Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 3879: Chẳng lẽ còn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn, tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên

**Chương 3879: Chẳng lẽ còn sẽ có thu hoạch ngoài dự kiến, tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên**
Rất nhiều ma tu ở đây đều đang bàn luận xôn xao.
Thực lực mà Quân Tiêu Dao triển hiện ra khiến cho bọn hắn chấn động kinh ngạc.
Nhưng nếu hắn thật sự là cái gọi là tán tu.
Vậy thì nhiều nhất cũng chỉ có thể giành được tư cách cạnh tranh Ma Minh thiếu chủ.
Muốn trở thành Ma Minh thiếu chủ chân chính là điều không thể.
Cần phải có thế lực hùng mạnh phía sau xác nhận.
Một vài thế lực ma tu nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Cảm thấy hắn lần này cũng tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên.
E rằng sẽ nảy sinh không ít biến số.
Mà lúc này, một vị lão giả hạ xuống nơi đây, râu tóc bạc trắng, nhìn qua tuổi già sức yếu.
Trên người hắn cũng không có tản mát ra bất kỳ khí tức kinh người nào.
Nhưng lại làm cho các phương Ma đạo thế lực ở đây, không thể không thu liễm vẻ mặt đôi chút.
Vị lão giả này, là một vị túc lão đã từng của Ma Minh, địa vị không thấp.
Ánh mắt của hắn nhìn quanh một vòng, mở miệng nói.
"Chắc hẳn chư vị cũng đã dự cảm được, Thương Mang Tinh Không sắp tới, sẽ rất không bình yên."
"Lúc trước Thương Mang đại kiếp, cũng làm Ma Minh ta chịu ảnh hưởng, cộng thêm việc Ma Chủ đại nhân biến mất."
"Dẫn đến nội bộ Ma Minh rung chuyển, chia rẽ."
"Hiện tại tuy không đến mức sụp đổ, nhưng cũng lỏng lẻo vô cùng, mỗi người một phách."
"Trạng thái như vậy, làm sao nghênh đón đại thế phân tranh sắp tới?"
"Ma Minh ta, là muốn tồn tại trên bàn ăn, mà không phải trở thành món ăn trên mâm của kẻ khác."
"Cho nên, nhất định phải đoàn kết thống nhất lại lần nữa."
"Mà đề cử ra Ma Minh thiếu chủ, chính là một khâu cần thiết trong đó."
"Có bất kỳ ân oán gì thì chờ trở về rồi hãy nói, không thể phá hỏng tiến trình lần này."
Ma Minh túc lão nói xong, còn nhìn về phía Kế Đô Ma tông bên kia một chút.
Một đám ma tu Kế Đô Ma tông, tuy trong lòng rất khó chịu, nhưng bây giờ cũng không dám nói thêm gì.
"Tốt, kế tiếp là tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên, một vài quy tắc để thu hoạch được tư cách tuyển chọn Ma Minh thiếu chủ..."
Ma Minh túc lão bắt đầu giảng giải một vài quy tắc.
Mà Quân Tiêu Dao cũng không hề để ý.
Dù sao hắn cũng không phải thật sự tới tranh giành Ma Minh thiếu chủ.
Mục đích hắn tới đây, một là gặp mặt vị Ma Chi Tử được gọi là kia.
Hai là đến giúp đỡ Ngạo Nguyệt một chút.
Bất quá bây giờ xem ra, với thực lực bản thân của Đông Phương Ngạo Nguyệt, cũng đủ để giành được tư cách.
Quân Tiêu Dao tùy ý quét mắt nhìn xung quanh.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn hơi dừng lại.
Ở đây, ngoại trừ các phe phái của Ma Minh như Diệt Độ Ma cung, Kiếp Huyết Ma giáo, Phổ Độ Ma tông, Tuyệt Tình cốc.
Còn có một bộ phận tán tu không nhỏ.
Mà trong đám tán tu kia, Quân Tiêu Dao cảm ứng được một luồng khí tức.
Ánh mắt của hắn, chú ý tới trong đám người tán tu kia.
Một vị nữ tử có diện mạo nhìn qua có chút bình thường, mảy may không khiến người khác chú ý.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại biết, nàng ta đã dịch dung.
Mà vị nữ tử dịch dung kia, ánh mắt nhìn về phía hướng đi của Kiếp Huyết Ma giáo.
Trong mắt dường như lộ ra một loại hận ý ẩn giấu rất sâu.
"Chẳng lẽ hành trình lần này, còn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn?"
Quân Tiêu Dao đánh giá nữ tử kia một chút, sau đó thu hồi tầm mắt.
Ma Minh túc lão giảng giải xong quy tắc.
Tu sĩ các thế lực ở đây, cũng chuẩn bị tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên.
Tuy tuyệt đại đa số người, ngay cả tư cách cạnh tranh Ma Minh thiếu chủ đều khó có khả năng đạt được.
Nhưng Vô Vọng Thâm Uyên này, dù sao cũng là nơi Ma Chủ đã từng bế quan tu hành.
Vẫn có không ít cơ duyên kỳ ngộ.
Hơn nữa khó có dịp mở ra một lần.
Nếu may mắn, lĩnh ngộ được một chiêu nửa thức mà Ma Chủ để lại, vậy tuyệt đối sẽ nhất phi trùng thiên.
Sẽ được thế lực phía sau coi trọng và bồi dưỡng.
Cho nên, tuyệt đại bộ phận ma tu, đều hướng tới việc có thể thu được cơ duyên mà đi.
Quân Tiêu Dao mấy người cũng tiến gần Vô Vọng Thâm Uyên.
Phóng tầm mắt nhìn lại, phía trước đại địa, hiện ra một khe nứt dọc ngang, sâu không thấy đáy, tựa như nối thẳng Cửu U Minh Ngục.
Bên trong hình như có quy tắc không gian đặc thù, hoàn toàn không phải loại khe nứt bình thường kia.
"Chư vị tiến vào đi." Ma Minh túc lão nói.
Hắn vừa dứt lời, Diệt Độ Ma cung bên kia, Ma Chi Tử Cửu Nghi dẫn đầu, đạp mạnh chân, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Kiếp Huyết Ma giáo Huyết Vô Cữu, thân hình cũng hóa thành một đạo huyết ảnh biến mất.
Còn có Sát Sinh điện Lục Phệ Nghiệp đám người cũng như thế.
Phổ Độ Ma tông bên kia, Đoạn Trần Duyên nhìn về phía Quân Tiêu Dao bên này một chút, sau đó cũng tiến vào bên trong.
Quân Tiêu Dao cùng Đông Phương Ngạo Nguyệt, còn có Mặc Thanh Sương và một nhóm người Tuyệt Tình cốc cũng tiến nhập Vô Vọng Thâm Uyên.
Toàn bộ nội bộ Vô Vọng Thâm Uyên, hoàn cảnh cực kỳ tối tăm.
Hơn nữa còn quấn lấy một loại sương mù đặc thù, đậm đặc như thực chất, mơ hồ hình thành đủ loại cảnh tượng vặn vẹo đáng sợ.
Phảng phất trong đó giam cầm vô số oan hồn, tái hiện lại tình cảnh tàn khốc khi còn sống trong sương mù.
Sương mù này, còn có thể hạn chế cực lớn phạm vi cảm giác của thần hồn.
Đối với tu sĩ bình thường, sẽ sinh ra hạn chế không nhỏ.
Bất quá đối với thần hồn của Quân Tiêu Dao mà nói, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Sau khi tiến vào Vô Vọng Thâm Uyên.
Các phương Ma Môn thế lực, ma tu, đều cẩn thận đi sâu vào.
Quân Tiêu Dao bên này, Đông Phương Ngạo Nguyệt nói với hắn.
"Chàng cố ý tới tìm ta, ta rất vui, bất quá ta vẫn muốn tự mình ma luyện một phen."
Đi theo bên người Quân Tiêu Dao, tuy cực kỳ an toàn, nhưng cũng mất đi hiệu quả rèn luyện.
Nàng muốn trở thành trợ lực của Quân Tiêu Dao, mà không phải trở thành bình hoa được Quân Tiêu Dao bảo vệ.
"Ta hiểu, vậy ta đành một mình dạo chơi, chính nàng cẩn thận."
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Tu sĩ Tuyệt Tình cốc ở bên cạnh nghe được lời Quân Tiêu Dao đều không nói gì.
Vô Vọng Thâm Uyên này, tuyệt đối có thể xưng là một chỗ cấm địa.
Kết quả trong miệng Quân Tiêu Dao, lại giống như tới đây du lãm dạo phố.
"Ừm." Đông Phương Ngạo Nguyệt hơi gật đầu.
Nữ tử lạnh lùng vô song trước mặt người ngoài, giờ phút này lại là một tiểu nữ nhân ôn nhu.
Nàng ôm lấy Quân Tiêu Dao, đôi môi đỏ cách mạng che mặt, nhỏ giọng nói bên tai Quân Tiêu Dao.
"Tiêu Dao, đợi việc này kết thúc, chàng hãy ở lại thêm một thời gian."
"Người ta một mình ở Tuyệt Tình cốc, cũng hết sức cô đơn..."
Quân Tiêu Dao vẻ mặt sửng sốt, sau đó cũng hơi im lặng.
Đông Phương Ngạo Nguyệt, thật đúng là một cái hố đen không đáy.
Quân Tiêu Dao mỉm cười gật đầu, Đông Phương Ngạo Nguyệt lúc này mới khẽ cong khóe môi, một mình rời đi.
Một bên, Mặc Thanh Sương thấy hai người vung thức ăn cho chó này.
Chẳng biết tại sao, tâm cảnh nàng không hiểu nổi sóng, cảm thấy có một tia khó chịu.
Không nói lời nào, quay đầu liền rời đi.
Quân Tiêu Dao cũng chú ý tới Mặc Thanh Sương, bất quá hắn cũng không có chủ động bắt chuyện.
Hắn cũng chắp tay khoan thai rời đi.
Toàn bộ nội bộ Vô Vọng Thâm Uyên, có quy tắc không gian đặc thù, không phải khe nứt Thâm Uyên đơn thuần, phạm vi bên trong cực lớn.
Giữa thiên địa còn lưu lại khí tức đáng sợ.
Thậm chí, không cẩn thận chạm phải một vài khí tức, toàn thân sẽ sụp đổ trong nháy mắt, Nguyên Thần tan biến.
Đây là đạo tắc hủy diệt chỉ lân phiến giáp mà Ma Chủ đã từng tu hành lưu lại.
Dù thời gian trôi qua vô số năm tháng, vẫn uy năng to lớn, không phải ma tu bình thường có khả năng tiếp nhận.
Đủ thấy vị Ma Chủ đã từng kia, tu vi công tham tạo hóa, không hổ là một đời Ma đạo thần thoại.
Quân Tiêu Dao dùng tay giam cầm một luồng đạo tắc lưu lại, thể ngộ đạo uẩn trong đó.
Mà lúc này, Quân Tiêu Dao đột nhiên có cảm giác.
Bên trong Vô Vọng Thâm Uyên, tràn ngập sương mù đặc thù, có thể che giấu ngũ giác thần hồn.
Nhưng đối với nghịch thiên Nguyên Thần của Quân Tiêu Dao mà nói, lại không có hạn chế quá lớn.
Hắn đã nhận ra gợn sóng truyền đến phía trước.
Vừa vặn liền là người mà hắn đã chú ý tới trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận