Bắt Đầu Đánh Dấu Hoang Cổ Thánh Thể

Chương 3310: Lang quân Kim Xà Tộc, gặp lại Phong Lạc Hạm (tt)

Chương 3310: Lang quân Kim Xà Tộc, gặp lại Phong Lạc Hạm (tt)Chương 3310: Lang quân Kim Xà Tộc, gặp lại Phong Lạc Hạm (tt)
 
 Kiếm khí màu vàng sắc bén vô cùng, quét ngang hư không, trảm phá phong nhận.
 
 Nơi đây tức khắc bộc phát đại chiến, dao động pháp tắc nổi lên bốn phía.
 
 Phong Lạc Hạm là thiên nữ Phong tộc, tự nhiên cũng có một ít đồ vật như bí bảo pháp khí hộ thân gì đó.
 
 Nhưng hai Kim Xà lang quân cũng không phải loại lương thiện, có rất nhiều thủ đoạn.
 
 Sau đó, bọn họ còn tế ra một cổ ấn màu vàng, trấn áp xuống Phong Lạc Hạm.
 
 "Thiên Xà Cổ Ấn!" Hai người đồng thời thôi động Thiên Xà Cổ Ấn màu vàng, trong hư không thậm chí có đồ đằng hình rắn vàng, kèm theo lực lượng vô tận trấn xuống.
 
 Sắc mặt Phong Lạc Hạm băng ngưng.
 
 Nàng cũng cảm giác được một loại lực lượng trấn áp cường đại, làm cho nàng có chút hít thở không thông.
 
 Nhưng bất kể thế nào, nếu thật sự đã đến nước này, nàng nhất định sẽ lựa chọn tự bạo.
 
 Cũng tuyệt đối sẽ không hời cho hai thứ ghê tởm người này.
 
 Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc.
 
 Một luồng kiếm khí rộng lớn bất thình lình quét ngang mà đến, làm hư không tan biến. Trực tiếp chém xuống Thiên Xà Cổ Ấn.
 
 Pháp khí cường hãn này thế mà trực tiếp bị chém nát, mảnh nhỏ bắn ra.
 
 "Là ai!" Kim Xà bát lang quân quát lạnh.
 
 "Ai dám xía vào chuyện của Kim Xà Tộc ta!" Kim Xà cửu lang quân cũng quát lạnh.
 
 Phong Lạc Hạm cũng là sửng sốt.
 
 Trên đường chạy trốn, nàng cũng từng gặp được một vài sinh linh khác.
 
 Song sau khi nhìn thấy là Kim Xà Tộc, bọn họ vội vàng tránh đi, chỉ sợ tránh còn không kịp.
 
 Tộc này vô cùng cường thịnh, hơn nữa rất bá đạo, không ai dám trêu chọc.
 
 Cho dù là các thiên kiêu bên ngoài cũng không muốn đắc tội, tránh đi thật xa.
 
 Lúc này, một âm thanh hờ hững truyền đến.
 
 "Lạc Hạm thiên nữ, đã lâu không gặp, hình như ngươi gặp phải một vài phiền phức?"
 
 Nghe âm thanh quen thuộc đã lâu chưa nghe thấy này.
 
 Vẻ mặt Phong Lạc Hạm ngây ra, sau đó cũng lộ ra vẻ vui sướng.
 
 Âm thanh này, nàng không biết đã hồi tưởng dưới đáy lòng bao nhiêu lần, đã vô cùng quen thuộc.
 
 Không trung nơi xa, một con Huyền Quang Đại Bàng đập cánh bay đến.
 
 Phong Lạc Hạm nhìn thấy đạo bóng dáng áo trắng ngồi ngay ngắn phía trên, phong thần tú dật, vạt áo tung bay.
 
 Bóng dáng này thường xuyên hiện lên trong lòng nàng.
 
 Đặc biệt là lúc đêm khuya tỉnh mộng, khiến nàng khó mà đi vào giấc ngủ.
 
 Chỉ có thể gảy một khúc Cao Sơn Lưu Thủy, lấy đó an ủi.
 
 "Quân công tử..."
 
 Phong Lạc Hạm không nghĩ tới lại có thể gặp được Quân Tiêu Dao ở đây.
 
 "Hửm, ngươi là..."
 
 Kim Xà bát lang quân và Kim Xà cửu lang quân nhìn thấy người tới, ánh mắt cũng chợt ngưng.
 
 Sau đó, bọn họ nhìn thấy Huyền Quang Đại Bàng, đồng tử bỗng co rụt lại!
 
 "Bằng Phi Dương, ngươi vậy mà trở thành tọa ky của người khác?"
 
 Hai người kinh ngạc vạn phần! Bằng Phi Dương chính là một trong mười đại cao thủ cảnh giới Chuẩn Đế ở vùng đất Tiên Di.
 
 Là một nhân vật có thể sánh với mấy vị đại ca của bọn họ.
 
 Bây giờ lại trở thành thú cưỡi đi lại của kẻ khác.
 
 Quả thật khiến người ta chấn động, không thể tin nổi!
 
 Nhưng khiến bọn họ kinh ngạc không phải chuyện Bằng Phi Dương trở thành thú cưỡi, mà là hắn bị hàng phục.
 
 Nếu chỉ bị đánh bại có lẽ còn chấp nhận được.
 
 Nhưng bị hàng phục có nghĩa là lai lịch thân phận của người thu phục Bằng Phi Dương không hề tâm thường.
 
 Sắc mặt của cả hai đều thay đổi, không ngờ lại gặp khó khăn như vậy. "Bằng Phi Dương, giết bọn họ."
 
 Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến hai tên Kim Xà Tộc này, thậm chí còn chẳng bưồn ra tay, nhường cho Bằng Phi Dương giải quyết.
 
 "Chủ nhân, bọn họ là người của Kim Xà Tộc, không dễ chọc vào." Bằng Phi Dương hơi chần chừ, sau đó nói.
 
 Kim Xà Tộc, cũng có thể coi là bá chủ một phương ở vùng đất Tiên Di.
 
 Hơn nữa Kim Xà cửu lang quân còn là nhân tài kiệt xuất của thế hệ trẻ.
 
 Không phải Bằng Phi Dương đánh không lại hai tên này, mà là ngại đụng tới mấy chuyện phiền phức.
 
 Quân Tiêu Dao nghe vậy, khế lắc đầu nói.
 
 "Bằng Phi Dương, ngươi đi theo ta, dù cho chỉ là thú cưỡi của ta, ngươi cũng cần hiểu rõ một chuyện."
 
 "Đó chính là trong thiên hạ này không có ai mà ta không dám dây vào, không có thế lực nào là ta không dám đụng chạm, hiểu chưa?"
 
 Nghe thấy những lời lạnh lùng đó của Quân Tiêu Dao, Bằng Phi Dương đột nhiên hiểu ra. Đúng vậy, đã đi theo vị đại lão này hắn còn sợ cái gì chứ?
 
 Dù cho trời có sập xuống, Quân Tiêu Dao cũng có thể đỡ lấy.
 
 Thế mà hắn lại tỏ ra sợ đông sợ tây.
 
 Ngay lập tức Bằng Phi Dương hoá thành hình người, trực tiếp lao đến giết hai tên Kim Xà Tộc kia.
 
 "Bằng Phi Dương, ngươi thật sự dám giết bọn ta sao!"
 
 Hai vị Kim Xà lang quân biến sắc.
 
 "Trước mặt chủ nhân nhà ta, cho dù Thiên Vương lão tử có đến cũng phải quỳ xuống!"
 
 Ánh mắt Bằng Phi Dương lạnh lùng, tỏa ra vẻ trấn áp và sát khí lao đến.
 
 Hắn thuộc tộc Đại Bằng, từ lâu đã muốn nếm thử xem Kim Xà có hương vị gì. Dù sao rắn cũng có sức hấp dẫn rất lớn với loài chim.
 
 Chẳng qua là do kiêng dè Kim Xà Tộc, nên mới không săn giết.
 
 Bây giờ hắn muốn ăn một cách thoải mái!
 
 Quân Tiêu Dao không để ý đến đại chiến bên kia, hắn đi đến chỗ Phong Lạc Hạm.
 
 Ánh mắt Phong Lạc Hạm hiện lên vẻ mừng rỡ, nhưng dường như lại nhớ đến chuyện gì đó.
 
 Vẻ mặt nàng có phần thận trọng, hành lễ với Quân Tiêu Dao nói: "Đa tạ Quân công tử đã giúp đỡ, không, có lẽ phải gọi là Vân Tiêu đế tử."
 
 Tại tỉnh giới Sơn Hải, lúc mới gặp Quân Tiêu Dao, nàng không biết thân phận của hẳn, chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao có khí chất trời sinh của người đứng đầu, lai lịch ắt hẳn không tầm thường.
 
 Nhưng không nghĩ rằng lai lịch của Quân Tiêu Dao lại lớn đến vậy.
 
 Lại là đế tử của Vân Thánh đế cung.
 
 Vị trí Thiên Nữ thế lực thứ chung cực của nàng, so với một đại nhân vật như vậy thì có tính là gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận