Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 702: Trạng thái mạnh nhất

Chương 702: Trạng thái mạnh nhất
Cái bóng mờ kia vừa xuất hiện, trên chín tầng trời đã có Lôi Quang chớp giật.
Tựa hồ, nó đang kháng cự một sinh linh không nên tồn tại nào đó xuất hiện.
Nhưng, bóng hình đó vẫn dần ngưng tụ theo thời gian trôi qua, còn lôi quang trên chín tầng trời, vẫn luôn không dám giáng xuống.
“Đây… Khí tức thật mạnh!” Lý Ma Hoàng nhìn cảnh này, trong lòng kinh hãi.
Dù là đối diện với Vô Sinh, hắn cũng chưa từng cảm nhận áp lực như vậy!
Trong nháy mắt, hắn có chút lo lắng nhìn về phía La Thiên.
Đối thủ quá mạnh, lần này La Thiên còn đối phó được không?
Bên kia, sau khi bóng mờ kia ổn định, sắc mặt Lạc Nam cũng cứng đờ.
Một lát sau, hắn cuồng cười lên, nói: “Đây… Thật cho ta một bất ngờ a! Lực lượng này, không ngờ lại cường đại đến thế! Thì ra, đây là điều Giáo Chủ luôn truy tìm, vạn hồn quy nhất sao? Tốt lắm! Tốt lắm!”
Nói xong, hắn nhìn La Thiên, trên mặt lộ ra nụ cười.
“La Thiên, lực lượng của ta bây giờ, mạnh đến chính ta còn sợ! Đây đều là nhờ ngươi ban tặng, nếu không phải ngươi, ta có lẽ đã không có được lực lượng khủng khiếp như vậy!” Lạc Nam vừa cười vừa nói.
Còn La Thiên thì hơi nhíu mày, nói: “Lực lượng này… Rất mạnh?”
Nụ cười trên mặt Lạc Nam cứng lại, rồi khinh thường nói: “Giờ này khắc này, không cần phải đấu khẩu vô vị nữa! La Thiên, ta hiểu rõ ngươi lắm, ta biết rõ giới hạn lực lượng của ngươi!”
“Để báo thù ngươi, những ngày qua, tất cả tâm tư của ta đều đặt lên người ngươi! Từ khi ngươi đánh bại thân thể Thiên Long, đến khi đánh tan Ma Hoàng, ta đều hiểu rõ tường tận!”
“Lực lượng của ta bây giờ, đã vượt qua cực hạn của ngươi!”
Hắn nói xong, trên mặt lộ ra vẻ chắc thắng.
La Thiên nghe vậy, cau mày nói: “Đó đều là chuyện lúc trước rồi, hiện tại ta đã mạnh hơn.”
Lạc Nam hừ lạnh: “Mạnh hơn? Ngắn ngủi vậy, ngươi có thể mạnh thêm được bao nhiêu?”
La Thiên thản nhiên: “Lúc đó, ta chỉ là Ngự Không cảnh mà thôi! Còn bây giờ hoàn toàn khác, ta đã là Quy Khư cảnh!”
Lạc Nam: …
Lý Ma Hoàng: …
Hồn Sứ trốn trong bóng tối: …
Một lát sau, Lạc Nam phẫn nộ hét lớn: “La Thiên, ngươi tưởng trêu ngươi ta hay sao? Ngươi lúc đó là Ngự Không cảnh? Nhà ai Ngự Không cảnh mạnh đến vậy? Ngươi xem ta là thằng ngốc à?”
La Thiên có chút bất đắc dĩ.
Chính ngươi nói toàn lời thật đấy chứ!
Nhưng sao đối phương không tin nhỉ?
Lúc này, Lạc Nam cười lạnh: “La Thiên, ra tay đi! Không phải ngươi nói, ngươi cũng trở nên mạnh mẽ sao? Đến, đánh với ta, dùng lực lượng mạnh nhất của ngươi, giết ta thử xem! Ta lại muốn xem, ngươi có thể làm ta lay chuyển mảy may nào không!”
Nói xong, hắn khiêu khích nhìn La Thiên.
La Thiên nghe vậy, nhíu mày nói: “Lực lượng mạnh nhất của ta… Ngươi chắc chứ?”
Lạc Nam hừ: “Đương nhiên, nếu không thể chính diện đánh bại lực lượng mạnh nhất của ngươi, ta sẽ không thể chữa trị đạo tâm, nếu vậy, sớm muộn gì ta cũng bị lực lượng này cắn trả!”
La Thiên gật đầu: “Đã vậy, thì như ngươi mong muốn.”
Nói xong, hắn quay sang Lý Ma Hoàng: “Lý Ma Hoàng, ngươi trốn xa một chút đi, có thể chạy xa bao nhiêu thì chạy.”
“Hả? À… Được!” Ban đầu Lý Ma Hoàng cho rằng La Thiên muốn mình ngăn cản Lạc Nam, để mình tìm cơ hội chạy trốn.
Nhưng ngay sau đó, hắn loại bỏ ý nghĩ đó.
Dù sao, đây là La Thiên!
Vèo!
Trong nháy mắt, Lý Ma Hoàng toàn lực phi hành, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Mà Hồn Sứ trong bóng tối, vốn còn định xem cuộc chiến.
Nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn bỗng biến thành một màu đen kịt, khí tức toàn thân cũng đột ngột thay đổi.
Như bị một lực lượng nào đó điều khiển.
Oanh!
Trong nháy mắt, thân hình hắn cũng lùi lại nhanh chóng.
“Ừm?” Lạc Nam xoay mắt nhìn Hồn Sứ đang lùi nhanh, trong lòng có chút kinh ngạc.
Tên kia lui nhanh quá vậy!
Hắn có tốc độ nhanh như vậy sao?
Lúc này, La Thiên ra chiêu.
“Hỗn Độn Thể, khai mở!”
Oanh!
Ngay sau đó, La Thiên phóng thích Hỗn Độn Thể.
Phía sau lưng hắn, bỗng ngưng kết ra một bóng mờ ba đầu sáu tay.
Theo bóng mờ kia xuất hiện, vô số mảnh vụn trên đại địa cũng tung bay lên.
Một luồng uy áp khủng khiếp đến khó tả, bốc lên tận trời.
Hô!
Luồng uy áp khủng khiếp này, ép Lạc Nam lùi lại mấy bước.
Hắn kinh hãi nhìn La Thiên, trong mắt đầy sự hoảng sợ.
“Đây… Đây là lực lượng gì?”
Hắn chấn kinh rồi.
Trước đó một khắc, hắn vẫn còn cảm thấy nắm chắc phần thắng.
Tưởng mình đủ sức trấn áp La Thiên.
Nhưng bây giờ, hắn chợt phát hiện, khí tức trên người La Thiên, hoàn toàn áp đảo hắn.
Cùng một cường giả như vậy đối đầu trực diện, hắn chắc chắn không có nửa phần cơ hội thắng!
Nhưng, chuyện chưa kết thúc!
“Khí Hải dị tượng, khai mở!”
La Thiên chắp tay trước ngực, lên tiếng lần nữa.
Oanh!
Chỉ một thoáng, trên đỉnh đầu hắn, ngưng tụ ra một vùng sao trời biển rộng.
Lần này, khí tức La Thiên, lại tăng vọt.
Biên độ tăng vọt, còn kinh khủng hơn trước!
Còn bóng mờ ba đầu sáu tay phía sau La Thiên, vốn còn hơi không rõ ràng.
Nhưng khi sao trời biển rộng hiện ra, toàn bộ bóng mờ, bỗng trở nên vô cùng rõ nét!
Ầm ầm!
Ngay cả sáu món vũ khí vốn gần như không thấy rõ trong tay, lúc này cũng hiện ra đầy đủ hình dạng.
Mà khi sáu món vũ khí hư ảnh này ngưng thực, chúng lại bộc phát ra sáu luồng uy áp diệt thế.
Kết hợp cùng uy áp của La Thiên, tỏa ra sức mạnh vô cùng kinh khủng.
Lạc Nam nhìn cảnh tượng này, cả người ngây dại.
“Đây… Là lực lượng gì?” Cả người hắn, tinh thần suy sụp.
Nhưng sau một lát, hắn nghĩ đến điều gì đó, nghiến răng nói: “La Thiên, đừng tưởng rằng ngươi đã nắm chắc phần thắng, lực lượng mạnh như vậy, không thể kéo dài được đâu! Ta chỉ cần dây dưa, người thắng cuối cùng vẫn là ta!”
La Thiên nghe vậy, gật đầu: “Ngươi nói không sai, trạng thái này hoàn toàn không thể duy trì quá lâu! Dù là ta bây giờ, nếu cứ duy trì trạng thái này, tối đa cũng chỉ chịu được trăm ngày!”
Lạc Nam: …
Trăm ngày?
Không chịu được?
Hắn thấy trạng thái này của La Thiên, có thể trụ được trăm hơi thở đã là nghịch thiên!
Mà La Thiên, lại có thể trụ trăm ngày?
Hắn cảm thấy La Thiên đang nói dối.
Nhưng, nhìn vẻ ung dung của La Thiên, rõ ràng không phải!
Lẽ nào, hắn thực sự có thể trụ được trăm ngày?
Đúng lúc này, La Thiên bỗng nói: “À… Không đúng, ta tính sai rồi!”
“Ta đã bảo rồi mà!” Lạc Nam thầm nghĩ trong lòng.
Chỉ thấy La Thiên nói: “Ta quên mình có thể hồi phục linh khí và thể lực trong chiến đấu, cộng lại thì tối đa là 300 ngày, nhiều hơn nữa thì không được.”
Phụt!
Cuối cùng, Lạc Nam không nhịn được, phun ra một ngụm máu tươi.
300 ngày…
Mình chắc sắp giỗ đầu đến nơi rồi!
“Đáng ghét, ta không tin! Ta không tin! La Thiên, chết đi!” Lạc Nam giận dữ hét lớn.
La Thiên thản nhiên: “Đã vậy, thì chiến một trận đi!”
La Thiên giả vờ định ra tay.
Nhưng, Lạc Nam lại ra chiêu trước.
Oanh!
Trong thời gian ngắn, hắn và bóng mờ sau lưng lao đến trước mặt La Thiên.
Nhưng…
Oanh!
Đầu của hắn, đâm vào hộ thể cương khí của La Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận