Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 376: Thiên Long đại hội

Chương 376: Thiên Long đại hội
La Thiên và Băng sững sờ, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy sau lưng, đứng một lão già lạ mặt, đang tò mò nhìn chằm chằm hai người.
"Có việc?" La Thiên nhìn lão, nhíu mày hỏi.
Lão già nhếch miệng cười, nói: "Hai vị, hẳn là lần đầu tiên đến Vân Tiêu thành của chúng ta đúng không?"
"Sao ngươi biết?" La Thiên nhìn lão già, thấy hiếu kỳ.
Lão già nói: "Rất đơn giản, ta thấy trên người hai vị, cũng không có tiêu chí của chiến trường Thiên Thú!"
"Chiến trường Thiên Thú? Đó là cái gì?" La Thiên quay đầu, nhìn Băng.
Thấy nàng cũng đang ngơ ngác.
Còn lão già thì vừa cười vừa nói: "Hai vị quả nhiên là mới đến! Ta liền giới thiệu sơ qua cho hai vị một chút! Cái chiến trường Thiên Thú này, có thể nói là thứ nổi danh nhất của Vân Tiêu thành chúng ta! Trong toàn bộ Nguyệt Luân Quốc... Không đúng, cho dù là toàn bộ Trung Châu, cũng là đấu thú trường bậc nhất!"
"Đấu thú trường?" Băng nghe vậy, trong mắt thoáng hiện lên một tia chán ghét.
Mà lão già, tựa hồ không nhận ra được tâm tình của nàng, vẫn tiếp tục nói: "Không sai! Yêu thú bên trong chiến trường Thiên Thú, đều là yêu thú được tuyển chọn qua từng lớp!"
"Nhất là tháng này, công tử ngài đến thật đúng lúc! Ngài không biết đấy thôi, tháng này chính là lúc náo nhiệt nhất trong năm của chiến trường Thiên Thú!"
La Thiên nhìn lão hỏi: "Náo nhiệt nhất như thế nào?"
Lão già thần bí nói: "Chủ nhân chiến trường Thiên Thú, ở trong một bí cảnh, tìm được một kiện chí bảo Long Tộc trong truyền thuyết! Nghe nói ngày đó vật ấy xuất thế, đã gây ra Lôi Kiếp suốt ba ngày! Mãi đến cuối cùng một vị cường giả Tiên Nhân cảnh ra tay, che giấu khí tức bảo vật, mới khiến cho thiên kiếp tiêu tan!"
La Thiên nghe vậy, có chút kinh ngạc, nói: "Lại có chuyện như vậy?"
"Đó là đương nhiên!" Lão già cười nói.
"Sau đó thì sao?" Băng nghe thấy chí bảo Long Tộc, cũng thu hồi vẻ ghét bỏ, lên tiếng hỏi.
"Sau đó á, chủ nhân chiến trường Thiên Thú liền quyết định dùng chí bảo Long Tộc này làm phần thưởng! Ở chiến trường Thiên Thú, mở ra một cuộc thiên Long đại hội! Mời các Ngự Thú Sư thiên hạ, đến so tài! Người thắng cuối cùng có thể mang đi chí bảo Long Tộc kia!" Lão già nói.
"Thiên Long đại hội?" La Thiên nghe được cái tên này, không khỏi nghiêng đầu nhìn thoáng qua tiểu gia hỏa đang ngủ say trên vai mình.
Gia hỏa này còn đang ngủ, vậy mà có người dùng tên của nó mở đại hội?
Mà lão già vẫn thao thao bất tuyệt: "Để tranh đoạt bảo vật kia, vô số cường giả từ Trung Châu đến Nam Vực đều đến tham dự! Theo ta thấy mấy ngày nay, trong thành liền đã thấy mấy đầu Thần Thú rồi!"
"Thần Thú? Thần Thú gì?" Băng hỏi.
"Trong đó một con, là Thần Thú Tiên Nhân cảnh của Kỳ Lân tộc Nam Vực, Hỏa Kỳ Lân! Hôm đó Hỏa Kỳ Lân kia hiện thân, thiếu chút nữa phá hủy nửa Vân Tiêu thành! May mà có cường giả ra tay bảo vệ thành trì, mới không để Vân Tiêu thành bị hủy diệt!"
"Nhưng mà khí tức của Thần Thú kia, tuyệt đối là thứ đáng sợ nhất mà ta từng thấy trong đời!"
"Ngoài ra, ở Tây Vực, cũng có một cường giả cấp quái vật xuất hiện! Đó là một con Huyền Băng Điểu! Hôm đó nó xuất hiện, thiếu chút nữa đánh nhau với Hỏa Kỳ Lân! Cũng nhờ Tiên Nhân ra tay, mới tách được hai tên kia!"
"Ngoài ra, những tông môn thần bí ẩn thế kia cũng mang theo một vài Thần Thú tới, nhưng bọn họ luôn lén la lén lút nên ta không biết rõ là cái gì! Nhưng chắc chắn là không yếu hơn hai tên kia đâu!"
"Quan trọng nhất là, có tin đồn nói rằng thậm chí cường giả Long Tộc cũng tới! Có lẽ là muốn nhân cơ hội, đoạt lại chí bảo của tộc mình!"
Nghe đến đây, La Thiên sững sờ, nói: "Cường giả Long Tộc? Bây giờ còn có cường giả Long Tộc sao?"
Lão già gật gật đầu, nói: "Đương nhiên! Long Tộc suy tàn chứ không phải diệt vong! Những năm nay, sở dĩ không thấy người của tộc đó xuất hiện, chủ yếu là họ ẩn cư, không muốn bị người ngoài quấy rầy!"
"Nhưng lần này chí bảo Long Tộc xuất hiện, đã khiến bọn họ không thể không ra tay! Thiên Long đại hội lần này, có lẽ có thể thấy bọn họ ra tay! Nhưng mà, cho ta nói thẳng, thời đại Long Tộc cuối cùng cũng đã qua rồi!"
"Thiên phú của họ dù cao, nhưng tài nguyên tu luyện lại không đủ! Nếu đối đầu với các Thần Thú khác, có lẽ sẽ thất thế…"
Lão già cảm thán đến đây, lúc này mới nhớ ra mình còn có chính sự, vội vàng nói: "Công tử, hội thịnh sự có một không hai này, tuyệt đối không thể bỏ qua!"
"Chỉ là, tư cách xem cuộc chiến của chiến trường Thiên Thú quá hiếm! Mấy tháng trước đã bán hết rồi!"
"Tiểu lão nhân vận may tốt, có được hai vé, nhưng gần đây, nội tử sinh bệnh, rất cần tiền chữa trị, nên ta muốn bán hai vé này, để kiếm ít tiền chữa bệnh cho nội tử…"
Nói đến đây, mắt lão già không khỏi ứa nước.
"Ra vậy... Ngươi muốn bán bao nhiêu tiền?" Băng nghe đến đây, đồng tình nổi lên.
Lão già thở dài, nói: "Vốn dĩ, hai vé này của ta là mua 10 vạn Hạ Phẩm Linh Thạch! Nhưng bây giờ, ta thực sự cần tiền gấp, lại cảm thấy có duyên với hai vị, nên... 5 vạn Hạ Phẩm Linh Thạch một vé, bán cho hai vị thế nào?"
Nói xong, trên mặt ông ta lộ ra vẻ không muốn.
Băng nghe vậy thì chau mày.
Còn lão già thấy thế, vội sửa lời: "Nếu ngài chê đắt, thì tiểu lão nhân ta nhường một bước, 4 vạn một vé! Ta thật sự không thể hạ giá hơn được nữa, nội tử bị bệnh, ít nhất cũng cần 8 vạn Hạ Phẩm Linh Thạch mới có thể chữa khỏi! Nếu không thì…"
Nói xong, ông ta nức nở khóc.
Băng thấy vậy liền nói: "Lão nhân gia ngài hiểu lầm rồi, ta không có ý trả giá! Ý ta là, hay là chúng ta mua giá gốc 10 vạn một vé đi, La Thiên ngươi thấy sao?"
La Thiên nghe vậy, vừa định nói.
Nhưng đúng lúc này…
"Lão già thối tha kia, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi! Ngươi lừa tiền của bà cô này, mau trả lại cho ta!" Giọng một cô gái từ đằng xa vang lên.
"Ân? Đúng là cái thứ âm hồn bất tán! Hai vị, cáo từ!" Lão già nghe được tiếng nói, sắc mặt thay đổi, nhanh như chớp đã chạy mất, bỏ lại La Thiên và Băng đang ngơ ngác tại chỗ.
Và đúng lúc này…
"Lão thất phu!" Giọng cô gái từ xa đến gần, rất nhanh đuổi tới nơi, thấy lão già chạy mất thì tức đến thở phì phò.
Nhưng khi quay đầu nhìn, nữ tử thấy La Thiên thì lại lập tức vui vẻ nói: "La Thiên? Ngươi ở đây à?"
La Thiên sững sờ, lúc này mới chú ý cô thiếu nữ trước mắt, hóa ra là người quen!
"Hoàng Oanh Nhi? Sao ngươi cũng đến đây?" La Thiên kinh ngạc nói.
Nữ tử trước mắt, đúng là Thần Thể của Thiểm Điện Thần Thành Bắc Vực, Hoàng Oanh Nhi.
Từ khi từ biệt ở Thần Thành Bắc Vực, vậy mà không ngờ lại gặp nàng ở Trung Châu.
Hoàng Oanh Nhi lau mồ hôi trên trán, nói: "Ta? Ta là phụng mệnh gia tộc đến tham gia Thiên Long đại hội này! Nhưng không ngờ vừa vào thành đã bị người ta lừa rồi!"
Nói đến câu cuối, nàng lại không nhịn được nghiến răng nghiến lợi.
"Bị người ta lừa? Là sao?" La Thiên hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận