Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 1829 - Thánh linh chi khư, Kiếm Đế Tử



Chương 1829 - Thánh linh chi khư, Kiếm Đế Tử




Chương 1829: Thánh linh chi khư, Kiếm Đế Tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cửu Thiên, lại một nơi thần bí khác.
Nơi này là một đại lục cổ lão bàng bạc.
Trên đại lục có các loại di tích cổ lão.
Viễn cổ thần điện sụp đổ, đường hầm thái cổ bị bỏ hoang, vực sâu dọc ngang đại địa.
Có thể nói, nơi này là một nơi cực kỳ cổ lão hoang vu.
Nhưng nơi này lại tràn ngập một cỗ uy nghiêm thần bí, là một cấm khu không ai dám tùy ý bước vào.
Nơi này chính là Thánh Linh Chi Khư, một trong mười đại cấm khu của Cửu Thiên!
Một cấm khu vô thượng do thánh linh thành lập!
Lúc này, giữa hư không xa xa.
Một đạo lưu quang hướng tới Thánh Linh Chi Khư.
Rõ ràng là Tiểu Thạch Hoàng được bọc bởi thạch hoàng giáp.
Hắn ta bị Quân Tiêu Dao đánh trọng thương ngủ say, được bọc bởi thạch hoàng giáp, thoát khỏi Tiên Lăng đi tới Thánh Linh Chi Khư.
Có âm thanh từ trong Thánh Linh Chi Khư vọng ra.
“Là dòng dõi Thạch Hoàng, không ngờ hắn lại bị thương nặng đến thế.”
“Vết tích trên giáp đá kia là…. Loạn cổ phủ!”
“Quả nhiên, là Quân Tiêu Dao sao? Truyền nhân Loạn Cổ Đại Đế thật đúng là trên tận chín tầng trời!”
Một vài âm thanh cổ lão vang lên mang theo một phần lãnh ý, dường như có thể đông kết cả chư thiên.
Dù sao thì Loạn Cổ và Thánh Linh Chi Khư cũng có oán cừu nặng.
“Loạn Cổ truyền thừa, nhất định phải đoạn tuyệt!”
“Nhưng hắn là người Quân gia, cũng khá phiền phức, chúng ta ra tay không hợp lắm.”
Trước đó Tru Tiên Kiếm chỉ là một cảnh cáo.
Nếu những đại nhân vật cấm khu bọn họ ra tay với Quân Tiêu Dao thật.
Chắc chắn sẽ khiến Quân gia trả thù.
Lúc này, đột nhiên có kiếm quang đầy trời càn quét sâu trong Thánh Linh Chi Khư.
Mỗi một sợi kiếm quang đều như xé rách thương khung, diệt thiên táng địa.
Một giọng nói siêu nhiên đầy tự tin vang lên.
“Xin chư vị tiền bối cứ yên tâm.”
“Trước đó ta đã nói, nếu Quân Tiêu Dao kia dám đến Cửu Thiên, ta sẽ cho hắn biết thế nào gọi là ếch ngồi đáy giếng.”
“Nhưng trước đó, ta còn phải tới Kiếm Trủng một chuyến.”
“Ừm, Kiếm Đế Tử, thực lực của ngươi cũng đủ rồi.”
“Quân Tiêu Dao kia bất quá cũng chỉ là tu vi Tiểu Thiên Tôn mà thôi.”
“Ngươi đã được chúng ta bồi dưỡng, lại luyện hóa không chỉ một vị thất khiếu thạch thai, thực lực đã đạt tới cảnh giới Đại Thiên Tôn.”
“Trong Kiếm Trủng cũng có thứ cơ duyên mà ngươi cần, đến khi ấy, thực lực lại tăng thêm, có thể dễ dàng trấn áp Quân Tiêu Dao, đến khi ấy, xem Quân gia còn lời gì để nói.”
Một vị đại nhân vật của Thánh Linh Chi Khư nói.
“Tuân mệnh.”
Tiếng nói kia lại vang lên.
Kiếm Đế Tử chính là một trong hai đại thiên kiêu của Thánh Linh Chi Khư, bản thể rất đặc biệt.
Thực lực khó lường, tu vi kiếm đạo càng xuất thần nhập hóa, thế hệ trẻ tuổi ở Cửu Thiên không thể đụng.
Không chỉ có Thánh Linh Chi Khư có ác ý với Quân Tiêu Dao.
Trong một cầm khu khác của Cửu Thiên, Đế Vẫn Thần Sơn.
Tầng tầng lớp lớp cổ lão Thần Sơn trải rộng khắp hư không.
Mỗi một tòa đều cao tới ngàn vạn trượng, như thần trụ chèo chống thiên địa.
Tản mát ra khí tức uy nghiêm mênh mông, thần bí khó lường.
Đế Vẫn Thần Sơn cũng là một cấm khu vô thượng không ai dám phạm phải.
Sâu trong Đế Vẫn Thần Sơn.
Lơ lửng một tòa núi tím.
Toàn thân dựng nên từ hồng mông thạch!
Hồng mông thạch, chính là vật liệu của thần từ khi vũ trụ mới bắt đầu khai thiên tích địa.
Có dính một phần hồng mông tử khí, cực kỳ hiếm có.
Giống với hỗn độn thạch, hiện tại muốn tìm một viên cũng cực kỳ khó.
Kết quả, trước mắt hắn là một tòa tử sơn trăm trượng xây từ hồng mông thạch.
Chỉ nhìn tòa tử sơn này thôi cũng có thể thấy được nội tình Đế Vẫn Thần Sơn kinh khủng cỡ nào.
Có thể nói, mười đại cấm khu Cửu Thiên không một cái nào yếu thế, nơi nào cũng có nội tình kinh người.
Nhìn khắp Tiên Vực, chắc chắn là tồn tại cấp bá chủ!
….’
Lúc này, trong Tử Sơn.
Một thân ảnh thon dài mờ mịt khi ẩn khi hiện trong màn sương tím.
Chính là bổn tôn của Vương Diễn.
Vương Diễn ở trên Tiên Lăng bất quá chỉ là một phân thân hồng mông tử khí
Trong màn sương tím chìm nổi, có thể nhìn thấy mi tâm của Vương Diễn, có thần hoa óng ánh tim tím ẩn hiện.
Dường như có rất nhiều cảnh tượng huyễn hóa trong đó, thiên địa sơ khai, vạn vật hỗn độn, hồng mông hạo đãng, tử khí đông lai.
Đủ loại cảnh tượng thần dị phụ trợ Vương Diễn, kỳ ảo như thần nhân.
Mà khí tức bổn tôn của hắn ta cũng lớn mạnh hơn phân thân Hồng Mông Tử Khí nhiều.
Không thẹn với danh xưng yêu nghiệt đứng đầu Cửu Thiên.
Nhưng càng kinh ngạc hơn là.
Hạt giống óng ánh giữa mi tâm của hắn ta, dường như loáng thoáng có vết rách nhỏ.
Vết rách đó không phải là thứ gì thiếu hoàn mỹ.
Mà là dấu hiệu Hồng Mông Tử Khí này nảy mầm!
Bởi vì đằng trước Vương Diễn bất ngờ có một đoàn năng lượng lưu chuyển.
Chính là vật chất tiên đạo!
Mặc dù vật chất tiên đạo cực kỳ trân quý hiếm có.
Nhưng Vương Diễn thân là Thiếu chủ Đế Vẫn Thần Sơn, vẫn có thể có được loại tài nguyên này.
Nhưng vật chất tiên đạo này, đừng nói là so sánh với vật chất tiên đạo trong Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Ngay cả vật chất tiên đạo mà Dược Linh Sơn cung cấp cho Quân Tiêu Dao cũng nhiều hơn Vương Diễn rất nhiều.
Dù sao thì vật chất tiên đạo cũng quá hiếm có.
Mặc dù Đế Vẫn Thần Sơn là cấm khu, từng tham dự nhiều lần náo động trong lịch sử, có được một chút vật chất tiên đạo.
Nhưng phần lớn số vật chất tiên đạo kia đều bị đám lão đại của Đế Vẫn Thần Sơn chia chác.
Làm gì có chuyện ban số vật chất tiên đạo này hết cho đám trẻ chứ.
Vương Diễn thân là Thiếu chủ Đế Vẫn Thần Sơn, có được số vật chất tiên đạo này đã là tốt lắm rồi.
Lứa trẻ như hắn ta, căn bản không có tư cách này.
“Vẫn quá ít.”
“Nếu có thể lấy được Khương Lạc Ly, dùng Nguyên Linh Tiên thể của nàng để thôn nạp vật chất tiên đạo, hiệu quả sẽ tăng gấp bội.”
“Tốc độ Hồng Mông Tử Khí nảy mầm cũng sẽ nhanh hơn, thế mà bây giờ lại bị Quân Tiêu Dao phá hỏng.”
Vương Diễn lạnh lùng oán trách.



Bạn cần đăng nhập để bình luận