Bắt Đầu Một Thân Vô Địch Đại Chiêu

Chương 1658 ngươi dạ dày quá bá đạo

Chương 1658 dạ dày của ngươi quá bá đạo “Hả?” Thiếu nữ kia nghe tiếng quay đầu, liền thấy La Thiên và ba người kia.
Chỉ thấy La Thiên và vị Thái Thượng trưởng lão kia đều che miệng, vẻ mặt buồn nôn muốn ói mửa.
Âm thanh đó cũng là do hai người này phát ra.
Còn Long Y Thủy đứng giữa hai người thì vẻ mặt hồ nghi nhìn họ, hỏi: “Hai người làm sao vậy?” Thái Thượng trưởng lão ngẩng đầu lên, yếu ớt nói: “Ngươi không thấy thứ kia rất buồn nôn sao?” Long Y Thủy ngẩng đầu, nhìn về phía con trùng ở đằng xa, mắt mở to nói: “Không thấy mà, ta thấy... vẫn rất đáng yêu, chỉ tiếc là hơi bẩn thôi, nếu không chắc ăn ngon lắm...” “Đáng yêu? Ăn ngon…?” Thái Thượng trưởng lão nghe câu này, dạ dày lại một trận sóng cuộn biển trào, lại nôn khan.
Còn La Thiên đã hồi phục, phất tay với Thái Thượng trưởng lão nói: “Ngươi đừng để ý, nàng lúc nào chả có cái sở thích ăn uống kỳ lạ như vậy...” Từ khi Long Y Thủy sinh ra tới giờ, những món nàng ăn người ngoài không ai hiểu nổi.
Từ lúc ban đầu ăn Hỗn Độn nguyên thổ, sau đó lại ăn đủ loại thần binh lợi khí, cả các loại thần thú.
Đến giờ nàng lại thèm nồi sắt hầm Tiên Đế, cái nào cũng chẳng phải thứ người bình thường có thể chấp nhận.
Nhưng mà, hôm nay cái này, La Thiên đúng là không thể chấp nhận được!
Nói rồi, La Thiên cũng không nhịn được liếc nhìn con trùng kia một cái, rồi lại nôn khan.
Lúc này, thiếu nữ đối diện thấy vẻ mặt của hai người kia thì mày lập tức nhíu lại, bĩu môi nói: “Thật là vô lễ!” Nói rồi, nàng sải bước tới chỗ ba người, đánh giá họ một lượt rồi cười đùa: “Ba vị, gương mặt lạ nhỉ, các ngươi đến đây làm gì?” Lúc này, Thái Thượng trưởng lão đã nôn xong, khó nhọc đứng lên, nhìn nữ tử đối diện, nói: “Câu này ta phải hỏi ngươi mới đúng chứ? Ngươi là ai, đến đây làm gì?” Thiếu nữ liếc hắn, cười nói: “Ta? Đương nhiên là tới tìm bảo rồi! Còn về thân phận của ta, ngươi không xứng biết!” “Ngươi…” Thái Thượng trưởng lão mặt đầy tức giận.
Nhưng chưa kịp mở miệng thì đã thấy thiếu nữ kia chuyển ánh mắt sang Long Y Thủy.
Nàng nhìn cô ta từ trên xuống dưới, cuối cùng mới cười nói: “Nha đầu nhà ngươi ngược lại cũng có chút phẩm vị đấy! Con trùng này đích thực là một món ngon hàng đầu!” Long Y Thủy lập tức mắt sáng lên, hỏi: “Thật sao?” Nữ tử cười nói: “Đương nhiên, ngươi chê nó bẩn thì ở chỗ ta có đồ sạch!” Nàng nói, lấy ra một viên thịt từ trong ngực đưa cho Long Y Thủy: “Nếu ngươi muốn ăn thì cái này cho ngươi!” Long Y Thủy vừa thấy viên thịt kia liền sáng mắt, đưa tay muốn cầm.
Nhưng đúng lúc này...
“Đừng, đó là… trứng cổ trùng!” Một nữ đệ tử vừa bị trận pháp phản phệ bắn bay đi lúc trước khó nhọc lên tiếng.
“Hả?” Long Y Thủy nghe vậy sững sờ, tay cứng đờ.
Nhưng đúng lúc này, thiếu nữ đang cầm trứng cổ trùng kia bỗng lắc tay.
Vút!
Viên thịt nhỏ bay thẳng vào miệng Long Y Thủy.
“Hả?” Long Y Thủy ngây người, nhai vài cái rồi nuốt trứng cổ trùng vào bụng.
“Sao ngươi lại ăn thật?” Thái Thượng trưởng lão thấy thế kinh hô.
Đã biết là trứng cổ trùng rồi, con rồng theo nước này sao còn dám ăn?
Long Y Thủy nghe vậy thì khóe miệng giật giật, nói: “Hỏng bét rồi, quen miệng rồi, không nhịn được, là cái miệng tự phản ứng...” Thái Thượng trưởng lão mặt đen lại: “Cái đồ này mà cũng thành quen à? Đừng nói nhảm nữa, tranh thủ ói ra!” Long Y Thủy nghe vậy, liền cố nôn mửa.
Nhưng lúc này, nữ tử kia lại bật cười nói: “Vô ích thôi, đó là Diệt Hồn Quỷ Cổ Trứng, thứ này chỉ cần vào người ngươi là sẽ lập tức hút lấy sức mạnh của ngươi rồi vào trạng thái ấp, đừng nói là nôn, coi như ngươi tự hủy nhục thân cũng không lấy nó ra được đâu!” “Cái gì?” Nghe vậy, Long Y Thủy kinh hãi.
Lúc này, nữ tử kia lộ ra một nụ cười âm tàn, nhìn Long Y Thủy nói: “Không biết tại sao, lần đầu gặp ngươi ta đã thấy ghét rồi! Bây giờ ngươi có thể chết được rồi!” Nói rồi nàng một tay kết ấn.
“Hỏng bét!” Thái Thượng trưởng lão thấy thế, quá sợ hãi.
Hắn vẫn nhớ rõ tên vừa rồi bị trận pháp kia giết chết chính là như vậy.
Chẳng lẽ Long Y Thủy cũng sắp gặp phải kết cục tương tự?
Nhưng lúc này muốn ngăn cản thì dường như đã muộn.
“Ra đi!” Nữ tử kia kết ấn xong, nghiêm nghị quát.
Nữ đệ tử kia nghe tiếng thì như nhớ đến điều gì đó đáng sợ, toàn thân run rẩy, nhắm chặt mắt lại.
Đám người ở xa nghe được câu nói này cũng đều cứng đờ, ngay cả động tác công kích cũng chậm lại một chút.
Như thể sau một khắc, sẽ có một con trùng từ trong thân thể Long Y Thủy phá xác chui ra.
Nhưng nữ tử kia nói xong một hồi, xung quanh vẫn hoàn toàn im lặng.
Long Y Thủy đứng tại chỗ, trợn mắt hỏi: “Ra… ra rồi sao?” “Hả? Sao ngươi vẫn còn nói được?” Nữ tử kia nghe vậy ngớ người.
Con rồng theo nước này sao có thể còn sống?
“Ngươi không sao?” Thái Thượng trưởng lão bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn Long Y Thủy.
Hắn nhìn cô từ trên xuống dưới hồi lâu rồi mới nói: “Không có gì chui ra cả… Ngươi, ngươi có cảm thấy thân thể mình khác gì so với trước không?” Long Y Thủy cúi đầu nhìn mình một lúc rồi mới gãi đầu: “Không có gì khác cả... không đúng, vẫn có chút khác!” “Khác gì?” Thái Thượng trưởng lão lo lắng hỏi.
Long Y Thủy nói: “Ta cảm giác tu vi mình hình như tăng lên một chút!” “Hả?” Thái Thượng trưởng lão kinh hãi.
Gã này ăn trứng cổ trùng chẳng những không sao, tu vi còn tăng lên?
Lúc này, La Thiên đứng bên cạnh nhàn nhạt lên tiếng: “Yên tâm đi, trứng cổ trùng đó bị tiêu hóa rồi.” “Cái gì? Tiêu hóa?” Thái Thượng trưởng lão ngơ ngác.
Hắn tuy không hiểu nhiều về cổ trùng nhưng cũng biết thứ này rất âm độc.
Một khi dính phải thì rất khó loại bỏ.
Cho dù có thì cũng phải dùng phương pháp đặc biệt mới được.
Nhưng mà con rồng theo nước này lại trực tiếp tiêu hóa nó?
Đây là thủ đoạn gì vậy?
Lúc này, La Thiên tiếp tục giải thích: “Vừa rồi lúc nàng nuốt cổ trùng vào, ta đã định dùng hồn lực bức nó ra rồi! Nhưng chưa kịp ra tay thì ta phát hiện con cổ trùng kia đã bị dạ dày nàng hòa tan thành năng lượng cơ bản, rồi bị hấp thu hết… khả năng tiêu hóa của ngươi thật bá đạo!” Long Y Thủy bên cạnh trợn mắt hỏi: “Thế ạ? Nói vậy, con cổ trùng này không đánh lại dạ dày ta?” La Thiên gật đầu.
Long Y Thủy lập tức sáng mắt nói: “Vậy là, ta có thể tùy tiện ăn trứng cổ trùng?” Nói xong, nàng quay sang nhìn nữ tử kia: “Này cô nương, còn trứng trùng không? Cho ta thêm ít nữa đi!” Đám người:… Tên này, còn thèm ăn à?
(Hôm nay 1 chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận