói: "Hàn Thiên Tiên Đế, ngươi nói xem... Chúng ta có thể bảo vệ được Cửu Vực thật không?"
Nghe câu hỏi này, Hàn Thiên Tiên Đế theo bản năng muốn nói vài câu xã giao để an ủi đối phương.
Nhưng môi hắn mấp máy mấy lần, vẫn không tài nào thuyết phục chính mình nói cho đối phương rằng, sự hi sinh của hắn là có ích.
Dù sao thì tình hình trước mắt, ai nấy đều thấy rõ rồi!
Bọn họ không còn cách nào ngăn cản được kẻ địch xâm lăng Cửu Vực nữa.
Thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của hắn, Chu Ngọc nở nụ cười khổ, nói: "Thì ra là vậy, ta hiểu rồi..."
Trong chốc lát bầu không khí trong sân bỗng trở nên im ắng.
Nhưng đúng lúc này...
Ông!
Trên người một người trong bảy người bỗng sáng lên một đạo tiên quang.
"Hửm?" Hàn Thiên Tiên Đế quay đầu nhìn lại, nhỏ giọng hỏi: "Thiên Vân, sao vậy?"
Nếu người Cửu Thiên Huyền Trận đại hội ở đây nhất định sẽ nhận ra thân phận của người này.
Người này chính là Thiên Vân Tổ Sư.
Thiên Vân Tổ Sư nghe vậy liền cúi đầu nhìn xuống, kinh ngạc nói: "Đây là... Có người thông qua ấn ký ta để lại ở Cửu Vực mà đang tìm ta?"
"Cái gì? Ấn ký để lại ở Cửu Vực?" Nghe vậy Hàn Thiên Tiên Đế lập tức sửng sốt.
"Cửu Vực cách nơi này rất xa, người bình thường căn bản không thể nào tìm đến được đây! Đối phương có thể từ Cửu Vực tìm tới, xem ra tu vi Hồn Đạo của người này không tầm thường, chẳng lẽ cũng đạt đến cấp Chuẩn tiên đế rồi!" Hàn Thiên Tiên Đế kinh ngạc nói.
"Hồn lực cấp Chuẩn tiên đế? Trong Cửu Vực lại có hậu bối khó lường đến thế? Người này là ai?" Một Tiên Đế khác cũng giật mình.
"Thiên Vân, người này là ai?" Hàn Thiên Tiên Đế hỏi.
Thiên Vân Tổ Sư ngập ngừng một chút, nói: "Ta cũng không biết, trong trí nhớ của ta Cửu Vực hình như không có nhân vật này mới phải..."
Một Tiên Đế bị gãy một cánh tay, cau mày nói: "Mặc kệ hắn là ai, ngươi dẫn hồn lực của hắn tới, hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao?"
Thiên Vân Tổ Sư nghe vậy cũng gật đầu, nói: "Được, vậy ta sẽ dẫn hắn tới!"
Vừa nói, tay hắn vừa kết ấn.
Ông!
Trong chốc lát tiên quang trên người hắn bùng nổ.
Cùng lúc đó, ở trong từ đường tổ sư.
"Hửm? Tìm thấy rồi!" La Thiên vui mừng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận