Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 2169 - Bia Phong Thần giáng lâm, lưu danh chín khối



Chương 2169 - Bia Phong Thần giáng lâm, lưu danh chín khối




Chương 2169: Bia Phong Thần giáng lâm, lưu danh chín khối
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Toái Tinh Hải tựa như biển cả mênh mông.
Mà ở trung tâm Toái Tinh Hải thì lại giống như vòng xoáy tinh vân vậy.
Từ đầu đến cuối, thiên kiêu thực lực hơi yếu một chút ngay cả tiến vào cũng không làm được.
Đương nhiên, cái này với Quân Tiêu Dao và Tống Đạo Sinh mà tự nhiên không hề có chút trở ngại.
Tống Đạo Sinh thông qua khóe mắt liếc nhìn, vẫn luôn quan sát Quân Tiêu Dao.
Nhưng y vẫn không cách nào cảm nhận được dù chỉ một xíu khí tức của Quân Tiêu Dao.
Điều này khiến cho trong đầu Tống Đạo Sinh luôn tấm tắc lấy làm lạ.
Phải biết, cho dù là mấy tên thiên kiêu yêu nghiệt ở trong Tắc Hạ Học Cung, mặc dù mạnh đến cùng cực nhưng ít nhất Tống Đạo Sinh vẫn có thể cảm giác được khí tức kinh khủng của bọn họ.
Nhưng Quân Tiêu Dao lúc này lại khiến cho y ngay cả một điểm khí tức cũng không phát hiện được.
Có đôi khi, thứ không biết thường hay là thứ kinh khủng nhất.
“Đây lại là yêu nghiệt từ đâu chui ra…” Tống Đạo Sinh âm thầm xúc động.
Theo thời gian trôi qua, thiên kiêu tập trung đến cũng càng lúc càng nhiều.
Trong đó không thiếu một ít người có khí cơ mạnh mẽ hùng hậu.
Nhưng khiến cho Quân Tiêu Dao thất vọng chính là, hình như hắn cũng không gặp được một người có thể gợi lên hứng thú cho hắn.
Thậm chí ngay cả vị Tống Đạo Sinh của Tắc Hạ Học Cung này cũng chỉ là bình thường sơ sài mà thôi.
Tuy Tống Đạo Sinh là thiên kiêu nổi tiếng của Tắc Hạ Học Cung, nhưng y rõ ràng không phải là nhân vật yêu nghiệt nhất Tắc Hạ Học Cung, thế nên không cách nào lọt vào mắt Quân Tiêu Dao được.
“Ta thấy cái bia Phong Thần này hình như cũng không để cho thiên kiêu khắp nơi tụ tập.”
Quân Tiêu Dao bỗng nhiên lên tiếng.
Tống Đạo Sinh nhìn Quân Tiêu Dao một chút rồi nói:
“Xem ra Quân công tử không biết rồi, bia Phong Thần này xuất thế cũng không tính là hiếm lạ.”
“Chín khối bia Phong Thần ở Giới Hải vẫn luôn thường xuyên xuất thế, có thể cách mấy tháng, một năm hay mấy năm sẽ xuất hiện một lần.”
“Thế nên nếu như ở cách quá xa hoặc là thiên kiêu có chuyện khác cũng sẽ lười tới, dù sao thì vẫn luôn có cơ hội.”
“Hơn nữa cũng không phải chỉ cần tới là có thể lưu danh ở trên bia Phong Thần mà vẫn cần phải xem năng lực bản thân.”
Tống Đạo Sinh nói.
Y giải thích một phen, Quân Tiêu Dao coi như đã hiểu rõ.
Sự xuất hiện của bia Phong Thần không tính là hiếm lạ.
Có thể lưu lại tên ở trên đó mới tính là hiếm thấy.
Tống Đạo Sinh nói với Quân Tiêu Dao: “Kỳ thật mấy yêu nghiệt của Tắc Hạ Học Cung chúng ta đều có kỷ lục lưu danh ở bia Phong Thần.”
“Ta so với bọn họ vẫn còn hơi kém.”
Quân Tiêu Dao chỉ hờ hững nói: “Lưu tên ở trên cái bia Phong Thần này chắc là cũng không khó đâu nhỉ?”
Lời này của Quân Tiêu Dao thẳng khiến cho Tống Đạo Sinh hoàn toàn ngây ra.
Tên gia hỏa này, cái gì cũng không hiểu rõ mà còn muốn lưu lại tên ở trên bia Phong Thần sao?
Nhưng tu dưỡng tu tập ở Tắc Hạ Học Cung buộc Tống Đạo Sinh phải nhịn xuống, cười khổ một tiếng nói:
“Quân công tử, lời này của ngươi không nên để cho những thiên kiêu lưu danh ở bia Phong Thần nghe được.”
“Trên cái bia Phong Thần này chính là ghi chép về những nhân vật thiên kiêu yêu nghiệt nhất Giới Hải từ xưa đến nay, có năng lực cực cao ở một khía cạnh nào đó.”
“Có thể nói, chỉ cần có thể lưu lại tên ở trên bia Phong Thần, vậy thì đã vượt qua trên chín mươi chín phần trăm thiên kiêu ở Giới Hải rồi.”
Tống Đạo Sinh cười khổ giải thích, thật sự là không biết nên nói gì cho phải.
Ngay cả vị thiên kiêu Tắc Hạ Học Cung là y đến đây cũng chỉ là dự định thử vận may một chút mà thôi chứ cũng không dám nắm chắc có thể thật sự lưu danh.
“Phải không, ta ngược lại đã coi thường rồi, vậy có thiên kiêu nào đã từng lưu lại tên ở trên chín khối bia Phong Thần này không?”
Quân Tiêu Dao quay lại hỏi.
Lần này, ngay cả Tống Đạo Sinh cũng hơi trợn tròn mắt.
Vị bạch y công tử trước mặt này, nhìn qua cũng không phải hạng người không có mắt nhìn đó.
Sao lại có thể nói ra những lời hết sức mê sảng kiểu này chứ?
Nếu không phải biểu cảm trên mặt Quân Tiêu Dao vẫn luôn bình tĩnh thì Tống Đạo Sinh thật sự cho rằng Quân Tiêu Dao đang đùa giỡn y.
“Quân công tử, ngươi đang nói đùa sao, lưu tên trên cả chín khối bia Phong Thần, ai có thể làm được chứ?”
“Một vị thiên kiêu, cho dù có yêu nghiệt đi nữa thì chung quy cũng có giới hạn.”
“Ví dụ như có người nhục thân rất mạnh, có người nguyên thần đứng đầu, nhưng muốn mỗi một phương diện đều phải mười phân vẹn mười thì sao có thể được chứ?”
Thời gian và tinh lực của một vị tu sĩ chung quy đều có giới hạn.
Chỗ này mạnh thì chỗ đó kiểu gì cũng sẽ yếu đi một chút.
Quân Tiêu Dao không lên tiếng.
Hắn có được tính là toàn năng cả mười hạng không nhỉ?
Ngay lúc Quân Tiêu Dao đang thảo luận với Tống Đạo Sinh.
Một tiếng động giống như sấm rền vang vọng khắp cả Toái Tinh Hải vang lên.
Sau đó, tất cả mọi người chăm chú nhìn vào trung tâm.
Một khối bia đá cổ xưa cao tới vạn trượng từ chỗ sâu trong hư không hiện ra giáng xuống.
Phía trên có rất nhiều điểm sáng lập lòe chói mắt.
Mỗi một điểm sáng đều đại diện cho một thiên kiêu yêu nghiệt đã từng danh chấn ở thời đại ấy.
Phóng mắt nhìn lại, chằng chịt chi chít khiến cho người ta có cảm giác đè nén cùng cực.
“Đó chính là bia Phong Thần.”
Quân Tiêu Dao dõi mắt nhìn lại.
Mặc dù bia Phong Thần tạo cho người ta một loại cảm giác vô cùng rộng lớn mênh mông. Nhưng sau khi hắn kinh lịch phụ thân Quân Vô Hối nhà mình dẫn động bảng Vạn Thế Đế xong. Cái gọi là bia Phong Thần cũng chỉ có vậy mà thôi.
Nhưng đúng lúc này, một màn khiến cho người ta không ngờ đến đã xảy ra.
Trong hư không truyền tới một tiếng sấm nổ vang dội.
Khối bia Phong Thần thứ hai lại lần nữa hiện thế!



Bạn cần đăng nhập để bình luận