Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 1188 - Vương tộc Hắc Khổng Tước, Khổng Tường



Chương 1188 - Vương tộc Hắc Khổng Tước, Khổng Tường




Chương 1188: Vương tộc Hắc Khổng Tước, Khổng Tường
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Các cao thủ Hỏa Nham Vương tộc khác thấy vậy cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Tại dị vực, người có thân phận cao, thực lực mạnh sẽ được người khác tôn kính.
“Vị tiểu thiếp này của ngươi xem ra không ngoan lắm nhỉ.” Khổng Tường nói.
“Khiến Khổng Tường huynh chê cười rồi.” Viêm Hoàng tử toát mồ hôi.
“Không sao, ngươi và ta là bằng hữu, chuyện nhỏ thôi, chẳng lẽ Băng Linh Vương tộc này còn dám từ chối ta sao?”
Khổng Tường lơ đễnh cười cười.
“Vậy trước tiên cám ơn Khổng Tường huynh.” Viêm Hoàng tử mừng rỡ vô cùng, ánh mắt nhìn sang Phi Tinh Tuyết có thêm một phần ham muốn ngược đãi lạnh lẽo.
Chờ có được Phi Tinh Tuyết rồi, y nhất định sẽ dạy dỗ nàng thật tốt.
Khổng Tường nhìn sang Phi Tinh Tuyết.
Mặc dù Phi Tinh Tuyết cực kỳ đẹp khí chất cực giai, như băng sơn tuyết liên.
Nhưng y là kiêu tử Hắc Khổng Tước Vương tộc, cũng từng gặp không ít mỹ nhân, nên cũng không đến nỗi hoành đao đoạt ái.
“Bàng hữu của ta có thể coi trọng ngươi là vinh hạnh của ngươi, hôm nay nói một lời đi, sau Thiên Tiên yến này, Viêm Hoàng tử sẽ thu ngươi làm thiếp, không có ý kiến gì chứ.”
Khổng Tường thản nhiên nói.
Hoàn toàn không cho Phi Tinh Tuyết quyền được lựa chọn.
Y cũng không cho rằng Phi Tinh Tuyết dám từ chối.
Nhưng một khắc sau, Phi Tinh Tuyết khiến Khổng Tường ngẩn ra.
“Phi Tinh Tuyết ta, có chết cũng không trở thành thiếp thất của Viêm Hoàng tử, mặt khác…”
“Ngươi cũng quá buồn nôn!”
Phi Tinh Tuyết lạnh lẽo vỗ thẳng mặt, không nể nang Khổng Tường tí nào.
Chính nàng cũng không hiểu sao.
Nếu đổi lại là trước kia, có lẽ nàng sẽ kiêng kỵ, sẽ do dự, sẽ chần chừ.
Nhưng hiện giờ, sau khi gặp được tồn tại vô thượng kia ở Thiên Mộ.
Bỗng nhiên nàng bình tĩnh lại.
Nếu như ngay cả vận mệnh của mình cũng không thể làm chủ.
Vậy nàng còn có tư cách gì để trở thành tín đồ của thần Vận Mệnh và Sáng Thế?
“Ngươi nói cái gì?”
Khổng Tường ngây ngẩn cả người, cho rằng mình vừa nghe lầm.
Một Vương Nữ của Băng Linh Vương tộc đã tuột dốc đến mức sắp rớt ra khỏi hàng Bách Đại Vương tộc.
Lại dám nói chuyện với y với thái độ này?
Cảm giác này như chủ nhân bị nô lệ dẫm lên đầu vậy.
Tôn ti bất phân.
“Ta, sẽ không lặp lại lần thứ hai.”
Phi Tinh Tuyết đứng đó, thân hình yểu điệu như hàn mai mùa đông.
Dù đã trải qua sương lạnh tàn khốc, nhưng vẫn ngạo nghễ vươn lên, phơi bày ra hết sự cứng cỏi và vẻ đẹp của mình.
Ai nói nữ tử không thể khống chế vận mệnh của mình?
“Lớn mật. Phi Tinh Tuyết, ngươi dám nói chuyện như thế với Khổng Tường huynh!” Viêm Hoàng tử quát lớn.
Nếu Phi Tinh Tuyết còn tiếp tục chống đối, vậy thì vấn đề sẽ không phải là nàng ta có trở thành tiểu thiếp của y không.
Có thể còn sống hay không cũng là vấn đề đó.
Xung quanh có rất nhiều sinh linh dị vực, ai nấy đều hít một hơi khí lạnh, cực kỳ kinh ngạc.
Lá gan Phi Tinh Tuyết quá lớn rồi đi.
Thế này khác gì muốn chết?
“Thú phi, thật thú vị, ta đã gặp nhiều nữ nhân giả thanh cao.”
“Nhưng cuối cùng, các nàng, từng người từng người, đều phải quỳ gối dưới chân ta, tranh nhau liếm giày của ta.”
Khổng Tường vừa cười vừa nói, chỉ là nụ cười kia có vài phần âm lãnh.
Y chậm rãi giơ tay lên, thần quang phun trào trong lòng bàn tay..
Đó là bí thuật Sát Quang của Hắc Khổng Tước Vương tộc.
Một cỗ tu vi Đại Thánh Cảnh tràn ra.
Vào tuổi của y đã có được tu vi Đại Thánh cảnh, coi như đã rất yêu nghiệt.
Sắc mặt Phi Tinh Tuyết đanh lại.
Mặc dù nàng đã có được đại cơ duyên đột phá đến Thánh Nhân Vương cảnh.
Nhưng trong thời gian ngắn đương nhiên không thể lập tức đuổi kịp đám thiên chi tiêu tử của các Vương tộc đỉnh cấp kia.
Ngay khi Khổng Tường muốn ra tay.
Có mấy đạo cầu vồng từ phía xa lướt đến, chính là mấy vị trưởng lão của Băng Linh Vương tộc.
“Khổng Tường công tử, xin ngài rộng lượng tha thứ cho sự chống đối của Phi Tinh Tuyết tộc ta. Chúng ta sẽ thu xếp để gả nàng ta cho Viêm Hoàng tử ngay.”
Mấy vị trưởng giả Băng Linh Vương tộc này đều rất khiêm tốn, coi như cúi đầu rất thấp.
“Chư vị trưởng lão, các người…”
Phi Tinh Tuyết cắn môi.
Hoàn toàn chính xác, nàng ta không phải một mình cô đơn, phía sau nàng ta còn có Băng Linh Vương tộc.
Nếu chọc giận Khổng Tường thật, toàn bộ Băng Linh Vương tộc đều sẽ có nguy cơ lớn.
Dường như thấy được một chút chần chừ trong mắt Phi Tinh Tuyết, Khổng Tường lóe ra một tia vui vẻ.
“Ai, thực ra bổn công tử rất dễ nói chuyện.”
“Để cho Phi Tinh Tuyết này quỳ xuống, bò dưới chân ta, liếm giày của ta, chuyện này sẽ bỏ qua.” Khổng Tường thản nhiên ói.
“Khổng Tường công tử, cái này…”
Mấy vị trưởng giả Băng Linh Vương tộc siết chặt quả đấm, con ngươi đều run rẩy.
Dù trong lòng phẫn nộ ngập trời nhưng họ cũng không dám thể hiện ra ngoài.
Bọn họ đã cúi đầu rất thấp rồi, gần như coi mình là con cháu Khổng Tường rồi.
Kết quả, Khổng Tường này còn cố ý sỉ nhục như vậy.
Vht há to miệng như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn là không dám.
Sau này Phi Tinh Tuyết sẽ trở thành thiếp thất của y, giờ nàng lại bò xuống liếm giày Khổng Tường giữa đường…
Với Vht mà nói, cũng chẳng vinh quang gì.
Thậm chí, có thể sẽ bị người giễu cợt.
Nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.
Thân thể yêu kiều của Phi Tinh Tuyết khẽ run lên, trong đôi mắt màu bạc dường như có gió tuyết lạnh thấu xương cuốn rít qua.
“Không sao, có thể, chỉ là hậu quả này không biết Băng Linh Vương tộc của các ngươi có gánh được không?” Khổng Tường đạm mạc hỏi.
Phi Tinh Tuyết hít sâu một hơi, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.
Nắm chắc vận mệnh của một mình mình có lẽ rất đơn giản, cùng lắm thì chết thôi.
Nhưng nắm chắc vận mệnh của cả một tộc bầy thì rất khó.
Khóe miệng của Phi Tinh Tuyết hơi cong lên có vài phần thê lương.
Đây chính là dị vực, luật rừng băng lãnh mà thiết huyết.
Thực lực yếu, thân phận yếu, bối cảnh yếu, căn bản không có tôn nghiêm gì để nói hết.
Khi Phi Tinh Tuyết còn đang giãy dụa.
Một giọng nói ôn nhuận như ngọc bỗng vang lên.
“Ta cảm thấy ngươi nên làm mẫu trước.”
Giọng nói này chợt xa chợt gần, lại tựa như vang vọng bên tai mỗi người.
Rất nhiều người kinh hãi nhìn quanh tứ phía.
Là ai?
Ai có lá gan kia, dám ruốt râu hùm của Khổng Tường vào lúc này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận