Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1575 sụp đổ Tiên Đế

Chương 1575: Sự sụp đổ của Tiên Đế
Nghe đối phương khen ngợi, La Thiên ngượng ngùng cười nói: “Ngài quá lời, ta cũng chỉ là hiểu luật chơi thôi!” Vị Tiên Đế kia thấy La Thiên khiêm tốn như vậy, càng thêm cảm thấy thuận mắt.
“Tuổi còn trẻ, tài năng lớn như vậy, lại có tâm tính này, quả không sai! Chỉ có người như ngươi mới xứng với đồ của ta!” Hắn vừa nói vừa phẩy tay.
Ông!
Một đạo Tiên Quang lóe lên, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trước mặt La Thiên.
“Người trẻ tuổi, bảo vật ta lưu ở đây đều trong nhẫn không gian này, trong đó có vài món ta rất quý trọng, bây giờ đều tặng cho ngươi!” Vị Tiên Đế kia nói, Tiên Quang nâng nhẫn không gian đến trước mặt La Thiên.
La Thiên thấy vậy vội đưa tay nhận lấy.
Cùng lúc đó, đám người bên ngoài bàn cờ đều ném ánh mắt ngưỡng mộ về phía La Thiên.
“Thật không ngờ, ván cờ thiên địa lại bị La Thiên đại nhân phá giải!”
“La Thiên đại nhân, có được đồ vật của Tiên Đế thời cổ, thu hoạch này thật đáng!”
“Đúng vậy, thiên cổ đế mộ cơ duyên cực lớn, đã mất một cơ hội rồi!” Mọi người nhao nhao cảm khái nói.
Một bên, La Thiên sau khi nhận nhẫn không gian, lập tức bắt đầu thăm dò bảo vật bên trong.
Cùng lúc đó, vị Tiên Đế kia nhìn bàn cờ trống trơn lại lộ vẻ thổn thức.
“Rất tốt! Năm đó ta trên Kỳ Đạo muốn tìm một trận thua mà không được! Không ngờ nhiều năm sau lại được như ý!”
“Chỉ tiếc là không thể đích thân đến đây, tận mắt xem trận đại chiến Kỳ Đạo này!” Nói đến đây, hắn có vẻ tiếc nuối.
“Nhưng cũng không sao! Sau này xem lại cũng như nhau! Ta sẽ xem lại xem, mình đã thua như thế nào!” Hắn nói đến đây, một tay kết ấn.
Ông!
Trong chốc lát, trên bàn cờ lại khôi phục quân cờ như trước, hình thành thế đối đầu.
Ánh mắt vị Tiên Đế nhìn về phía vị trí La Thiên, lập tức khẽ giật mình.
“Vị trí phàm nhân? Vị trí này vậy mà lại đi đến cuối cùng?” Mặt hắn tràn đầy khó hiểu, liền chuẩn bị xem tiếp.
Sau đó, hắn thấy La Thiên đi một bước.
Bước này vừa đi, lông mày Tiên Đế lập tức cau lại thành một cục.
“Bước đầu tiên đi quân này? Vì sao chứ? Không phải uổng phí một nước sao? Thời của ta, chỉ có người hoàn toàn không biết gì mới đi trước quân này......” Tiên Đế này cảm thán.
“Nhưng mà, gia hỏa này có thể phá được ván cờ của ta, đánh bại ván cờ ta lưu lại, chứng minh hắn không thể nào là người ngoài nghề!”
“Vậy tại sao lại thành ra như vậy? Chẳng lẽ hậu thế mọi người Kỳ Đạo lại nghĩ ra hạ pháp đặc biệt nào sao? Ừm...... xem lại đã!” Hắn nghĩ tới đây liền tiếp tục xem tiếp.
Sau đó, liền thấy một người bị đánh bay khỏi bàn cờ, sau đó theo sát đó đám người điên cuồng đổi quân.
Lông mày vị Tiên Đế này càng nhíu càng chặt.
“Đổi quân? Lúc lấy yếu chống mạnh thì xem như là một thủ đoạn! Nhưng muốn dựa vào chiêu này mà thắng, e là hơi khó!”
“Hơn nữa, nhìn bọn gia hỏa này đổi quân, chỉ để bảo đảm một quân phàm nhân...... Xem kiểu gì cũng không phải muốn thắng!”
“Rốt cuộc hắn đã thắng kiểu gì?” Tiên Đế này càng xem càng mờ mịt, trong lúc nhất thời có chút hoài nghi bản thân.
Hắn phát hiện mình vậy mà bắt đầu không hiểu.
Chẳng lẽ mình quá kém cỏi sao?
Tiếp theo, thời gian trôi qua, mọi chuyện càng ngày càng quái dị.
Thấy quân cờ bên La Thiên ngày càng ít, cục diện hai bên hiển nhiên mất cân bằng.
Bên La Thiên chỉ còn ba quân cờ, bên mình thì vẫn còn rất nhiều.
Thấy đến đây, vị Tiên Đế này hoàn toàn bó tay rồi.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy? Cục diện này cũng thua được sao?” hắn kinh ngạc nói.
Theo sau, chính là quân cờ của mình bắt đầu công kích Ngưu Thiết Chùy.
Thấy đánh một đòn xuống, Ngưu Thiết Chùy toàn thân không hề gì, trong mắt vị Tiên Đế này hiện lên vẻ kinh ngạc.
Hắn không nhịn được nhìn thoáng qua Ngưu Thiết Chùy phía xa, lẩm bẩm: “Thủ đoạn tốt! Thực lực này, nếu như lúc ta ở Chuẩn Tiên Đế cảnh giới, đều không phải là đối thủ của nàng! Quả nhiên giang sơn đời nào cũng có nhân tài, Yêu tộc cũng có người như vậy!” Sau một màn, Long Y Thủy chọi cứng một kích kia khiến hắn càng thêm chấn kinh.
“Hả? Quân cờ kia một kích vậy mà không lay chuyển được nàng, ngược lại còn bị trận pháp kéo ra ngoài bàn cờ! Nha đầu này là người của Long tộc à? Với cảnh giới hiện tại, đoán chừng có thể tranh cao thấp với vài Tiên Đế yếu thế! Người hậu thế lại cường đại như vậy?”
“Yêu tộc, Long tộc, cùng lúc xuất hiện những cường giả nghịch thiên như vậy, không biết hậu thế Nhân tộc của ta như thế nào rồi!” Trong lòng hắn không khỏi có chút lo lắng.
Bất quá, nỗi lo này chợt qua, hắn lại dồn sự chú ý lên bàn cờ.
Giờ phút này, trên bàn cờ chỉ còn lại La Thiên mà thôi.
“Chỉ còn lại hắn một mình, hơn nữa còn là quân phàm nhân? Rốt cuộc hắn đã thắng bằng cách nào?” Vị Tiên Đế này bắt đầu tò mò.
Sau đó, thấy một quân cờ nhắm thẳng đến La Thiên mà giết tới.
Tiên Đế thấy vậy khóe miệng co rút.
“Đây không phải là kết thúc sao?” hắn tự lẩm bẩm.
Theo quy tắc, người thắng phải là mình chứ.
Thế nhưng tại sao...
Nhưng mà, rất nhanh nghi vấn của hắn đã có lời giải đáp.
Oanh!
Quân cờ kia sau khi va chạm với La Thiên thì vỡ tan.
“Cái gì?” Vị Tiên Đế này lập tức ngơ ngác.
Đến lúc này, hắn đã hiểu ra.
La Thiên không phải thắng mình nhờ tài đánh cờ, mà là nhờ Võ Đạo!
“Đáng ghét, dám đùa bỡn ta?” Nhất thời vị Tiên Đế này nổi giận.
“Không đúng, chờ chút! Mấy quân cờ khác không nói làm gì, nhưng viên đế cờ cuối cùng kia, uy lực dung hợp một kích mạnh nhất của ta! Không thể có ai chống đỡ nổi, hắn làm sao còn sống?” Thấy thế, Tiên Đế từ từ bình tĩnh lại, tiếp tục quan sát.
Những hình ảnh tiếp theo càng khiến hắn tức giận.
Thấy trên bàn cờ, La Thiên dùng Võ Đạo đánh vỡ quân cờ này đến quân cờ khác.
Cuối cùng, La Thiên đối mặt với quân đế cờ cuối cùng.
“Tốt, ta ngược lại muốn xem ngươi dùng thủ đoạn gì để đỡ được một kích cuối cùng của ta! Tạo Hóa Tiên Khí? Hay là vật gì khác, dù là cái gì, lát nữa ta cũng bắt ngươi phải trả giá đắt, cho ngươi biết, đùa giỡn Tiên Đế là cái giá gì!” Vị Tiên Đế kia nheo mắt, thầm độc địa nói.
Vào lúc này, quân đế cờ xuất chiêu, một chưởng đánh vào người La Thiên.
Nhưng quân đế cờ này, cũng như các quân cờ trước đó, không hề khác biệt, trực tiếp vỡ nát.
Ngược lại La Thiên đối diện, thân thể không hề lay động.
“Cái gì?” Thấy vậy vị Tiên Đế lập tức sững sờ.
Một kích toàn lực của mình, vậy mà còn không khiến La Thiên rung chuyển được?
Trên đời này lại có người nghịch thiên như vậy?
Chẳng lẽ nói, gia hỏa này còn mạnh hơn cả Thần Hoang chẳng lành?
Không đúng, gia hỏa này... không lẽ là Thượng Cổ chi thần sao?
Nhất thời vị Tiên Đế này nhìn La Thiên với ánh mắt đầy kiêng kị.
(Hôm nay một chương.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận