Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 2768 - Quân Tiêu Dao giảng đạo



Chương 2768 - Quân Tiêu Dao giảng đạo




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lão giả mày trắng tiện đà nói: “Phải rồi, lão phu không biết nên gọi là Tiêu Dao tiểu hữu, hay nên gọi là... Vân Tiêu tiểu hữu?”
Nghe được lời của lão giả mày trắng, Quân Tiêu Dao cũng không bất ngờ, bình tĩnh cười nói: “Tùy ý.”
Tuy đám người Tô Yên có thể không quá rõ thân phận của Quân Tiêu Dao.
Nhưng viện trưởng và phó viện trưởng Thư viện Truyền Thừa đều là nhân vật dẫn đầu.
Dù là dõi mắt cả Giới Trong Giới cũng coi như nhân vật đỉnh cấp.
Nhân vật cỡ này trái lại không đến mức không biết thân phận của hắn.
“Chà, vậy vẫn nên gọi là Tiêu Dao tiểu hữu đi.”
“Tiêu Dao tiểu hữu ở Giới Hải, bước lên hạng nhất ba tấm bia Phong Thần, cộng thêm tấm này hẳn là tấm thứ tư nhỉ.”
“Thật đúng là yêu nghiệt thiên bẩm khiến ai cũng kinh ngạc.”
Lão giả mày trắng cảm khái nói.
Nhân vật bậc này nếu có thể chân chính được Thư viện Truyền Thừa hắn thu nạp tốt cỡ nào?
Nhưng lão giả mày trắng cũng biết, Quân Tiêu Dao tới đây chỉ là tạm thời dừng chân mà thôi.
“Phó viện trưởng quá khen, một vài thành tựu nhỏ đâu đáng nhắc đến.” Quân Tiêu Dao nói.
“Đúng rồi, nghe nói lúc trước tiểu hữu hình như có chút xung đột với thế lực Tam Hoàng, mà bây giờ tới Giới Trong Giới...”
“Đúng như phó viện trưởng nghĩ.” Quân Tiêu Dao nói trắng ra, không che giấu điều gì.
Bởi vì hắn biết.
Thư viện Truyền Thừa cũng rất bất mãn với thế lực Tam Hoàng.
Mà nếu cùng bất mãn với thế lực Tam Hoàng, vậy thì ít nhất không phải kẻ địch.
“Ha ha, quả thực, thế lực Tam Hoàng bá đạo thành thói, ngay cả Thư viện Truyền Thừa ta cũng đã chịu ảnh hưởng không nhỏ.” Phó viện trưởng nói.
“Nếu đã như vậy, ta không để ý tiện thể chèn ép kiêu ngạo của Thư viện Tam Hoàng đâu.” Quân Tiêu Dao nói.
“Ha ha, vậy Thư viện Truyền Thừa ta sẽ vì tiểu hữu cung cấp mọi điều kiện thuận lợi.” Phó viện trưởng cũng cười.
Hai người không cần nói quá nhiều cũng đều hiểu rõ.
Đây là một cuộc hợp tác song thắng.
Mà sau đó, Quân Tiêu Dao cũng tạm thời đừng chân ở Thư viện Truyền Thừa.
Bởi vì Quân Tiêu Dao từng gặp mặt phó viện trưởng.
Cho nên các trưởng lão cũng không nhắc lại chuyện thu Quân Tiêu Dao làm đồ đệ nữa.
Quân Tiêu Dao trở thành đệ tử duy nhất không bái sư trong Thư viện Truyền Thừa.
Không, hẳn là duy nhị.
Bởi vì Lạc Lạc cũng không bái sư.
Còn Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa thì bái môn hạ Tô Yên.
“Phải rồi, Lạc Lạc, ngươi có muốn tu tập và học tập thần thông không?” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
“Ta có thể chứ?”
Lạc Lạc chớp đôi mắt sáng.
“Đương nhiên có thể.” Quân Tiêu Dao nói.
Hắn có thể cảm giác được, Lạc Lạc cũng cực kỳ bất phàm.
Chỉ là một thân thiên phú chưa phát huy ra.
Giống như một khối ngọc thô chưa qua chạm trổ, chỉ cần chạm trổ sơ là có thể toả ra hào quang xinh đẹp lộng lẫy.
Mà kế tiếp cũng rảnh một khoảng, Quân Tiêu Dao dù sao cũng không có chuyện gì làm.
Bèn bắt đầu dạy Lạc Lạc.
Giảng đạo, giảng giải một số phương pháp tu luyện cho nàng.
Đương nhiên, nói là dạy Lạc Lạc.
Thực ra cũng là Quân Tiêu Dao đang chải vuốt con đường của mình.
Hắn không đi trên con đường của tiền nhân mà là mở ra đạo của mình, con đường của mình, vũ trụ bên trong của mình.
Cho nên, đây cũng là một loại kiểm tra và chải vuốt đối với chính mình của Quân Tiêu Dao.
Mà lúc Quân Tiêu Dao giảng đạo cho Lạc Lạc.
Bầu trời hiện tia sáng lạ, thần huy đại đạo lưu chuyển.
Lại có từng đoá sen vàng nở rộ trên mặt đất, thần tắc trật tự đan xen.
“Bên kia hình như có động tĩnh gì đó?”
“Trời ạ, đây là cái gì, thiên âm đại đạo sao, sao ta cảm giác nghe một xíu thôi đã muốn ngộ đạo rồi?”
“Chẳng lẽ là một vi trưởng lão nào đó đang giảng đạo?”
Động tĩnh bên Quân Tiêu Dao, Lạc Lạc dẫn tới sự chú ý của mọi người trong Thư viện Truyền Thừa.
Mà lúc bọn họ đến đây.
Cả đám đều trợn tròn mắt.
Căn bản không phải vị trưởng lão nào đang giảng đạo như trong tưởng tượng.
“Ta nhớ công tử áo trắng đó hình như là yêu nghiệt Tô Yên trưởng lão tiếp dẫn tới nhỉ?”
“Không sai, nghe nói mới tới một ngày mà đã được phó viện trưởng tiếp kiến.”
“Nhưng ta vậy mà có cảm giác thể hồ quán đỉnh...”
Theo thời gian chuyển dời, xung quanh Quân Tiêu Dao, càng lúc càng nhiều người vây quanh.
Quân Tiêu Dao cũng không để ý.
Điều hắn giảng cũng không phải bí mật của bản thân, Lạc Lạc cũng không cần kiêng dè gì.
Chẳng qua, Quân Tiêu Dao là thiên tư gì?
Điều hắn giảng không thua gì một cơ duyên ngộ đạo cực kỳ lớn!
Đừng nói Lạc Lạc vốn dĩ bất phàm.
Cho dù là Nguyên Bảo trong lòng Lạc Lạc cũng như có điều ngộ, ấn đường thế mà có phù cốt thần bí đang tỏa sáng.
Đó là phù cốt Tì Hưu, huyền diệu ẩn chứa trong cốt nhục, lúc này vậy mà vì nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo mà bị kích phát ra!
Ngay cả Nguyên Bảo còn như thế.
Những đệ tử Thư viện Truyền Thừa chạy tới, Lạc Lạc, từng người cũng đều có điều ngộ.
Thời gian trôi đi.
Càng lúc càng có nhiều người tập trung bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Đến cuối cùng, ngay cả đám người Tô Yên và Triệu Hân cũng chạy đến.
“Đây là...”
Tô Yên ngây người.
Tuy rằng nàng biết Quân Tiêu Dao yêu nghiệt.
Nhưng như này cũng không tránh khỏi hơi thái quá chứ?
Chỉ có điều, nghe được Quân Tiêu Dao giảng đạo, Tô Yên lại cũng có một loại xúc động không tên.
Sau đó, nàng trực tiếp ngồi xếp bằng, cũng bắt đầu nghe đạo.
Mà ở chỗ sâu trong Thư viện Truyền Thừa.
“Ồ, đạo uẩn thật đặc biệt...”
Một lão giả áo vàng mở mắt, mang theo vẻ ngạc nhiên lẫn nghi hoặc.
Đúng là đại trưởng lão trước đó muốn thu Quân Tiêu Dao làm đồ đệ.
Hắn không nói hai lời, lắc mình mà đi.
Ngoài ra, mấy trưởng lão còn lại cũng chịu lôi kéo của đạo uẩn không tên, cùng nhau hiện thân.
Nhưng khi bọn họ đến nơi đạo uẩn bắt nguồn, lại đồng loạt ngu người.
“Vậy mà là người này...”
Đại trưởng lão không biết nên lộ ra biểu cảm thế nào.
“Trời ạ, ta thế mà cảm giác, thần thông nào đó lúc trước vắt óc suy nghĩ dường như có một tia linh cảm?”
Một trưởng lão cảm giác được đạo uẩn này, ánh mắt lộ ra một vệt sáng lạ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận