Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 2102 - Lần đầu ra tay, thế nhân khiếp sợ, đánh dấu Bạt Tộc Đế Nữ Châu



Chương 2102 - Lần đầu ra tay, thế nhân khiếp sợ, đánh dấu Bạt Tộc Đế Nữ Châu




Chương 2102: Lần đầu ra tay, thế nhân khiếp sợ, đánh dấu Bạt Tộc Đế Nữ Châu
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Chí Tôn Bạt Tộc bị chụp thành vụn máu.
Những Bạt Tộc còn lại xung quanh đều sợ hãi.
Tâm niệm của Quân Tiêu Dao khẽ động, tịnh chỉ làm kiếm, kiếm khí xuyên thủng bốn phương tám hướng. Những Bạt Tộc đó trực tiếp là bị diệt sát.
Thiên địa tĩnh mịch!
Tất cả tu sĩ đều há to miệng, đôi mắt sắp trừng rớt ra khỏi hốc mắt.
Rốt cuộc vị Huyền Thiên Thiếu Đế năm nay mười lăm tuổi đã đạt tới tu vi nào?
Tất cả mọi người cảm thấy mình đang nằm mơ, đây là người cùng thế giới với bọn họ sao?
Bế quan mười lăm năm, im lặng thì thôi, ra tiếng là kinh người!
Trên gương mặt xinh đẹp của Vân Khê toả ra ánh sáng xưa nay chưa từng có, trong mắt hiện ra kinh hỉ sùng bái và kính ngưỡng. Ca ca còn cường đại hơn tưởng tượng của nàng quá nhiều quá nhiều!
“Chí... Chí Tôn... Chí Tôn mười lăm tuổi...”
Có thể tùy tiện diệt sát Chí Tôn, nói thế nào cũng phải là Chí Tôn. Mà Chí Tôn mười lăm tuổi, có khả năng sao?
Cho dù là lão quái vật chuyển thế, Đại Đế trọng sinh cũng chưa chắc có được tốc độ tu luyện khủng bố như vậy?
Điều này quả thực đổi mới tam quan của mọi người ở đây!
Mà càng làm người ta chấn động lại còn ở phía sau, vào thời khắc đó, trong kẽ nứt hư không bỗng lại có dị động phát sinh. Một bóng người mang theo khí tức khủng bố hiện ra từ trong đó.
Đó rõ ràng là một Thiên Tôn Bạt Tộc!
Đôi mắt của Thiên Tôn Bạt Tộc còn xanh hơn Chí Tôn Bạt Tộc trước đó một chút.
“Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai Chí Tôn cảnh, đây là huyết nhục tốt nhất!”
Thiên Tôn Bạt Tộc kia nghĩ rằng cảnh giới cao hơn Quân Tiêu Dao một bậc nên đã thò tay ra, muốn bắt lấy Quân Tiêu Dao.
“Thiếu Đế điện hạ cẩn thận!” Trong hư không, Dạ Lưu Ly mặc váy đen đột nhiên hiện thân.
Tuy rằng trước đó nàng cũng bị thực lực của Quân Tiêu Dao làm chấn động, nhưng kẻ xuất hiện hiện giờ chính là Thiên Tôn Bạt Tộc.
Thiên Tôn và Chí Tôn có chênh lệch rất lớn, nhưng thân là hộ đạo nhân của Quân Tiêu Dao, cho dù Dạ Lưu Ly hy sinh bản thân cũng phải bảo vệ Quân Tiêu Dao.
Phụt!
Thiên Tôn Bạt Tộc thò một tay ra, trực tiếp đánh bay Dạ Lưu Ly, khiến nàng phun ra một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ cả khăn lụa đen trên mặt.
Quân Tiêu Dao hết sức lãnh đạm.
“Kiếm tới!” Quân Tiêu Dao giơ tay, nắm năm ngón tay lại.
Đại La Kiếm Thai chấn động, giống như sủng vật gặp được chủ nhân. Hoa văn phi tiên trên kiếm thai được hoàn toàn thắp sáng, vô cùng chói mắt, giống như thật sự có chân tiên hiện lên.
Vèo!
Một kiếm quang lộng lẫy đến mức khiến mọi người không mở mắt ra được chém qua ngang trời mười vạn dặm!
Một kiếm chém về phía Thiên Tôn Bạt Tộc kia và kẽ nứt hư không!
Ầm ầm ầm!
Thần quang vạn trượng tuôn ra, kiếm quang bắn mạnh, khiến cả tinh nguyên đều chấn động, thiên địa dao động!
Mà nguồn cội của gợn sóng đó là truyền đến từ một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên của Thiên Tôn Bạt Tộc! Một Thiên Tôn Bạt Tộc cường đại bị nhất kiếm hạ gục trong nháy mắt!
Không chỉ như thế, nhất kiếm kia quá mức kinh diễm, phảng phất cắt qua vĩnh hằng. Thậm chí cả kẽ nứt hư không cũng bắt đầu sụp đổ dưới một kiếm này.
Dòng chảy hỗn loạn của hư không tràn ra mãnh liệt, hoàn toàn mai táng kẽ nứt nọ!
Kết thúc.
Quân Tiêu Dao dùng một kiếm kết thúc tất cả.
Dư chấn đó chậm rãi tan đi.
Trong hư không, cái khe không gian thật lớn do kiếm quang chém ra cũng bắt đầu chậm rãi khép lại.
Khắp tinh nguyên đều tĩnh mịch, chỉ có Quân Tiêu Dao tay cầm kiếm thai, đón gió mà đứng, vạt áo tuyết trắng bay lên phất phới.
Tuấn nhan của hắn thật đạm bạc, tùy ý.
Một kiếm diệt sát Thiên Tôn, khép kín kẽ nứt hư không, đối với hắn lại như một chuyện quá mức bình thường.
Quân Tiêu Dao thu hồi kiếm thai, lúc này mới nhìn về phía Vân Khê.
“Không có việc gì, giải quyết phiền toái rồi.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Dạ Lưu Ly lau đi máu tươi trên khóe miệng, ngơ ngác mà nhìn cảnh tượng này.
Vậy rốt cuộc là ai hộ đạo cho ai?
Sắc mặt Dạ Lưu Ly hơi ửng đỏ, vậy mà còn cần nàng hộ đạo sao? Là Quân Tiêu Dao bảo hộ nàng mới đúng!
Những người còn lại như rơi vào trong mộng, cảm giác quá không chân thật!
Không cách nào hình dung sự chấn động mà Quân Tiêu Dao mang đến cho mọi người. Hắn như một Đại Đế tuổi trẻ, lần đầu tiên ra tay đã làm kinh diễm toàn bộ thế giới!
Khắp tinh nguyên đều thực yên lặng.
Tuy rằng kẽ nứt hư không biến mất, nhưng ở đây không ai rời đi. Ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Quân Tiêu Dao, tồn tại vừa sinh ra đã làm chấn động toàn bộ thế giới Nam Đẩu.
“Đây là sự yêu nghiệt của Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai chỗ sao, Chí Tôn mười lăm tuổi...”
“Không đúng, cho dù là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai cũng không đến mức yêu nghiệt đến mức này được, chuyện này không bình thường...”
“Hơn nữa đừng quên, hắn còn dùng một kiếm chém giết Thiên Tôn, chém giết vượt cấp, đây là tồn tại cấp phá cấm rồi!”
Đánh vỡ cấm kỵ, chiến đấu vượt cấp thì được gọi là phá cấm!
Cho dù đưa mắt nhìn khắp thế giới Giới Hải, thiên kiêu cấp phá cấm cũng là tồn tại cực kỳ hiếm thấy, không ai không xuất thân từ thế lực cự vô bá hoặc là đế tộc bá chủ.
“Đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì...” Tất cả mọi người cảm thấy chấn động không thôi.
Hiện tại bọn họ đã hiểu vì sao vị Huyền Thiên Thiếu Đế này bế quan mười lăm năm không xuất hiện, bởi vì căn bản không có người cùng thế hệ là đối thủ của hắn.
Vậy hắn cần gì phải đi ra?
“Kiếm thai kia cũng là của hắn...” Sắc mặt các hoàng tử công chúa của Nguyên Tổ thần triều trở nên trắng bệch.
Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng kiếm thai kia là vật hộ thân do Huyền Thiên nữ đế ban cho Vân Khê, cho nên nói rằng nàng gian lận.
Mà hiện tại, kiếm thai này là của Quân Tiêu Dao. Thân là người cùng thế hệ, tất nhiên chuyện này không tính là gian lận.
Quân Tiêu Dao không cần đích thân tới, chỉ một kiếm thai đã đủ để đoạt được vị trí đứng đầu trong lần rèn luyện này.
Nhưng cái này quan trọng sao?
Tầm nhìn của Quân Tiêu Dao hoàn toàn không cùng một thế giới với bọn họ. Trong mắt Quân Tiêu Dao, loại rèn luyện này giống như con nít chơi đồ hàng mà thôi.
Nếu không phải có khen thưởng đánh dấu thì hắn cũng lười đến đây.
“Vân Khê, muội không có gì đó chứ.” Quân Tiêu Dao nhìn Vân Khê.
Tuy rằng là muội muội hờ được tặng kèm lúc chuyển sinh, nhưng cũng là muội muội của hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận