Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1181 lần nữa mời

Chương 1181: Lại một lần mời
Theo đạo thanh âm này vang lên, trong sân lại lần nữa xôn xao.
“Cái này… Cái này là Lục Giai tiên đan sư?”
“Mà lại, còn luyện chế được Lục Giai vô thượng tiên đan?”
“Cái này… Lục Giai vô thượng tiên đan thì giá trị của nó còn lớn hơn cả thất giai tiên đan!”
Trong lúc nhất thời, đám người lại đổ dồn ánh mắt về phía Trần Nam Cung.
Mà Trần Nam Cung lúc này, sắc mặt khó coi đến cực điểm.
Hắn tuyệt đối không ngờ tới, sự tình vậy mà lại phát triển đến nước này.
Chính mình vừa mới trở thành trẻ tuổi nhất thất giai tiên đan sư mà thôi.
Vinh dự này, ở trước mặt đối phương, vậy mà chẳng là gì cả?
Ở một bên, Linh Triều Diệt sắc mặt khó coi nhìn La Thiên, bờ môi mấp máy nửa ngày, mới mở miệng nói: “Ngươi… Ngươi là Lục Giai tiên đan sư?”
La Thiên liếc hắn một cái, nói: “Ta đề nghị, ngươi cứ nghe hết đã rồi nói.”
Linh Triều Diệt ngẩn ra một chút, gần như theo bản năng bóp vỡ ngọc phù truyền tin.
Ông!
Theo ngọc phù phát sáng, vẫn là thanh âm kia truyền đến.
“Ngọa Tào! Tông chủ, không đúng! Không đúng! Cái này La Thiên, thông qua được thất giai tiên đan sư khảo hạch! Mà lại... Hay là thất giai vô thượng tiên đan!” Thanh âm trong ngọc phù truyền tin đã run rẩy.
Có thể tưởng tượng được, người đối diện đang nói chuyện kích động đến mức nào.
Mà đám người trong sân, lúc này lại im phăng phắc.
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn La Thiên.
Thất giai tiên đan sư?
Gã này là thất giai tiên đan sư?
Mà lại, còn luyện chế được vô thượng tiên đan, thông qua khảo hạch?
Loại người này, thật sự tồn tại sao?
Nhưng mà lần này, Linh Triều Diệt lại không nói gì, hắn trực tiếp phát tiếp đoạn lưu âm sau.
“Tông... Tông chủ! Cái này La Thiên… Hắn thông qua được bát giai tiên đan sư khảo hạch! Mà lại... Hay là luyện chế được vô thượng tiên đan!” Câu nói này vẫn rõ ràng truyền vào tai tất cả mọi người trong sân.
Nếu như lúc trước đám người còn đang kinh ngạc thì bây giờ có thể nói là choáng váng hết cả rồi.
La Thiên thông qua được bát giai tiên đan sư khảo hạch?
Đây là khái niệm gì?
Phải biết, toàn bộ Thiên Đỉnh Vực, số lượng cửu giai tiên đan sư cũng không có bao nhiêu.
Bản thân bát giai tiên đan sư đã là một sự tồn tại vô cùng trân quý.
Thậm chí có thể khai tông lập phái.
Ngay cả tại tam đại thánh địa Đan Đạo của bọn họ, một bát giai tiên đan sư cũng có thể trở thành trưởng lão có thực quyền.
Vậy mà La Thiên trước mắt lại là một bát giai tiên đan sư.
Hơn nữa, còn luyện chế được một viên vô thượng tiên đan!
Ý nghĩa trong đó, tất cả mọi người đều hiểu.
Sau một khoảng thời gian ngắn im lặng, Li Xuyên Cương của Thái Thượng phủ là người phản ứng lại nhanh nhất.
Chỉ thấy hắn lập tức tiến lên một bước, chắp tay với La Thiên, nói: “La Thiên Đạo hữu, tại hạ Li Xuyên Cương của Thái Thượng phủ, muốn mời đạo hữu nhập Thái Thượng phủ ta, làm phó phủ chủ! Tất cả tài nguyên của Thái Thượng phủ ta đều do đạo hữu sử dụng!”
Đám người giật mình nghe thấy vậy, tất cả đều quay đầu nhìn về phía Li Xuyên Cương.
Gã này không hề còn có ý định thu nhận đồ đệ mà lại thay đổi cách xưng hô thành đạo hữu.
Điều mấu chốt hơn cả là hắn lại trực tiếp để La Thiên làm phó phủ chủ!
Sự thay đổi này, thật quá lớn.
Bên cạnh, Viêm Thần nghe vậy, cũng biến sắc mặt.
Hắn quay đầu trừng mắt Li Xuyên Cương, trong lòng thầm mắng mình, tại sao phản ứng của mình lại không nhanh hơn một chút?
Lúc này, thế mà lại chậm chân hơn!
Nghĩ đến đây, hắn cũng lập tức chắp tay, nói: “La Thiên đạo hữu, tại hạ là điện chủ Viêm Thần của Hỏa Linh điện, nguyện mời đạo hữu trở thành phó điện chủ của Hỏa Linh điện!”
Đám người xung quanh lại xôn xao một lần nữa.
Không chỉ Thái Thượng phủ như vậy.
Ngay cả Hỏa Linh điện cũng như thế.
Có thể thấy được họ coi trọng La Thiên như thế nào.
Ở một bên khác, sắc mặt của Linh Triều Diệt biến đổi một hồi, sau đó nở một nụ cười tươi đối với La Thiên: “Không ngờ La Thiên đạo hữu lại tài giỏi như vậy! Thật sự là tại hạ mắt vụng về! Tại hạ Linh Triều Diệt, tông chủ của Ngũ Linh Thánh Tông, cũng muốn mời La Thiên đạo hữu trở thành phó tông chủ của Ngũ Linh Thánh Tông ta!”
Lời vừa nói ra, ánh mắt của Viêm Thần và Li Xuyên Cương đều không mấy thiện cảm nhìn sang.
Li Xuyên Cương còn cười lạnh nói: “Hả? Linh tông chủ, bây giờ liền thay đổi giọng rồi sao? Lúc trước, chẳng phải ngươi đã lên mặt giáo huấn La Thiên đạo hữu đó sao?”
Viêm Thần cũng phụ họa theo: “Đúng vậy, không phải ngươi nói, coi như không nghe thấy lời của La Thiên đạo hữu sao?”
Linh Triều Diệt mặt không đổi sắc, nói: “Hả? Chuyện xảy ra khi nào vậy? Ta sao không nhớ rõ?”
“Ngươi…” Viêm Thần tức giận đến lông mày dựng ngược, nhất thời không biết nên nói gì.
Vào lúc này, có người nhìn thấy Trần Nam Cung đứng không xa bên cạnh Linh Triều Diệt, nhịn không được mà nói: “Ha ha, Trần Nam Cung này, trước đó còn khoe khoang mình là thiên tài tiên đan sư gì đó, giờ xem ra, cũng chỉ đến thế mà thôi!”
“Đúng đấy, gã này còn muốn so tài luyện đan với La Thiên, đây không phải là tự rước nhục hay sao?”
Nghe đám người nhao nhao chế nhạo, sắc mặt Trần Nam Cung trở nên vô cùng khó coi.
Lúc này hắn cảm thấy cả đất trời dường như đang quay cuồng.
“Không thể nào, không đúng! Không nên như vậy! Hôm nay đáng ra phải là ngày ta nổi danh khắp thiên hạ mới đúng, cứ thế này thì ta chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?”
Trần Nam Cung quan tâm đến danh tiếng nhất, nghĩ đến việc thiên hạ Đỉnh Vực, thậm chí toàn bộ chín vực đều sẽ chế giễu việc hắn hôm nay không biết lượng sức mình, hắn gần như muốn phát điên.
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy mình cần phải làm gì đó.
Vì vậy, sau khi hít sâu một hơi, Trần Nam Cung ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn La Thiên, nói: “La Thiên, có lẽ bây giờ ngươi mạnh hơn ta! Nhưng mà, ta vẫn là thất giai tiên đan sư trẻ tuổi nhất! Điều này không thể thay đổi! Dù sao thì năm nay ta còn chưa đến bảy trăm tuổi, coi như thực lực ngươi mạnh hơn nữa cũng không thể nào quay ngược thời gian trở về thời điểm bảy trăm tuổi để trở thành thất giai tiên đan sư đi?”
Rõ ràng, hắn cho rằng La Thiên có được khả năng luyện đan cao như thế chắc chắn là một lão yêu quái ẩn thế, khổ tu nhiều năm, hôm nay mới xuất thế.
Mình bại dưới tay một lão quái vật như vậy thì cho dù có nói ra cũng không mất mặt.
Nhưng đúng vào lúc này, Linh Triều Diệt bên kia lại lỡ tay làm trượt ngọc phù truyền tin, thanh âm kia lại truyền ra lần nữa.
“Ngọa tào! Tông chủ, ta đã điều tra tư liệu của La Thiên... Hắn... Hắn vậy mà còn chưa đến 20 tuổi?”
Âm thanh này, rõ ràng truyền vào tai tất cả mọi người.
Trong lúc nhất thời, mọi người lại lần nữa ngây người.
Mình đã nghe thấy gì vậy?
Chưa đến 20 tuổi?
Đây là đang đùa giỡn hay sao?
Phải biết, luyện đan so với tu võ còn khó hơn nhiều.
Trước khi luyện đan cần phải đề cao hồn lực trước.
Còn phải đọc các loại điển tịch phức tạp.
Mỗi một việc đều vô cùng tốn thời gian.
Trong trăm tuổi, có thể hiểu sơ qua về nó đã không dễ dàng rồi.
Còn về hai mươi tuổi, chắc là ngay cả học đồ cũng không tính đến?
Thế mà La Thiên này lại chưa đến hai mươi tuổi mà đã trở thành bát giai tiên đan sư?
Gã này là người thật sao?
Giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trần Nam Cung đứng tại chỗ, bỗng nhiên cười phá lên.
“Ha ha, ta hiểu rồi! Ta tất cả đều đã hiểu!” hắn vừa cười điên cuồng vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận