Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 342: Khảo thí cường độ

Chương 342: Thử sức độ cứng
Lạc Nam nhìn ngón tay đã vặn vẹo biến dạng kia mà trong lòng chấn động.
Đây chính là thân thể Thiên Long mà, lại bị Nhân Nhất đá gãy xương?
Tương tự, La Thiên cũng có chút kinh ngạc.
“Thực lực của người này cũng quá kinh khủng! Bị ta đá một chân mà chỉ bị gãy xương thôi sao? Ta còn định một cước đá nát cả ngón tay kia đấy!” La Thiên thầm nghĩ, lòng cũng kinh hãi.
Đúng lúc này, Thủy Nguyệt Hi ở bên cạnh kêu lên: "La Thiên công tử, gia hỏa này không đơn giản, hắn là Thiên Long!"
La Thiên ngẩn người, lúc này mới chú ý tới Thủy Nguyệt Hi.
Hắn không biết đối phương đến đây từ khi nào, nhưng nghe được lời nhắc nhở của nàng, vẫn thản nhiên nói: “Thiên Long thì sao?”
Thủy Nguyệt Hi lo lắng nói: "Thực lực của Thiên Long quá mạnh, đó là cường giả Thượng Cổ! Chúng ta không thể địch lại được, nên nghĩ cách rời khỏi đây thôi!”
La Thiên lại lạnh lùng nói: "Muốn chạy thì ngươi chạy đi, hôm nay ta giết chết gia hỏa này!"
"Ngươi nói cái gì?"
Thủy Nguyệt Hi tưởng mình nghe lầm.
Giết chết Thiên Long? Đùa sao?
Lời này, ở Thiên Uyên giới ai dám nói ra?
Mà bên kia, Lạc Nam nghe vậy, cũng bật cười lạnh lùng nói: "La Thiên, ngươi đúng là buồn cười đến cực điểm! Giết chết ta, chỉ bằng ngươi?"
La Thiên thản nhiên nói: "Nói nhiều vô ích, đánh là xong!"
Ầm!
Hắn vừa dứt lời, mũi chân nhón một cái, bay thẳng về phía Lạc Nam rồi tung một quyền đấm tới.
Một quyền này không phải quyền pháp Thiên Đạo Chi Quyền, chỉ là dùng thuần túy sức mạnh cơ thể đánh ra một cú đấm.
Nhìn vào, thấy chất phác tự nhiên.
"Hừ! Được thôi, ngươi muốn tìm c·ái c·hết, ta toại nguyện cho ngươi!" Lạc Nam tức giận gầm lên một tiếng, đắc ý rung đùi, vuốt rồng cũng nắm lại thành nắm đấm, phản đấm về phía La Thiên.
"La Thiên!" Thủy Nguyệt Hi thấy vậy thì biến sắc, thất thanh kêu lên.
Theo nàng, lần này đọ quyền, La Thiên c·hết chắc.
Nhưng ai ngờ...
Ầm!
Một tiếng trầm đục vang lên, không trúng La Thiên mà hắn chỉ bị đẩy lùi vài chục trượng.
Nhưng Lạc Nam bên kia thì lại bị đánh bay ra xa mấy ngàn trượng.
Ầm!
Thân thể to lớn của hắn trực tiếp đập nát một ngọn núi, mới khó khăn lắm dừng lại được.
Đối đầu trực diện, La Thiên vậy mà thắng!
"Cái...?" Biểu hiện trên mặt Thủy Nguyệt Hi cứng đờ.
Giờ phút này nàng hoàn toàn mộng mị.
Tình huống gì vậy?
La Thiên vậy mà một quyền đánh bay Thiên Long?
Chẳng lẽ mình đang nằm mơ?
Đúng! Chắc chắn là đang mơ, nếu không sao có chuyện phi lý như vậy được?
Nghĩ vậy, nàng dùng hết sức lực cấu mạnh vào đùi mình.
"Á..."
Lần này, dùng sức quá mạnh, Thủy Nguyệt Hi đau đớn kêu lên thảm thiết.
"Hả? Ngươi sao vậy?"
La Thiên ở bên cạnh quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng.
“Không… không có gì!” Thủy Nguyệt Hi đỏ mặt nói.
Nàng không tiện nói mình đã làm gì nên đành thuận miệng cho qua.
Bất quá, giờ phút này trong lòng nàng, lại càng thêm rung động.
Vừa rồi đau đớn chứng tỏ, mình không hề mơ.
Mọi chuyện đều là thật.
La Thiên thật sự một quyền đánh bay Thiên Long!
Giờ phút này, ánh mắt nàng nhìn La Thiên đã hoàn toàn khác.
Quái vật!
Gã này tuyệt đối là quái vật!
Cùng lúc đó, La Thiên cúi đầu, nhìn nắm đấm của mình.
"Xem ra cơ thể của mình, đúng là lợi hại hơn so với Thiên Long một chút..."
Mà bên kia.
"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!" Lạc Nam từ trong đống đá vụn bay ra, vẻ mặt kinh ngạc.
Đối đầu cơ thể trực diện, vậy mà mình thua?
Mình bây giờ đang đoạt xác thân thể Thiên Long mà!
Thân thể Thiên Long phải là cơ thể mạnh nhất vạn cổ tới nay ở Thiên Uyên giới mới đúng chứ.
Sao lại thua được?
"Đáng ghét, trở lại!" Hắn không tin, tức giận gầm lên một tiếng, lại lần nữa xông về phía La Thiên.
Nhưng lần này, hắn không lựa chọn đối đầu trực diện, mà là xoay người, dùng cái đuôi khổng lồ quét ngang về phía La Thiên.
Thân thể Thiên Long vốn to lớn, một đuôi rồng quét tới như ngọn núi đè xuống La Thiên.
"La Thiên công tử..." Thủy Nguyệt Hi đứng bên nhìn mà kinh hãi.
Nhưng lúc này nàng đã có kinh nghiệm, nên không hét quá lớn.
Trái lại, La Thiên bên kia vẫn không hề né tránh.
"Tốt, sức mạnh đã kiểm tra xong, giờ thì thử năng lực chịu đựng đòn công kích xem sao!" Hắn thầm nghĩ trong lòng, cứ thế đứng bất động, mặc cho đối phương đánh.
Trong nháy mắt sau, cái đuôi rồng khổng lồ hung hăng đập vào người hắn.
Ầm!
Trong nháy mắt tiếp theo, thân ảnh La Thiên trực tiếp bị đánh xuống đất, tạo thành một đám mây hình nấm.
“Ha ha, ta đã nói! Ta đã nói mà, thân thể Thiên Long là vô địch, sao ta lại bại được? La Thiên, ngươi c·hết đi!” Đánh trúng một đòn, Lạc Nam cười lớn kêu lên.
“La Thiên!” Thủy Nguyệt Hi lại càng kinh hãi kêu lên một tiếng.
Nàng không hiểu, tại sao vừa rồi La Thiên lại không né tránh, mà cứ để đối phương tùy ý công kích?
Dựa vào thân pháp của La Thiên, đáng lẽ phải có cơ hội tránh né được chứ!
Nhưng đúng lúc này...
Tí tách tí tách...
Từng giọt máu rơi từ không trung xuống.
"Hả? Máu? Là do thằng nhãi kia bị ta đập nát chảy ra sao?" Lạc Nam lẩm bẩm tự nói.
Nhưng Thủy Nguyệt Hi ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bộ long khu to lớn của Lạc Nam, liền trợn tròn mắt.
“Ngươi… cái đuôi của ngươi!” Nàng kinh ngạc thốt lên.
“Đuôi ta làm sao?” Lạc Nam nhíu mày hỏi.
Nhưng ngay sau đó, hắn bỗng cảm thấy nơi đuôi truyền đến một cơn đau nhức dữ dội.
“Hả? Chuyện gì vậy?” Lúc này hắn mới khó khăn quay đầu nhìn.
Với thân thể Thiên Long này của hắn, nhìn cái đuôi hơi khó.
Nhưng khi tìm được góc nhìn và thấy rõ đuôi mình, hắn lần nữa kinh hãi.
Chỉ thấy một khối long lân trên đuôi của hắn đã bị đập nát.
Nơi đuôi rồng thịt da, cũng xuất hiện một cái lỗ hổng.
Cảm giác ấy giống như có bàn tay vỗ mạnh vào một cái đinh vậy, để lại vết thương.
Còn cái đinh kia là ai?
Đương nhiên là La Thiên rồi.
“Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì thế này?” Lạc Nam hoảng loạn nói.
Ngay lúc này...
Ầm!
Nơi La Thiên rơi xuống, mặt đất trực tiếp bị hất tung lên.
Sau đó, La Thiên quần áo tả tơi từ từ bay ra.
“Ngươi còn s·ố·ng?” Thấy La Thiên, trong mắt Lạc Nam lần đầu lộ vẻ k·i·n·h h·ãi.
“La Thiên công tử, ngươi không sao chứ?” Thấy bộ dạng La Thiên có chút chật vật, Thủy Nguyệt Hi không khỏi lo lắng.
“À, không sao!” La Thiên tùy ý đáp một câu, rồi chau mày nhìn mình.
“Ừm, cuộc khảo nghiệm này quả thực không tồi! Ít nhất cũng có hai kết luận!”
“Thứ nhất, độ cứng cơ thể của ta, quả thực hơn hắn nhiều! Vừa rồi một kích của hắn, cơ bản không làm ta bị thương… Nhưng lại có thể đánh ta bay đi. Xem ra sau này, không thể tùy tiện đứng tại chỗ cho người ta đánh!”
“Thứ hai... Bộ đồ này cũng không bền chắc, xem ra sau này, phải tìm bộ quần áo nào đánh không hỏng mới được!”
La Thiên âm thầm tính toán.
Nghĩ xong những điều này, hắn mới từ từ ngẩng đầu, nhìn Lạc Nam.
Vèo!
Lần này, ngay khi La Thiên ngẩng đầu, Lạc Nam lập tức lùi nhanh về phía sau cả ngàn trượng.
“Ngươi... ngươi muốn làm gì?” Lạc Nam bối rối nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận